- Hừ, bọn họ cũng dám tạo phản hay sao? Đồng Lĩnh này vẫn là thiên hạ của Đảng. Phía quân đội chúng tôi kiên quyết ủng hộ quyết định của Thành ủy Đồng Lĩnh.
Chỉ cần có nhu cầu, chúng tôi bất cứ lúc nào cũng có thể phái người đi. Một tập đoàn hắc ám nhỏ bé thì sao có thể làm chúng ta sợ hãi.
Trò cười. Lã Lâm tôi đã nói ở đây, Bí thư Diệp chỉ huy như nào, Lã Lâm tôi sẽ theo.
Đồng chí tư lệnh quân phân khu Lã Lâm kiên quyết, cứng rắn, mạnh mẽ biểu lộ thái độ đi theo Diệp Phàm.
- Hành động của bọn họ thật là hết sức quá đáng, có ý kiến gì có thể tới đề cập với Uỷ ban nhân dân thành phố. Hoặc là có thể khiếu nại với tỉnh.
Sao có thể dùng hành vi không sáng suốt như vậy, quá kích động. Xử lý thì chắc chắn phải xử lý, không xử lý thì còn đâu uy tín chính phủ?
Tuy nhiên, chúng ta cũng phải suy xét đến tình hình thực tế một chút. Về một góc độ nào đó mà nói, đứng trên lập trường của bọn họ.
Phỏng chừng bọn họ cũng cho rằng mình cũng có lý do nhất định. Có cần phải mời lãnh đạo của tập đoàn khai thác mỏ Thiên Mộc tới trao đổi với chúng ta một chút không?
Đầu tiên, vấn đề thuốc men của thành viên tổ điều tra dùng, bọn họ phải phụ trách. Thứ hai, cố gắng giải quyết một cách hợp lý cũng là điều tất yếu.
Nhâm Tín Thiên nói, lời nói của ông ta có chút khiến người khác khó hiểu.
- Đúng vậy, chẳng qua chỉ là một cuộc đánh nhau bình thường. Chẳng qua là hơi quá khích, nghe nói bọn họ đã khiếu nại lên tỉnh.
Phía tỉnh đã chuyển tài liệu đến Uỷ ban nhân dân thành phố. Hơn nữa, Chủ tịch tỉnh Vu cũng rất chú ý đến chuyện này.
Không thể ngờ trong lúc mấu chốt lại xảy ra sự việc như vậy. Ôi, nếu như có thể sớm đưa ra những biện pháp hợp lý thì đâu đến nỗi.
Vẫn là vì không có nhiều cơ hội ngồi bàn bạc thống nhất, nếu bàn bạc nhiều hơn, chắc sẽ không xảy ra chuyện này.
Trưởng ban tuyên giáo Phượng Thủy Linh thở dài.
Rõ ràng không đồng ý Diệp Phàm coi sự việc buổi chiều là hành vi ác ý. Hơn nữa, dường như có ý chỉ trích Diệp Phàm không bàn bạc, không xử lý tài liệu mà tỉnh chuyển về.
- Gia tăng bàn bạc, giải quyết hợp lý đương nhiên là khả thi. Nhưng tôi muốn nhắc nhở Bí thư Nhâm và Trưởng ban Phượng
Buổi sáng chẳng phải là Phượng Thảo Thiên đã đến phòng làm việc của Bí thư Diệp, lại còn đập ghế vểnh chân sao. Lẽ nào đây được gọi là phương pháp bàn bạc thống nhất của tập đoàn khai thác mỏ Thiên Mộc sao?
Nói khó nghe một chút, đây là bọn họ khoe nắm đấm lớn, khoe thế lực mạnh. Đây là ngang nhiên uy hiếp Thành ủy, ép Thành ủy xử lý theo ý của họ.
Thành ủy phái tổ điều tra liên hợp là hoàn toàn phù hợp trình tự. Chẳng lẽ có thể thấy người chặn xe kêu oan mà lại không quan tâm.
Huống chi, hai mẹ con chặn xe đó lại là chiếc xe của Chủ tịch thành phố Vương tới từ Canada. Để cho bạn bè quốc tế nhìn thấy cảnh tượng này, ảnh hưởng rất xấu.
Phỏng chừng, chính là hiện nay, chủ tịch Vương vẫn đang quan tâm đến hai mẹ con kia. Chuyện này, cũng là một điều kiện để bọn họ ký kết giao kèo thành phố hữu hảo với chúng ta.
Nếu như ngay cả việc nhỏ ấy mà Thành ủy và Uỷ ban nhân dân thành phố Đồng Lĩnh chúng ta cũng không xử lý được, người ta làm sao còn có thể tin tưởng chúng ta?
Cho nên, việc này không phải thiếu sự bàn bạc thống nhất, mà là bàn bạc phải dựa trên cơ sở hai bên bình đẳng. Xem bọn họ gây sự như thế, căn bản là không muốn bàn bạc. Mà là tới Thành ủy và Uỷ ban nhân dân để ra lệnh đấy.
Trưởng ban thư ký Mễ giận dữ nói.
- Đúng, loại hành vi này cần phải xử lý nghiêm túc, nghiêm khắc đả kích. Bằng không, lẫn lộn đầu đuôi. Một doanh nghiệp hắc ám không ngờ lại vọng tưởng muốn khống chế và uy hiếp Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Đồng Lĩnh chúng ta, đây gọi là gì vậy?
Đây quả thực là kiêu ngạo và ngông cuồng. Tôi nghĩ, tổ điều tra còn phải tiếp tục xây dựng tổ. Hơn nữa, cấp bậc phải cao hơn, thực lực phải càng mạnh. Không thể giới hạn ở mỏ than Hải Sơn. Tôi đề nghị có thể mở rộng sang toàn bộ tập đoàn khai thác mỏ Thiên Mộc.
Chính là Phượng Thảo Thiên, cũng là đối tượng phải điều tra của tổ điều tra chúng ta. Chúng ta phải kiên quyết đàn áp dáng vẻ bệ vệ kiêu ngạo của những doanh nghiệp bất lương.
Biểu hiện đầy đủ lực lượng và quyết tâm của Thành ủy và Uỷ ban nhân dân thành phố chúng ta, lãnh đạo của Đảng không thể lung lay được, bất cứ ai cũng không được.
Thành ủy và Uỷ ban nhân dân thành phố Đồng Lĩnh chúng ta không phải loại đớn hèn, là chính quyền dưới sự lãnh đạo của Đảng.
Lúc này, Phó Bí thư Thành ủy, Chủ nhiệm Uỷ ban Kỷ luật, Lý Vi cũng kiên quyết biểu lộ thái độ ủng hộ việc nghiêm túc xử lý.
- Mở rộng sang cả tập đoàn khai thác mỏ Thiên Mộc, điều này tuyệt đối không thỏa đáng.
Phó chủ tịch thường trực thành phố, Tất Vân Lý mở miệng liền tỏ ý phản đối. Ông ta nhìn Lý Vi liếc mắt một cái nói:
- Thư ký Lý, chúng ta phải suy xét đến tình hình thực tế.
Không cần nói cái khác, một năm số thuế mà tập đoàn khai thác mỏ Thiên Mộc nộp cho chúng ta chiếm tới 1/10 của toàn bộ thành phố chúng ta.
Không có thuế của tập đoàn Thiên Mộc, phỏng chừng toàn thành phố đến lương cũng không có mà phát. Mọi người cũng đừng nói là Tất Vân Lý tôi là người thế nào, không có cách nào cả. Tôi là hỗ trợ Chủ tịch thành phố Cao quản Uỷ ban nhân dân thành phố mà.
Sự sống chết ấm no của mấy triệu dân toàn thành phố đều có quan hệ với chúng ta. Không quản lý việc nhà không biết gạo củi đắt. Không có tiền, Uỷ ban nhân dân thành phố căn bản không sống được.
Vài người của mỏ than Hải Sơn có hơi quá khích, việc này nhất định phải xử lý, tôi ủng hộ. Tuy nhiên, mặc dù là phải xử lý, thì cũng chỉ nhằm vào những người tấn công tổ điều tra.
Chứ không phải toàn bộ mỏ than Hải Sơn. Mỏ than Hải Sơn là doanh nghiệp lớn nhất của thành phố Chương Hà. Các anh có thể hỏi đồng chí Long Đông, nếu như không có mỏ than Hải Sơn, phỏng chừng chỉ số kinh tế của thành phố Chương Hà sẽ hạ mất 10%
Việc yêu cầu mỏ than Hải Sơn ngừng kinh doanh chỉnh đốn, tôi cảm thấy thành phố cũng phải thận trọng suy xét. Phải suy xét đầy đủ ảnh hưởng của việc này đến mỏ than Hải Sơn.
Ngừng sản xuất một ngày, với một doanh nghiệp lớn như mỏ than Hải Sơn, tổn thất kế toán lên tới mấy triệu. Bọn họ tổn thất mấy triệu, phương diện tài chính của chúng ta cũng phải tổn thất mấy trăm nghìn.
Hơn nữa, do chuyện này mà kéo theo một loạt hệ lụy. Ví dụ như những doanh nghiệp cần mỏ than Hải Sơn cung cấp than đá như nhà máy điện…
Nếu không có than đá của mỏ than Hải Sơn, vậy nhà máy điện chẳng phải là phải ngừng hoạt động sao. Mà nhà máy điện ngừng hoạt động, không có điện, nhiều doanh nghiệp trong thành phố cũng vì thế mà không tiến hành sản xuất được.
Như vậy càng lúc càng lớn, phạm vi càng ngày càng rộng. Phỏng chừng, bị liên lụy không chỉ có một mỏ than Hải Sơn, đây là một hành động gây ra hậu quả liên hoàn.
Cứ tính như vậy, phỏng chừng những người bị ảnh hưởng không dưới mấy chục nghìn, thậm trí có thế lên đến
tận trăm nghìn.
Đây chính là một con số rất đáng sợ. Thực sự là nếu kích thích bọn họ quá mức, mấy chục nghìn người đứng lên chống lại, đến lúc đó, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố chúng ta nguy rồi. Tôi nghĩ, Chủ tịch Cao chắc cũng có cùng suy nghĩ như tôi. Có lẽ, cảm giác còn mạnh hơn một chút.
Tất Vân Lý là đứng trên cương vị là Phó chủ tịch thường trực thành phố để đưa ra ý kiến. Cũng không phải nói Tất Vân Lý muốn đi luồn cúi, bao che tập đoàn Thiên Mộc gì cả.
Bởi vì, đồng chí lão Tất và Cao Thành căn bản không cùng quan điểm. Lần này đứng ra là nói giúp đồng chí Cao Thành, cũng không phải nói đồng chí Tất có dã tâm gì, đây chẳng qua là vấn đề suy xét vì lợi ích công tác
- Đúng vậy, đụng vào một mỏ than Hải Sơn mà có thể sẽ gây hấn với mấy chục nghìn người. Vậy toàn bộ tập đoàn Thiên Mộc thì sẽ thế nào? Các đồng chí, tổng bộ của tập đoàn khai thác mỏ Thiên Mộc là ở thành phố Đồng Lĩnh chúng ta.
Hơn nữa, bọn họ có đến chín phần nghiệp vụ đều ở thành phố Đồng Lĩnh chúng ta.
Nếu yêu cầu toàn bộ tập đoàn khai thác mỏ Thiên Mộc ngừng sản xuất chỉnh đốn, chịu điều tra, phạm vi mà việc này ảnh hưởng, phỏng chừng sẽ liên lụy tới không dưới mấy trăm nghìn người dân thành phố Đồng Lĩnh.
Tôi đồng ý nhất định phải xử lý những người hôm nay đánh nhau.
Nhưng đối với việc yêu cầu mỏ than Hải Sơn ngừng kinh doanh, chỉnh đốn, Bí thư Diệp, có phải đã hơi làm quá lên không. Có thể để bọn họ tiếp tục sản xuất không, chúng ta lại đưa tổ điều tra vào tiếp tục điều tra là được.
Cao Thành quay đầu nhìn Diệp Phàm liếc mắt một cái, nói.
- Ồ, sự việc phát sinh hôm nay, một người luôn chú ý đến tập đoàn Thiên Mộc như Chủ tịch Vu chắc chắn là biết.
Tôi nghĩ, vẫn phải tiếp tục tiến hành điều tra, tôi đồng ý đề nghị của Chủ tịch thành phố. Về phần nói về tính chất hắc ám, có vẻ như cũng không phát hiện ra cái gì.
Chẳng qua chỉ là một trận đánh nhau bình thường thôi. Nghe nói lúc ấy phương pháp phương thức mà tổ trưởng Bao xử lý cũng có chút khuyết điểm.
Giếng số 7 của người ta đã vứt đi hơn một năm rồi. Hơn nữa đã niêm phong từ lâu, anh cứ cố đòi đi xuống, như vậy sao được.
Giếng bỏ nhiều năm không dùng có biết bao nguy hiểm. Tin là tất cả các đồng chí ngồi đây đều tưởng tượng ra được. Ví như mật độ gas lên cao.
Chẳng những có nguy hiểm sẽ bị nổ, còn có thể nhiễm độc gây chết người cũng thường xảy ra. Dù là tình trạng thông khí khá tốt cũng còn xảy ra vấn đề này, nói chi là một giếng bỏ đã hơn một năm.
Nếu bởi vậy mà mang đến tổn thương cho tổ điều tra, vậy sẽ to lớn. Các đồng chí ở mỏ than Hải Sơn đoán chừng cũng là sợ không gánh nổi trách nhiệm này nên mới ngăn trở. Theo điểm này mà nói, người ta cũng là có tấm lòng tốt, cũng là bất đắc dĩ.
Như vậy, hai bên đôi co một hồi, dĩ nhiên đã xảy ra tranh chấp, phát sinh đến chuyện dùng đến quyền cước cũng dễ hiểu.
Phượng Thủy Linh lại làm rối lên.
- Haha, bọn họ đánh người nhưng thực ra lại thành đánh đúng, đúng không? Những yêu cầu hợp lý của tổ điều tra, mỏ than Hải Sơn vẫn phải hỗ trợ.
Nghe nói tổ trưởng Bao cũng chưa nói nhất định phải xuống, chỉ là muốn xem xét tình hình phía trên giếng số 7, đến việc này phía kia cũng không chịu. Điều này chứng minh giếng số 7 khẳng định có vấn đề.
Việc này không hề bình thường, một miệng giếng đã bỏ phế một năm có gì mà không thể cho người xem xét phía bên ngoài? Chẳng lẽ giếng số 7 thực sự có vấn đề.
Theo như kết quả điều tra gần đây của cục Công an thành phố, mỏ than Hải Sơn có chút vấn đề. Đây là những lời mà hai mẹ con kia nói.
Chẳng qua việc này còn chưa điều tra rõ ràng, tôi cũng không tiện lên tiếng một cách vô căn cứ.
Trì Hạo Cường nói.
- Có vấn đề sẽ điều tra rõ ràng, không điều tra rõ thì làm sao làm rõ vấn đề được, còn vấn đề lấy lại công bằng cho hai mẹ con kia. Lòng người đều là máu thịt đấy, việc này, nhất định phải điều tra đến cùng.
Lúc này, Khổng Đoan mở miệng.
Diệp Phàm cũng rõ, Lỗ Đoan nói một loạt như vậy, chẳng phải là muốn quấy nước càng đục càng tốt sao, đến lúc đó làm loạn lên, người chùi đít đương nhiên là Diệp Phàm và Cao Thành sao. Lỗ Đoan có thể làm ngư ông đắc lợi rồi.
- Kỳ thật, tôi muốn nói chính là, có những đồng chí chỉ nhìn thấy tầm ảnh hưởng lớn của tập đoàn khai thác mỏ Thiên Mộc tới thành phố chúng ta thôi.
Nhưng lại không nhìn thấy phương diện tập đoàn khai thác mỏ Thiên Mộc vì chuyện này mà tạo nên ảnh hưởng tiêu cực tới Thành ủy và Uỷ ban nhân dân thành phố chúng ta.
Các vị lãnh đạo ngẫm lại đi, nếu cứ để tập đoàn Thiên Mộc kiêu ngạo như vậy mà không xử lý nghiêm khắc, vậy các doanh nghiệp hay tập đoàn khác cũng bắt chước.
Đến lúc đó, chỉ sợ không chỉ có tập đoàn Thiên Mộc khiến chúng ta phải đau đầu đâu, mà là tất cả các công ty doanh nghiệp có phân lượng một chút trong toàn thành phố cũng đều có thể tới Thành ủy và Uỷ ban nhân dân thành phố bới móc.
Vậy Thành ủy và Uỷ ban nhân dân thành phố còn làm sao mà triển khai công tác được. Đất nước không ra đất nước, không có quy củ sao mà ổn được.
Vì sự việc lần này của tập đoàn mà chúng ta xử lý tập đoàn Thiên Mộc, đương nhiên, về phương diện thuế thu nhập sẽ phải chịu ảnh hưởng nhất định.
Nhưng thà đau ngắn còn hơn đau dài, ít nhất cũng tạo được lòng tin của dân đối với Thành ủy và Uỷ ban nhân dân thành phố. Chúng ta làm một lần làm gương, cũng là có thể khiến nhiều doanh nghiệp khác kính phục.
Khiến bọn họ kinh doanh hợp quy tắc, phát triển hợp lý. Chỉ có như vậy, mới có thể khiến các doanh nghiệp của chúng ta phát triển theo chiều hướng tốt, hình thành một vòng tuần hoàn.
Mễ Nguyệt ăn nói trơn tru, rất có đạo lý.