Kể ra thì cũng hơi vi phạm nguyên tắc của tổ chức. Không thể ngờ Chủ tịch Trấn hình như quen Diệp Phàm, nếu như thực sự điều tra thì cũng có chút phiền phức. Cho nên thần kinh của đồng chí lão Kiều cũng lập tức căng lên.
- Chủ tịch, cái này, không cẩn thận làm ra chút thành tích nhỏ, cho nên, lại không cẩn thận chút nữa, không ngờ Đảng và nhà nước lại không quên tôi, đã đề bạt lên.
Diệp Phàm nói chuyện hơi lộn xộn thêm chút yếu tố vui đùa.
Toàn bộ các học viên và các lãnh đạo trường Đảng đứng bên đều nghẹn họng nhìn trân trối, trong lòng thầm than tên này đúng là ngông cuồng, chắc hẳn, sinh mệnh chính trị này cũng xấp xỉ rồi. Ngay cả đồng chí Kiều Viễn Sơn trong lúc vô ý cũng hơi nhíu mày.
Nhưng, Diệp Phàm đang đánh cuộc. Nếu Chủ tịch Trấn thoải mái nói tiếp thì được, còn quá nghiêm túc thì sẽ không tốt.
Đồng chí tiểu Diệp đã thắng cược rồi!
Chủ tịch Trấn sang sảng cười nói:
- Đươc, được! Thực sự hy vọng cậu lại thiếu cẩn thận vài lần nữa!
Nói xong câu này thì không nói gì nữa, mỉm cười bước đi.
Lời nói này làm các đồng chí phải cân nhắc, suy nghĩ, “không cẩn thận” của chủ tịch Trấn rốt cuộc là chỉ “thành tích” Diệp Phàm làm ra hay là chỉ”đề bạt”, thực sự làm người ta khó đoán!
Nhưng, ít nhất có thể khẳng định, Chủ tịch Trấn biết Diệp Phàm, Diệp Phàm chí ít có để ấn tượng lờ mờ trong lòng ông. Hơn nữa, vừa rồi Chủ tịch Trấn nhưng có khen Diệp Phàm. Chứng tỏ, Chủ tịch Trấn khen ngợi tên may mắn này.
Đợi Diệp Phàm ngồi xuống, phát hiện bên cạnh có tiếng vù vù, dĩ nhiên là các học viên phóng tới rồi. Đương nhiên, những đồng chí có khứu giác mẫn cảm đã biết được gì đó, đã tính toán tạo mối quan hệ tốt với đồng chí tiểu Diệp.
Ngày hôm sau, đã quyết định lớp trưởng.
Không phải đồng chí Diệp Phàm, bởi vì hắn quả hơi non một chút, hơn nữa ở đây đều là cán bộ cấp Phó giám đốc sở, trong một đám các cán bộ cấp sở, nghe nói có 10 quan lớn cấp thứ trưởng đặc biệt trẻ tuổi được vào lớp nâng cao, Diệp Phàm chỉ thuộc dạng đá lót nền.
Phó chủ nhiệm Lý Chí Ngư thật ra cố ý muốn để Diệp Phàm đảm nhiệm chức vị trưởng lớp này, nhưng do quá trái với thông lệ, cuối cùng thì ủy ban giáo vụ vẫn quyết định trao vị trí lớp trưởng cho một trong 10 quan lớn cấp thứ trưởng.
Hơn nữa, lần này “Lớp nâng cao cán bộ cấp sở” lại đổi tên, lấy tên là “Lớp nâng cao cán bộ thanh niên, trung niên kiệt xuất”.
Vấn đề là trong số mười cán bộ cấp thứ trưởng có người mới đầu 40 tuổi, sau khi Ban tổ chức cán bộ suy xét những cán bộ cấp sở này về sau rất có khả năng được đề bạt lên cấp bộ, cho nên, đặt biệt chọn ra mười cán bộ cấp thứ trưởng gia nhập lớp đặt biệt này.
Mục đích đương nhiên là vì lấy 'Lão' mang tân, khiến những cán bộ này cảm nhận được chuyện làm cán bộ cấp Bộ, lời nói và việc làm đều phải mẫu mực thôi!
Bởi vậy, có bọn họ cùng tham gia huấn luyện, cứ giữ cái tên “Lớp nâng cao cán bộ cấp sở” thì không được xứng cho lắm.
Cuối cùng, thông qua sự đồng ý của Ban Tổ chức Trung ương, đã sửa lại tên. Tuy nói chỉ thay đổi hàng đầu, nhưng cấp bậc hiện nay đã cao hơn một chút. Cái tên này đối mặt với quốc gia, là những nhân tài hậu bị lựa chọn cho quốc gia.
Cái gì gọi là 'Kiệt xuất', dĩ nhiên tất cả đều là tinh anh trong cộng đồng cán bộ của cả nước.
Lớp Trưởng tên Tần Bình Minh, nghe nói có quan hệ với Phó chủ tịch quân ủy Tần gia, rất trẻ, chưa đến 40 tuổi. Phó tổng giám đốc đương nhiệm “Long năng quốc tê”, thành viên tổ chức Đảng, quan lớn cấp Thứ trưởng.
”Long Năng quốc tế” là công ty Điện lực cấp Quốc gia dưới hình thức một tập đoàn phát điện quy mô lớn, ở nước Trung Quốc có hàng trăm doanh nghiệp mạnh, là một doanh nghiệp nhà nước quy mô lớn. Hiện nay là thời đại năng lượng càng ngày càng không thể thiếu, nguồn năng lượng điện đã trở thành một trong những hạng mục phát triển năng lượng trọng yếu của quốc gia.
Có ba lớp phó, Đường Lâm là lớp phó thứ nhất, đầu 40, đương nhiệm Thứ trưởng bộ Giáo dục, không biết có lai lịch thế nào.
Lớp phó thứ hai Yên Phi, Trưởng khu Kim Thạch nổi tiếng ở Bắc Kinh, cán bộ cấp Giám đốc sở.
Lớp phó thứ ba không ngờ lại chọn Diệp Phàm, lúc đầu nghe Trưởng ban Tổ chức cán bộ trường Đảng Triệu Trì Tín đọc tên lên Diệp Phàm không thể tin vào tai ḿnh, thằng nhăi ngồi yên bối rối, nghĩ chắc có bạn học nào đó cùng tên. Trong lòng nghĩ, mẹ nó cái thế giới này nhỏ thật, hơn 100 người trong lớp mà cũng có người cùng tên.
Mười giây sau không thấy ai đứng dậy, thầy chủ nhiệm Lý Chí Ngư mặt cau lại, tỏ vẻ xin lỗi Trưởng ban Trì một chút. Sau đó, mặt trầm xuống, quay sang nói với trợ thủ Lâm Tuyết ngồi một:
- Vừa rồi điểm danh coco mặt không, đồng chí Diệp Phàm có phải hôm nay không tới không, ngày thứ hai đi học đã trốn học rồi sao, đúng là không nói nổi mà.
- Chắc không phải vậy đâu, ở đây có hơn trăm người, âm thanh ồn ào quá, đợi chút, để tôi đọc lại.
Lâm Tuyết cầm lấy microphone thì thầm:
- Đồng chí Diệp Phàm Thành phố Ngư Đồng có mặt không, đứng dậy đi.
Diệp Phàm đứng bật dậy, lúc đầu còn nghi là trùng tên, chứ bây giờ thì quá rõ rang rồi. Bằng không, mặt của chủ nhiệm lớp Lý Chí Ngư sẽ không nhăn nhó như vậy. Cho nên, thằng nhãi này vội vàng quay sang giả bộ khù khờ nhìn Lâm Tuyết, nói:
- Cô giáo Lâm gọi tôi ạ.
- Không phải anh thì còn ai? Vừa rồi sao lại như thế, chủ nhiệm Lý gọi cậu mà cũng không thưa, không đem theo tai à?
Lâm Tuyết trên mặt hơi có vẻ giận dữ, Lý Chí Ngư cũng nhíu nhíu mày.
- Không phải như thế, vừa rồi đọc tên lớp phó, tôi... Tôi nghĩ là có bạn học nào đó cùng tên, nào dám đứng lên. Ta chỉ là một cán bộ cấp Phó giám đốc sở, không dám nghĩ đến chuyện này.
Diệp Phàm cố ý lấp liếm, đóng giả vẻ mặt thật thà chất phác, lúc này, cực kỳ giống một đồng chí Bí thư chi bộ từ nông thôn chui ra.
- Ừ, vậy thì không sao, ngồi xuống đi. Thông qua phê chuẩn uỷ ban giáo vụ, về sau cậu chính là lớp phó của lớp chúng ta, hy vọng cậu có thể làm tấm gương, phối hợp với lớp trưởng Tần, lớp phó Đường, lớp phó Yến cùng nhau xây dựng “Lớp nâng cao cán bộ thanh niên
trung niên kiệt xuất” trở thành một lớp học có tác phong tốt, luôn hướng về phía trước, có chí tiến thủ.
Lâm Tuyết vẻ mặt nghiêm túc, nói.
- Cảm ơn lãnh đạo chú ý tới tôi, tôi sẽ không phụ lòng tín nhiệm của tổ chức đối với tôi.
Diệp Phàm nói rất quả cảm kịp thời, cũng để lại cho bạn học hình ảnh một người trực tính, thẳng thắn, đáng giao phó, có thể giao phó được. Cái này, chỉ là diễn trò thôi, không ngờ lại thu được hiệu quả.
Phía sau còn tuyên bố uỷ viên tổ chức tên Kiều Không Thành.
Uỷ viên học tập Ứng Ngọc Ngọc.
Uỷ viên cuộc sống vui chơi giải Trí Tiền Thanh Trúc.
Ban cán bộ “Lớp nâng cao” bước đầu được thành lập, đừng xem thường những chức vụ cán bộ lớp, đối với các học viên lớp nâng cao mà nói đều là một “hồng sai”.
Người ta nói ở gần quan được ban lộc, làm cán bộ lớp, chắc chắn phải phụ trách một công việc nhất định. Cho nên, cơ hội tiếp cận giáo viên và lãnh đạo trường Đảng cũng tương đối nhiều.
Dù thế nào, ít nhất cũng phải lăn lộn cho quen mặt trước đúng không? Không có cơ hội này, muốn để lại chút ấn tương với các lãnh đạo trường, đó là việc tương đối khó.
Đồng chí Triệu Trì Tín lên tiếng nói:
- Các đồng chí, tôi cũng không muốn dông dài. ”Lớp nâng cao cán bộ thanh niên trung niên kiệt xuất” của các anh lần này là Ban Tổ chức Trung ương muốn thích ứng nhu cầu phát triển xã hội, muốn các cán bộ của chính phủ nhận thức được những tư tưởng phù hợp thời đại…
Nên đã đặc biệt tố chức ra. ”Lớp nâng cao” là gì, mọi người phải nhận thức được hàm nghĩa thực sự của hai chữ “nâng cao”.
Đề cập trên diện rộng, là đề cao năng lực, có tri thức phong phú, có kinh nghiệm, có cách giao tiếp rộng rãi…
Tóm lại rất rất nhiều. Ý lãnh đạo Ban Tổ chức Trung ương hy vọng lớp nâng cao của chúng ta có thể đi tiên phong, còn trên phương diện quốc gia mà nói, mọi người đang ở giai đoạn tầng trung của thể chế.
Hơn nữa tuổi còn trẻ, lần này lớp nâng cao lựa chọn cán bộ cấp sở không quá 40 tuổi, cán bộ cấp Thứ trưởng không quá 45 tuổi.
Triệu Trì Tín nói đến đây, phóng lầm mắt nhìn xuống dưới, còn nói thêm:
- Ta thấy tất cả mọi người rất trẻ, cán bộ cấp sở chắc hẳn khoảng tầm 37, 38, 10 vị cán bộ cấp Thứ trưởng mới đầu 40.
Thêm 5 năm 10 năm, nhiều người trong các anh sẽ tiến lên cương vị lãnh đạo cao hơn nữa.
Cho nên, phương diện năng lực, tư tưởng nhận thức là những phương diện mấu chốt cần phải nâng cao. Cho nên, lần này lớp được gọi là ”Lớp nâng cao”.
Đương nhiên, mọi người sau khi trải qua có thể đi tiến cương vị công tác cao hơn, không phải cũng mang ý nghĩa nâng cao sao, cũng là nâng cao chức vị đó thôi, đương nhiên, cái này cũng có bao gồm nâng cao trong đó.
Lời Triệu Trì Tín nói không tách rời hai chữ “nâng cao”, từ kiến thiết quốc gia, phát triển kinh tế, phương diện Đảng tính nhân tính đều bao hàm nâng cao. Hơn nữa, cũng mịt mờ chỉ ra, nếu học xong trở về, rất có khả năng có thể có cơ hội được đề bạt lên cao.
Trong lòng những học viên ngồi đây đều kích động, hai mắt nhìn chằm chằm Trưởng ban Triệu.
- Tuy nhiên, trước khi đi tôi muốn nói vài câu cuối cùng.
Triệu Trì Tín sau khi nói xong mặt trở nên nghiêm túc ngưng trọng nói,
- Lần này học xong sẽ phát một giấy chứng nhận, có lẽ mọi người sẽ nói, mỗi học viên sau khi huấn luyện xong đều sẽ được phát một giấy chứng nhận.
Lần này không giống như vậy, lần này căn cứ theo kết quả huấn luyện của mọi người làm chỉ tiêu. Từ cao đến thấp chia làm năm cấp bậc “Đặc biệt ưu tú, ưu tú, tốt, đủ tư cách cùng với không đủ tư cách”. Đương nhiên, không đủ tư cách thì nhất định phải thanh trừ. Cho nên, mọi người hãy suy ngẫm lại, nên biểu hiện như thế nào, mọi người cân nhắc cẩn thận một chút.
Lời nói của Triệu Trì Tín khiến trong lòng các học viên cảm thấy đột nhiên có một loại nguy cơ nào đó, giấy chứng nhận này tuy nói chỉ phân cấp bậc, nhưng cấp bậc này chắc chắn có tác dụng tham khảo quan trọng đối với đề bạt sau này của các học viên.
Từ lúc đó, 90% trong số một trăm học viên tinh thần bắt đầu căng thẳng. Khoảng 10% còn lại ắt hẳn gia thế cao, cũng chẳng lo lắng bao nhiêu.
Nếu cuối cùng thực sự không được, hoàn toàn có thể kêu người nhà có chức có quyền ra nói một chút, đặc biệt ưu tú không dám chắc, nhưng ưu tú thì cũng chẳng khó kiếm.
Có khoảng 10 người, dĩ nhiên là những học viên nhìn mặt là biết không có chỗ dựa, đang lo lắng, vẻ mặt đau khổ, trong lòng đương nhiên càng đau khổ gấp bội.
Mấy cán bộ lớp mới được chọn lúc này cảm thấy các học viên nhìn mình mới ánh mắt đầy sát khí, ghen tỵ. Bởi vì bọn họ đều nghĩ nếu như có được thân phận cán bộ lớp này, muốn mò được cái danh ưu tú hẳn là không khó. không đến mức chỉ nhận được cái cấp bậc “đủ tư cách” thôi.
Ban cán bộ lớp mà cũng không ưu tú thì còn ai ưu tú. Lúc này, các học viên mới cảm nhận được tầm quan trọng của chức cán bộ lớp kia.