Hoa nghe thấy tên Kim Thụ Dương đột nhiên trong mắt sáng lên. Nói trưởng ban Diệp kỳ thật giống đồng chí Phó chánh văn phòng Lâm chúng tôi, đó là một người từng trải. Có ông ấy trợ giúp hoàn toàn có thể làm tốt đại hội thi đấu thuyền rồng.
- Có phải khinh thường không muốn hợp tác với tôi?Diệp Phàm hừ lạnh nói đối với việc thằng nhãi này đẩy việc ý tứ nặng lên không ít
Nào biết trong ánh mắt Trương Lâm Hoa lóe lên một ánh nhìn lạnh mịt mờ. Tuy nhiên ánh mắt đó vẫn bị đôi mắt ưng của Diệp Phàm bắt được.
Trầm mặc trong chốc lát, thằng nhãi này giống như mất hai mươi lăm ngàn. Tập trung khí lực thật lớn mới gật gật đầu nói nếu Trưởng ban Diệp có thể nói với Trưởng ban Cổ, những việc tôi đang nắm giữ giao cho Phó chủ nhiệm tôi sẽ toàn lực ủng hộ công việc của anh.
- Ừ, cậu đem tài liệu cầm xem trước đi
Diệp Phàm gật gật đầu nhìn sắc mặt Trương Lâm Hoa có vẻ khó coi như già nua đi rất nhiều
Quái, người này giống như rất không muốn hợp tác cùng mình. Theo lý thuyết có cơ hội tỏa sáng như vậy cậu ta phải vui sướng mới đúng chứ.
Diệp Phàm ngồi ghế suy nghĩ.
Cho đến khi nghĩ tới Cổ Hoài Diệp Phàm mới bừng tỉnh phỏng chừng Hoa cho rằng mình là đồng bọn của Cổ Hoài muốn mượn cớ điều cậu ta đi giúp đỡ đại hội thi đấu thuyền rồng, sau khi đại hội thi đấu thuyền rồng kết thúc, vị trí của Trương Lâm Hoa cũng không còn.
Cuối cùng tùy tiện nhét vào bộ phận nào đó. Trương Lâm Hoa trong lòng cho rằng mình có ý này kỳ thực chính là ý của Cổ Hoài, thảo nào tên kia cảm thấy mất mát, không thể vui sướng mới là lạ?
Diệp Phàm đi thẳng tới phòng Phó trưởng ban thường trực Phượng Quốc Hưng.
- Thế nào, xem qua tài liệu hẳn là không khó hả?
Phượng Quốc Hưng thản nhiên mỉm cười hỏi
- Đích xác không phải rất khó, tuy nhiên thời gian rất gấp chỉ còn khoảng 10 ngày. Tôi sợ một người muốn làm không xong. Cho nên có thể cho đồng chí Chánh văn phòng Trương Lâm Hoa giúp đỡ tôi phụ trách công việc đại hội thi đấu thuyền rồng lần này hay không. Tôi nghĩ ban Tổ chức cán bộ chúng ta hoàn toàn có thể thành lập ban chỉ huy hoặc là ủy ban trù bị cũng được. Đồng chí Trương Lâm Hoa ở ban Tổ chức cán bộ làm công việc tiếp đãi. Đến lúc đại hội thi đấu thuyền rồng khẳng định sẽ có rất nhiều khách để anh ta với chức danh phó tổ trưởng triển khai công tác có được hay không?
Diệp Phàm nói.
- Việc này có cái khó, để tôi suy nghĩ đã.
Phượng Quốc Hưng nói xong trầm ngâm suy nghĩ một hồi mới nói:
- Dù sao Trương Lâm Hoa phụ trách toàn bộ ban Tổ chức cán bộ, chỉ sợ rút anh ta ra ban Tổ chức cán bộ sẽ bất tiện. Tuy nhiên chỉ cần Trưởng ban Cổ gật đầu tôi cũng không ý kiến gì
- Để tôi đi hỏi Trưởng ban Cổ một chút, cũng không biết có được hay không, anh nói có lý ý nghĩ của tôi đích xác không ổn. Cứ thử xem đi, ha hả
Diệp Phàm thản nhiên mỉm cười hai tiếng xoay người đi
Khi Diệp Phàm đem việc này nói lẩm bẩm một lần kỳ lạ chính là Cổ Hoài lấy cớ Trương Lâm Hoa phải phụ trách Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy các phương diện làm việc để khéo léo từ chối..
Tuy nhiên Cổ Hoài cũng chỉ ra có thể để Trương Lâm Hoa giúp đỡ Diệp Phàm triển khai công việc, về phần đại hội thi đấu thuyền rồng, đích thân mình sẽ phân công phó chủ nhiệm cho Diệp Phàm.
Thời điểm chạng vạng không ngờ chính mình nhận được điện thoại của đồng chí Kim Thụ Dương nguyên Trưởng ban Tổ chức cán bộ đã được điều đến Bắc Kinh.
- Trưởng ban Diệp, trường Đảng trung ương là nơi thể hiện năng lực thật là tốt, cậu xem xem vừa ra là lên chức. Ha ha
Kim Thụ Dương đầu tiên nói chúc mừng
- Ha ha, cấp bậc không thay đổi, chỉ thay đổi hàng đơn vị bố trí mà thôi
Diệp Phàm khiêm tốn nói
- Vị trí thế thôi nhưng không giống như nhau. Trưởng ban Diệp, công tác tổ chức có đặc thù riêng chẳng lẽ cậu không hiểu. Mọi người đều nói ban Tổ chức cán bộ là quản mũ cán bộ cho quan lớn. Cho thấy công việc của ban tổ chức cán bộ đặc biệt. Cán bộ muốn mũ cho anh ta mũ bọn họ đương nhiên phải hầu hạ chút
Kim Thụ Dương mỉm cười một tiếng, chuyển người lại nói tiếp:
- Tôi thật sự nhớ nhóm đồng sự ở Việt Đông như đồng chí Chánh văn phòng Trương Lâm Hoa chính là một đồng chí tốt
- Vâng, chủ nhiệm Trương là đồng chí tốt. Tôi gần đây văn phòng giống như nhà ở, cậu ta bố trí tốt lắm.
Việc này cũng không cần tôi quan tâm. Lần này trưởng ban Cổ Hoài bảo tôi làm đại hội thi đấu thuyền rồng, tôi đang cần người nên muốn điều chủ nhiệm Trương lại giúp. Tuy nhiên tôi thấy chủ nhiệm Trương dường như không nhiệt tình với đại hội thi đấu thuyền rồng. Việc này là việc trước tiên...
Diệp Phàm thản nhiên nói xong, thử thăm dò
- Nói cậu ta không quan tâm, phó trưởng ban Diệp cậu có thể đã hiểu lầm cậu ta. Tuy nhiên, phó trưởng ban Diệp bảo chủ nhiệm Trương giúp cậu làm đại hội thi đấu thuyền rồng là ý của Trưởng ban Cổ hay là ý của cậu?
Kim Thụ Dương quả nhiên cũng thử thăm dò lại Diệp Phàm, đến đây xem ra Trương Lâm của tập đoàn Điện năng quốc tế Trung Hoa bảo Kim Thụ Dương đảm đương thuyết khách chứng tỏ quan hệ hai người không giống bình thường thật là tốt.
- Lời này tôi không rõ ý của Trưởng ban Cổ và ý của tôi có gì khác nhau sao? Ha ha ha..
Diệp Phàm cố ý giả bộ thản nhiên tiện thể hỏi
- Đương nhiên không có gì bất đồng giữa cậu và Trưởng ban Cổ, đều là lãnh đạo của Lâm Hoa. Cậu ta muốn làm công việc văn phòng chỉ cần lãnh đạo cần cậu ta đều toàn lực trợ giúp
Kim Thụ Dương bật cười ha hả, không muốn lộ chân tướng còn đang thử dò xét
- Ha ha, giống nhau là tốt rồi. Tôi còn lo lắng mình mới đến ban tổ chức cán bộ lại tuổi trẻ kinh nghiệm công tác chưa đủ. Chủ
nhiệm Trương làm được việc có phần như cha mẹ
Diệp Phàm cố ý nói nửa câu mục đích đương nhiên là bức ra ý tứ của Kim Thụ Dương.
- Không có, đồng chí Lâm Hoa tuyệt đối không có ý nghĩ này.
Thái độ kiên quyết của Kim Thụ Dương lập tức phủ nhận.
Ông ta cũng lo lắng nếu thực trong lòng Diệp Phàm để lại cái mụn nhọt kia về sau Trương Lâm Hoa sẽ không thể sinh sống dễ chịu.
- Việc này tôi thực sự mơ hồ. Tuy nhiên có lẽ là cửa ải cuối cùng chủ nhiệm Trương quả là vội vàng, tuy nhiên thôi tôi sẽ đi tìm người khác. Lúc chiều tôi cũng đi tìm Trưởng ban Cổ ông ấy cũng nói không thể rút Lâm Hoa ra hoàn toàn. Mọi sự trong bộ chờ anh ấy xử lý không thể thiếu anh ấy.
Diệp Phàm lại tung ra lời nói của Cổ Hoài đương nhiên là dẫn Kim Thụ Dương vào hũ.
- Trưởng ban Cổ không đồng ý.
Kim Thụ Dương càu nhàu một câu, mơ hồ nghĩ không phải Cổ Hoài muốn điều vị trí Hoa sao? Đây là cơ hội tốt để rút cậu ta ra và không dùng lại.
Dù sao Kim Thụ Dương là người Việt Đông tới, nói với Phó trưởng ban Diệp rằng chỉ sợ đại hội thi đấu thuyền rồng rất quan trọng qua loa không được.
Vừa nghe qua vậy Diệp Phàm nghĩ lời này của Kim Thụ Dương có ý gì. Đại hội thi đấu thuyền rồng đương nhiên quan trọng như thế nào mà Kim Thụ Dương lại cường đại lời nói, chẳng lẽ đại hội thi đấu thuyền rồng có liên hệ với công tác tổ chức
Nghĩ đến đây Diệp Phàm trong lòng cảm giác hiểu được một chút mối liên hệ giữa đại hội thi đấu thuyền rồng và chức vị cấp bậc năm Bí thư Thành ủy
Nói đương nhiên không qua loa được, dù sao cũng là sự kiện đầu tiên tôi làm ở bộ. Vậy đại hội thi đấu thuyền rồng không phải là đại hội thi đấu mũ quan chứ?
Ha ha việc này cũng không chừng là vậy. Ví như có vài đối tượng thấy năng lực không khác biệt lắm mà lúc khó đặt cao thấp. Đến cuối cùng cấp trên khó có thể quyết định thì đưa ra sự kiện nào đó để khảo nghiệm môt chút năng lực bọn họ
Đại hội thi đấu thuyền rồng chỉ là một hoạt động nhưng từ hoạt động này có thể thấy được năng lực điều phối tổ chức cán bộ, còn có khả năng hướng mọi người theo mình.
- Đặt trên mặt bàn một hoạt động là khá nhiều
Kim Thụ Dương nói.
Sau khi buông điện thoại liền nghe được tiếng gõ cửa
Diệp Phàm trong lòng buồn bực chính mình mới đến Việt Châu vài ngày không ngờ có người đã biết địa chỉ của mình, người đó cũng là tương đối thần thông
Mở cửa ra nhìn thấy Chủ tịch thành phố Ngư Đồng Lý Quốc Hùng trên tay ôm một thùng đồ vật mỉm cười nhìn Diệp Phàm nói:
- Đã lâu không thấy Trưởng ban Diệp. Anh rời khỏi Ngư Đồng cũng không nói một câu cứ lặng lẽ đi để cái lỗ tai tôi, Chủ tịch thành phố thiếu chút nữa bị các đồng chí nhồi vào
- Ha ha, lúc ấy đi được có chút vội vàng cũng chưa kịp chào hỏi, thất lễ
Diệp Phàm cười mời Lý Quốc Hùng vào
- Sao có thể như vậy muốn nói thất lễ hẳn là các lãnh đạo Ngư Đồng chúng tôi nói mới đúng. Anh xem anh vì Ngư Đồng làm bao nhiêu chuyện. Chúng tôi đã cho anh được cái gì? Thời điểm đi còn không được chúng tôi đưa tiễn
Lý Quốc Hùng nhẹ nhàng đặt thùng lễ vật trên tay cười nói:
- Trưởng ban Diệp, không có gì hay nên mang theo một ít đặc sản của Ngư Đồng
- Đến không thôi là được, chúng ta từng là đồng nghiệp sao lại phiền toái vậy
Diệp Phàm thản nhiên nói
- Không phiền toái gì, một ít cá thôi
Lý Quốc Hùng vẻ mặt thản nhiên cười nói
- Cá
Diệp Phàm cố ý thì thào, giật mình không lẽ con cá này chính là Hoàng hậu đầm viên nguyệt
- Hoàng hậu Viên, Phó trưởng ban Diệp nói vậy là đã nghe qua đặc sản mảnh đất kia
Lý quốc hùng liếc mắt nhìn Diệp Phàm một cái, phòng phân phối cho hắn quả không tồi, năm phòng hai đại sảnh, cũng là diện tích không tồi ở thành phố Việt Châu
- Ồ, hóa ra tiếng tăm con cá này rất vang. Đối với nam nhi chúng ta mà nói còn giống như là vật đại bổ
Diệp Phàm gật gật đầu phỏng chừng Lý Quốc Hùng đưa cá là còn có việc
- Đại bổ không có thì tiểu bổ vẫn phải có
Lý Quốc Hùng gật gật đầu trầm ngâm trong chốc lát uống hết cốc trà thở già nói
- Nguyệt đầm cá cũng còn một ít, chỉ có điểu lão già trông cá đã mất
- Phó tư lệnh thân thể tốt lắm, chẳng lẽ
Diệp Phàm cố ý nói lúc này mới hiểu được việc anh ta lại đây
Dự đoán Lý Quốc Hùng bị người nhờ vả đến van xin hộ lão già Tưởng Vân. Tưởng Vân bởi vì để Thanh Lang ở mảnh đất kia, kết quả một buổi tối Thanh Lang bị bắt, Tưởng Vân cũng bị liên lụy đến giờ vẫn còn bị nhốt tại sở… trại tạm giam tỉnh giam giữ cũng không phán xuống dưới.