Rất xin lỗi, nhất thời sốt ruột nên đã quên, tôi là giám đốc Lưu Nguyên phụ trách tập đoàn Đông Hoa này.
Tên mập mạp khẩn trương nói, hơn nữa, còn đưa danh thiếp
- Ồ, là giám đốc Lưu
Đội trưởng Mãgật gật đầu thuận tay cầm lấy danh thiếp, cái này, để khi mời bạn bè ăn uống thì liên hệ điện thoại. Đến lúc đó gọi một tiếng, giám đốc Lưu còn không đến thanh toán hay sao.
- Chủ nhiệm Đinh, việc này Chủ tịch Tống giải thích sao?
Đội trưởng Mã quay đầu hỏi một người trung niên thấp nhỏ phía sau.
- Công văn này là để chứng minh, đám người này đích xác là quá thể. Ủy ban nhân dân quận đã có văn kiện yêu cầu bọn họ giải phóng mặt bằng được một tháng, nhưng họ ngang nhiên chống cự. Bên giải phóng mặt bằng cũng là không có biện pháp xử lý, đành phải hạ lệnh cưỡng chế phá dỡ. Nếu ở thủ đô đều có thái độ này, vậy quy hoạch thành phố phải làm như thế nào. Xây dựng kiến thiết thành thị phải tiến hành như thế nào, quận chúng ta làm sao phát triển có phải hay không?
Chủ nhiệm Đinh liếc mắt nhìn Lý Thành một cái, hừ nói.
- Các anh nói bậy, tòa nhà Hồng Diệp bảo chúng tôi đã có hơn một trăm năm lịch sử, đã có thể xếp vào phạm trù văn vật
Lúc nào mà lại thành vi phạm quy định xây dựng? Đừng tưởng chúng tôi không hiểu được, đây là tập đoàn Đông Hoa muốn gây chuyện
Các anh đơn giản là muốn xây dựng tòa nhà Quốc Đông, nhìn trúng Hồng Diệp bảo địa bàn tốt, giao thông tiện lợi, hơn nữa quang cảnh xung quanh thích hợp với các ông
Hiện tại không ngờ cố chiếm lấy, đây không phải hành động cường bạo thì là cái gì? Hơn nữa còn động thủ, đồng chí cảnh sát, chúng tôi sẽ kiện lên tòa. Nhất định phải nghiêm trị những kẻ này
Lý Thành lời lẽ đanh thép nói
- Ồ ồ, sao lại nói như thế. Vừa rồi cậu không thấy sao? Chúng tôi có công văn của Ủy ban nhân dân quận, sao lại trở thành cường đạo. Đồng chí cảnh sát, tôi muốn tố cáo bọn họ ngang nhiên vu khống chúng tôi xử lý khu giải phóng mặt bằng. Bọn họ đây là dùng bạo lực cãi lại công việc của chính phủ.
Chủ nhiệm Đinh lạnh lùng hừ nói
- Công văn, cùng một giuộc ai không biết.
Lý Thành cũng nói ra những lời này.
- Đồng chí này, nói những lời như vậy phải chịu trách nhiệm trước pháp luật. Ủy ban nhân dân quận Ngũ Mã chúng ta đều là chính quyền văn minh, hơn nữa, còn là đơn vị tiên tiến của thành phố, cậu sao lại nói vậy, đó chính là có ý vu khống cán bộ nhà nước.
Hơn nữa, cậu làm quản gia Hồng Diệp, chủ vắng mặt có quyền trong tay mà ngang nhiên kháng cự, coi nhẹ chính quyền, không coi những quy định liên quan của chính quyền ra gì.
Ngang nhiên chống cự công tác của cơ quan nhà nước, với hành vi này của cậu… cậu phải theo tôi đi một chuyến
Đội trưởng Mã vẻ mặt nghiêm túc nhằm Lý Thành mà nói. Đưa ra một đống tội danh lớn, thực đúng là dọa người.
- Công lý đúng sai, tòa án sẽ đứng ra phán quyết. Đen tuyệt đối sẽ không thành trắng, các ông nghĩ muốn che chân tướng, cùng nhau cố ý cướp đoạt, chúng tôi tuyệt đối sẽ không chịu thôi. Bây giờ các ông đập tòa nhà Hồng Diệp, ông chủ tôi đã bảo Lý Thành tôi, sáng sớm mai sẽ tố cáo lên tòa án quận Ngũ Mã.
Vẻ mặt Lý Thành rất điềm tĩnh. Đối với sự điềm tĩnh của Lý Thành, Diệp Phàm có chút khâm phục.
- Tố cáo, thật đúng lúc. Các cậu không tố cáo thì Ủy ban nhân dân quận chúng ta cũng muốn tố cáo. Nực cười, Đội trưởng Mã, ông xem, đối với những phần tử ngoan cố như thế này nên xử lý ra sao. Nếu bọn họ vẫn cứ ở trong này, ngang nhiên chống lại quy hoạch của Ủy ban nhân dân quận, đây chính là hành động gây nhiễu nghiêm trọng, thậm chí là phá hoại quy hoạch của Ủy ban nhân dân quận.
Chủ nhiệm Đinh vẻ mặt nghiêm túc bảo Đội trưởng Mã.
- Đem toàn bộ những người ngang nhiên miệt thị Ủy ban nhân dân quận về đồn.
Đội trưởng Mã vung tay hừ nói. Vài cảnh sát cầm còng tay đi vào
- Các ông dám, trước khi ông chủ chúng tôi trở về, các ông dựa vào cái gì làm xằng bậy? Lý Tùng tôi tuyệt sẽ không để các ông mang đi.
Lúc này, Lý Tùng ngay cả máu tươi trên mặt cũng không kịp rửa, tiến lên đứng trước mặt mấy người Lý Thành, lạnh lùng sát khí với bọn họ.
- Tiểu tử, lợi hại à, không ngờ muốn bị cưỡng chế có phải hay không?
Vài cảnh sát nghiêm mặt, tiếng còng tay lách cách vang lên lạnh lùng.
- Lý Tùng tôi tuyệt sẽ không để các ông làm vậy!
Lý Tùng lấy lại tư thế, bộ dáng như muốn động thủ.
- Bắt lấy!
Đội trưởng Mã nhăn mặt lại, cảm thấy quyền uy của mình bị khiêu chiến. Theo giọng ông ta, hai cảnh sát nhanh chóng xông về phía Lý Tùng
- Ba ba
Hai tiếng giòn vang, trong đám đông truyền đến giọng trầm trồ khen ngợi “bạn hữu tốt”. Bởi vì, hai cảnh sát sớm bị Lý Tùng đã ngã cách ba thước. Còng tay cũng văng ra thành đống
Lý Tùng trước kia là đội viên chính thức, chỉ có điều do bị thương mới không thể không rời tổ.
Tuy nhiên, mấy năm gần đây, được Diệp Phàm điều dưỡng, Lý Tùng đã khôi phục thân thủ tứ đẳng, cảnh sát trị an này đó phỏng chừng cho vét sạch rượu và đồ ăn cũng không chống lại được Lý Tùng
Hiện trường có vài người hiếu sự tụ tập lại đứng xem, mặt Mã Đồng lập tức biến thành màu gan lợn. Vung tay lên nói
- Bắt lại
Lần này, có mấy cảnh sát tới. Lý Tùng tuy nói lợi hại, nhưng, sau khi đá ngã vài tên thì vẫn bị ấn ngã xuống đất.
Hơn nữa,mấy tên này, xuống tay tuyệt không lưu tình. Thậm chí cố ý hành hạ Lý Tùng
Đúng lúc này, hai chiếc xe cảnh sát đi tới. Một người vóc dáng cao lớn đi xuống, khuôn mặt mượt mà, là thanh tra cảnh sát cấp một. Thấy anh ta đi tới, nhóm cảnh sát quận Ngũ Mã cũng dừng bước nhìn đội trưởng Mã.
- Các cậu ở đâu?
Thanh tra cảnh sát cấp một vẻ mặt nghiêm túc nhằm đội trưởng Mã hỏi, bởi vì, nơi này đội trưởng Mã có vẻ là lãnh đạo. Hơn nữa, quân hàm cảnh sát cũng là cao nhất.
- Tôi là đội trưởng Mã ở đại đội trị an quận Ngũ Mã, đang chấp hành nhiệm vụ. Đồng chí, các anh là ai?
Tuy nói quân hàm cảnh sát kia cao hơn chính mình hai cấp, nhưng đội trưởng Mã cũng không sợ anh ta lắm. Hơn nữa, tình huống còn chưa có rõ, cũng không cần cung kính.
Bởi vì, quân hàm cảnh sát của ngành công an và chức vị là tách biệt. Ví như thanh tra cảnh sát cấp một chức vị không chừng cũng chỉ ngang với một tiểu đội trưởng
Đương nhiên, đối với người có chút chức vị thì quy định chung nhất định phải là đồng chí tài năng có quân hàm cảnh
sát bao nhiêu bậc đảm nhiệm
Ví như chức Phó giám đốc sở trên tỉnh, ít nhất phải là cảnh sát giám sát cấp 3. Không có khả năng anh ta một thanh tra cảnh sát cấp một có thể đảm nhiệm… chức Phó giám đốc sở trên tỉnh.
- Tôi là phó đội trưởng trung đoàn cục công an thành phố Câu Kiến Phát
Đội trưởng Câu vẻ mặt nghiêm túc nói rõ thân phận.
Tuy nói Đội trưởng Mã cũng làm ở khối trị an, nhưng cấp bậc anh ta rất thấp, người như đội trưởng Câu anh ta không kịp nhận thức. Đương nhiên cũng là bởi vì đội trưởng Câu cũng mới được đề bạt, tất nhiên là do Thiết Chiêm Hùng phê bút.
- Chào ngài Đội trưởng Câu
Đội trưởng Mã chào hỏi một câu.
- Chúng tôi nhận được khiếu nại của Diệp tiên sinh ở tòa nhà Hồng Diệp, nói đang có người đập nhà. Cho nên đến xem qua.
Đội trưởng Câu liếc mắt vào hiện trường bị đập phá rối tung rối mù một cái, nhíu mày.
- Nói bậy, đội trưởng Câu, anh cũng không thể nghe lời nói một bên.
tên mập mạp Lưu Nguyên của tập đoàn Đông Hoa nói trước tiên.
- Đứng sang một bên đi, cậu là cái gì mà vào đây, ở trong này nói bậy linh tinh, không nghe tôi đang hỏi sao? Thật sự là, một chút quy củ cũng không hiểu.
Đội trưởng Câu nghiêm mặt quở trách, không nể mặt mũi giám đốc Lưu của tập đoàn Đông Hoa một chút nào.
- Đội trưởng Câu, tôi là Lưu Nguyên của tập đoàn Đông Hoa
Lưu Nguyên không ngờ rất cố gắng để nói, dường như rất hứng thú.
- Tập đoàn Đông Hoa, chưa nghe nói qua.
Không thể tưởng tượng được đội trưởng Câu nói vậy. Mặt Lưu Nguyên lập tức đỏ bừng, nói
- Này… đội trưởng Câu, tập đoàn Đông Hoa mà anh cũng không biết. Tập đoàn Đông Hoa chúng tôi là cấp dưới của tập đoàn Hoằng Hóa. Tập đoàn Hoằng Hóa thì đội trưởng Câu đã nghe nói qua chưa?
Giám đốc Lưu khẩn trương giải thích một chút
- Chưa nghe nói qua
Đội trưởng Câu lắc lắc đầu, đó lại là một đòn đánh ngược trở lại.
- Sao lại có thể như vậy?
Lưu Nguyên đỏ mặt tía tai, cảm thấy mặt mũi rất mất thể diện.
- Có gì mà không có khả năng, ở thành phố chúng ta có bao nhiêu tập đoàn? Gần ba trăm năm mươi, mở một cửa hàng mà cũng gọi là tập đoàn cái gì chứ.
Cậu không nghe nói qua, ở Thâm Quyến một cái thùng phi rớt xuống không cẩn thận làm bị thương năm người, một Chủ tịch hội đồng quản trị hai giám đốc, còn lại là hai phó giám đốc.
Mà chỉ thủ đô chúng ta thôi, nói không chừng tất cả phải ngàn cái tập đoàn. Cho nên thôi, tôi chưa nhớ ra thì đã sao chứ?
Đội trưởng Câu thật đúng là làm giám đốc Lưu thiếu chút nữa phát cuồng.
Việc này, đương nhiên là Thiết Chiêm Hùng bày mưu tính kế. Anh ta đến đây chính là vì Hồng Diệp chống lại việc dỡ bỏ. Cùng Hồng Diệp đối nghịch bọn người kia, anh ta đương nhiên có thể làm tổn thương họ.
- Đội trưởng Câu, tập đoàn Đông Hoa cũng chính là chi nhánh tập đoàn Hoằng Hóa ở quận Ngũ Mã chúng ta
Tập đoàn Đông Hoa có thể đội trưởng Câu không nghe nói qua, tập đoàn Hoằng Hóa đội trưởng Câu cũng có thể không nghe nói qua. Tuy nhiên, tập đoàn Hoằng Hóa ở Bắc Kinh gần đây xây khu chung cư, Nhất đạo phong cảnh
Đội trưởng Câu có thể không nghe nói qua sao? Thật sự thịnh vượng, nhà quyền quý đều gọi nhau tậu bất động sản “nhất đạo phong cảnh”
Đó là tiểu khu giàu có, không phải nghe nói có vài ngôi sao ca nhạc đều mua nhà ở “nhất đạo phong cảnh” sao.
Lúc này, Đội trưởng Mã tham gia vào. Đương nhiên là cổ động giám đốc Lưu.
- Nhất đạo phong cảnh, Đội trưởng Mã, mảnh đất kia nghe nói phải mười ngàn mét vuông, tiền lương của tôi, anh là bao nhiêu?
Đội trưởng Câu liếc đội trưởng Mã, lạnh lùng hừ nói
- Toàn bộ mỗi mét vuông cũng không vượt quá hai trăm đồng. Không hiểu được đội trưởng Câu đột nhiên hỏi vậy là có ý gì?
- Vậy không phải, anh mua được thì rất tốt sao?
Đội trưởng Câu hỏi
- Không mua được
Đội trưởng Mã thành thật lắc lắc đầu.
- Không mua được, anh còn hiểu rõ mảnh đất kia, có ý tứ gì? Xem ra, phân cục Ngũ Mã các anh không có việc gì làm có phải hay không? Nếu không, Đội trưởng Mã phỏng chừng việc này có lợi nhuận có phải hay không?
Đội trưởng Câu nghiêm mặt nói
- Tôi chưa mua được
Đội trưởng Mã đương nhiên sẽ không thừa nhận, chính mình không bật lại sẽ là thừa nhận tham ô trước mặt quần chúng.
- Mua hay không mua được thì có quan hệ gì?
Lúc này, một âm thanh vang dội truyền đến. Từ phía âm thanh phát ra là một khuôn mặt khá ưa nhìn, mũi cao gầy, chải đầu óng mượt, áo choàng màu đen, nửa dưới màu lục, giầy da lông màu xanh
Giám đốc Lưu Nguyên của tập đoàn Đông Hoa vừa thấy, chạy chậm đến. Giờ phút này, Lưu Nguyên đột nhiên giống như thấp cổ bé họng, vẻ mặt cười nịnh ân cần thăm hỏi
- Tam Thiếu gia, ngài đã tới?
Người đến là Hứa Tam Cường, tổng giám đốc tập đoàn Hoành Hoa. Người này có tên có chữ “tam”, cho nên, mọi người đều gọi anh ta là Hứa Tam Thiếu gia, gọi tắt là Tam Thiếu gia