- Nghe nói đã vượt qua phạm vi trong tiểu thuyết.
- Vượt qua
phạm vi trong tiểu thuyết, vậy phạm vi đó là cái gì có lẽ trước đó chưa
từng nghe nói. Phạm vi của tiểu thuyết này là Tiên Thiên Đại Tôn Giả. Lẽ nào trên đời này vẫn còn giới hạn như vậy. Vậy cũng không tồi, một nửa
Tiên Thiên cũng có thể dọa chết người rồi, ngay cả Thiên Tiên tôn giả
tôi cũng chưa từng được nhìn thấy. Vậy mà vẫn còn có tầng cao hơn nữa,
làm sao có thể chứ.
Xa Thiên há to miệng.
- Việc này,
nói thật là tôi cũng không rõ. Rốt cuộc là có loại cao thủ này hay không tôi cũng chưa từng gặp qua, ngay cả lời nói của Tiên Thiên Đại Năng Giả cũng chưa từng nghe qua. Cùng lắm thì giống như một cường nhân bán
Thiên Tiên lưu lại không lý do.
Xa Thiên giảng giải một hồi rồi quay lại hỏi:
- Lần trước các anh tới nhà của Nam Vân ở thành Kim Lăng không phải là
đã thấy một cường nhân ẩn mình xuất hiện sao, người này lẽ nào là cao
nhân cảnh giới Tiên Thiên Đại Năng Giả?
- Việc này chúng tôi
cũng không rõ lắm, mọi người đều không nhìn rõ. Hơn nữa, nữ cao thủ ở
nhà Nam Vân đó rốt cuộc là cảnh giới gì tôi cũng không hay.
Chỉ có thể đoán rằng người này lợi hại hơn so với 12 đoạn vị Đại Viên Mãn, nhưng rốt cuộc thế nào cũng không biết được.
Nếu như nói là bán Tiên Thiên, thì có ba phần khả năng thế nhưng không
hoàn toàn chắc chắn. Nếu người con gái đó là bán Tiên Thiên, mà con
người thần bí đó chắc chắn là Tiên Thiên Đại Năng Giả rồi.
Diệp Phàm nói.
- Ôi, đều là cao nhân cả, Nam Vân gia cũng thật là lợi hại. Có nhiều
cao thủ như vậy, dường như hùng hậu hơn so với thực lực của Tam Độc giáo của lão Qua. Tuy là gia tộc này không xuất hiện nhiều trên giang hồ.
Xa Thiên thở dài, có chút ủ rũ.
- So với bọn họ có nhiều cao thủ hơn nhưng chưa chắc đã có lực lượng đông đảo.
Diệp Phàm lắc lắc đầu, ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:
- Về chuyện cảnh giới trong truyền thuyết, tôi dường như đã nhớ ra một
chuyện, trước khi sư phụ tôi ra đi có nói với tôi về chuyện này. Chỉ có
điều lúc đó tôi hơi choáng váng , chỉ nghe được đại khái.
- Mời công tử nói xem.
Xa Thiên sốt ruột không chịu được, Diệp Phàm phát hiện ra vẻ mặt của Xa Nhất Đao cũng không khỏi nóng vội. Xem ra họ là những phan hâm mộ của
những cao nhân, những người luyện công.
- Truyền thuyết Tiên Thiên Đại Năng chia làm bốn phần nhỏ, gọi là Nhân Giam, Địa Giam, Thiên Giam, Đại Viên Mãn.
Sau khi phá bỏ được Đại Viên Mãn là có thể vượt qua Tiên Thiên cảnh
giới rồi, cảnh giới đó gọi là cảnh giới Niệm khí, và cũng chia thành bốn giai đoạn lớn nhỏ, gọi là Âm Bàn, Dương Bàn, Âm dương Bàn, và Khống
Niệm.
Khi đó tôi cũng chỉ nghe sư phụ nói một lần, còn bảo
rằng sức mạnh của cảnh giới này rất mạnh, có sức phá hủy những gì như
thế nào thì sư phụ cũng không nói tới.
Có lẽ người cho rằng
bản lĩnh của tôi còn yếu kém, có nói cũng uổng công. Có lẽ những cảnh
giới này cũng chỉ ngầm hiểu chứ không thể diễn đạt bằng lời.
Giống như chúng ta đột phá để nâng cao bản lĩnh, con đường đột phá đó
của mỗi người lại không giống nhau. Các vị tiền bối lại chỉ nói về những kinh nghiệm của bản thân mà không có cách nào dạy anh đột phá.
Bởi vì, kinh nghiệm của các bậc tiền bối không có nhiều tác dụng với
các hậu bối, nhưng cũng chỉ có thể đưa ra một vài điều để tham khảo và
tác dụng của tham khảo.
Đương nhiên nó cũng chỉ có hạn chế
với trình độ của chúng ta, còn đối với các cao thủ Tiên Thiên mà nói thì cái bộ dạng này có phải rất khó nói không.
Có lẽ mức độ bất
đồng cũng khác nhau, nói ngay như chúng ta, có phải tất cả đều có thể
dùng những biện pháp đặc biệt để đột phá từ cuối giai đoạn ba lên đầu
giai đoạn bốn được không?
Diệp Phàm nói.
- Ừ, đây chính là mức độ cảm nhận vấn đề.
Xa Nhất Đao gật đầu.
Ý là Diệp Phàm làm cho tiếng tăm của thị trường nguyên liệu da không
được nổi tiếng, mà kênh Thiên Phong của bố mới là chủ đạo trong việc mở
rộng Phong Châu.
Gió thổi lớn như vậy ở bên đó chắc chắn là
người phụ trách cũng tỏ ra phấn khởi rồi. Phong Châu này đã biến thành
võ đài của Diệp Phàm và Thái Lượng đấu nhau.
Ban chiều Diệp
Phàm vội vàng đi Phong Châu, anh nghe được toàn bộ nội dung là điều
chỉnh thị trường da và xây dựng theo trước đó.
Ở thành Vạn Đạt Chủ tịch Nguyên Lâm Cương và Phó bí thư đại ủy Chu Xương Trung đã đi xem vài nơi về nguyên liệu da.
Chủ yếu là bên ngoài phân xưởng của Hoa gia đã sớm chọn một khu đất,
chuẩn bị trở thành nguồn vốn cho công ty cổ phần đầu tư tập đoàn Hồng
Phách.
- Hoa Đương gia đúng là một người đáng tin cậy, tốc độ này không phải là chậm.
Diệp Phàm mỉm cười rồi nói với Hoa Thành Đông.
- Coi như cũng tạm, nếu như đã đền đáp lại sự giúp đỡ của Diệp Phàm,
Hoa Đông Thành tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức. Mở rộng sự nghiệp của
Hoa gia là một điều tốt đối với Hoa gia. Trước đây Đông Thành vẫn luôn
gặp nhiều khó khăn dưới sự dẫn dắt của Đế vương. Bây giờ không như vậy
nữa, rắc rối một khi được tháo gỡ thì phát hiện thấy cơ nghiệp của Hoa
gia đã đến bên bờ vực thẳm. Thật may mắn Diệp Phàm đã đánh một đòn quan
trọng vào Đông Thành. Đông Thành cảm kích vô cùng.
Hoa Đông Thành nói với vẻ thành khẩn.
- Cục trưởng Hoa nói gì đi chứ?
Diệp Phàm cười ha ha:
- Tối qua anh ta nói chuyện điện thoại cùng tôi, nói rằng là người của
Phong Châu, thì đương nhiên phải có cống hiến cho sự phát triển của
Phong Châu chứ.
Đối với dự án Phong Châu hãy đợi anh ta đưa lên, trực tiếp nộp cho phó trưởng ban Phí đấy.
Phí trưởng ban nói là sẽ nghiên cứu nắm chắc chuyện này. Dự đoán bộ
phận sẽ cử người xuống thăm dò tình hình Phong Châu trong vài ngày tới.
Hoa Hướng Bắc nhanh miệng nói.
- Vậy là tốt rồi.
Diệp Phàm cười nói:
- Trợ lý Diệp, Lương Mãn nói rồi. Vài ngày nữa sẽ có các đoàn khảo sát quay lại hỏi thăm trợ lý Diệp.
Hoa Đông Thành có vẻ hơi cảm kích.
Diệp Phàm trong lòng biết rõ, không phải Hoa Mãn Lương theo dõi vị trí
của bộ phận nhân sự. Mà Hoa Mãn Lương hiểu được quan hệ của hắn với công tử Phí gia cũng rất tốt, mà muốn được Phó bộ trưởng Phí giúp đỡ thì đại công tử Phí phải lên tiếng mới được.
Mà việc môi giới này chính là do hắn.
- Chuyên thăm hỏi không thể nói rõ, chúng ta đều là bạn bè, sau khi trở về chúng ta ngồi uống với nhau mấy chén là được.
Diệp Phàm thản nhiên cười nói:
- Trợ lý Diệp, lần trước anh nói phân xưởng của Hoa gia chúng tôi chẳng những là một phân xưởng có tay nghề cao, mà còn có thể trở thành nhà
bảo tàng.
Ý tưởng này tôi đã bàn bạc với người nhà, cũng rất
tốt, như vậy thì việc sản xuất
của chúng tôi sẽ không dừng lại, mà khách tới tham quan lại có thể trở thành người tuyên truyền một cách miễn phí cho chúng tôi.
Thứ nhất sẽ đề cao danh tiếng của Hoa gia
chúng tôi. Thứ hai, tôi nghĩ phân xưởng này sẽ có sức cạnh tranh với tập đoàn Hồng Phách Thiên Chân.
Nếu đã làm thì phải làm cho lớn một chút, Hoa gia chúng tôi vẫn còn cất giữ những bộ y phục và đồ vật quý trước đó.
Đến khi đó đặt chúng vào bảo tàng làm một minh chứng.
Hoa Đông Thành có vẻ đắc ý.
- Tốt! Tốt! Vậy là rất tốt.
Diệp Phàm gật đầu liên tiếp.
Gần năm giờ chiều, Bí thư Tỉnh ủy La dẫn theo đoàn người của Tỉnh ủy vội vàng đến Phong Châu.
Diệp Phàm cùng bộ máy Phong Châu và ủy ban nhân dân sớm đã ra ngoài thành phố nghênh đón.
Sau khi chào hỏi vài câu, La Khảm Thành trở về phòng tiếp khách, ăn bữa cơm rất nhanh. Sau đó, thư ký của La Khảm Thành lặng lẽ tìm thấy Diệp
Phàm, nói là Bí thư La muốn gặp anh.
Diệp Phàm đi thẳng đến chỗ Bí thư La.
Lúc tiến vào gian ngoài của phòng khách thì phát hiện chủ tịch tỉnh Điền đã ngồi đó.
- Nghe nói gần đây cậu phải chạy qua chạy lại hai bên, thật vất vả. Dự
án nhà máy nhiệt điện Đồng Lĩnh cũng đăng ký thành công, tôi rất vui.
Bí thư La mời Diệp Thành ngồi xuống, đầu tiên ông khen Diệp Phàm một câu.
- Mệt thì có mệt, nhưng đó là nhiệm vụ tôi phải hoàn thành, cũng không
có gì. Về phần dự án nhà máy nhiệt điện, đây là kết quả sự quan tâm của
chủ tịch tỉnh và toàn bộ cán bộ Đồng Lĩnh.
Đặc biệt là Chủ tịch Điền vẫn luôn quan tâm đến việc này, còn đặc biệt cử Phó trưởng ban thư ký tới đây.
Dự án nhà máy phát điện nhận được sự quan tâm chỉ đạo của Chủ tịch Điền và các lãnh đạo Tỉnh ủy. Chúng tôi chỉ là làm cho sự việc cụ thể thôi.
Diệp Phàm vẻ mặt khiêm tốn.
- Đồng chí Diệp Phàm cũng học được tính khiêm tốn khi nào vậy?
Diệp Phàm cho qua, Điền Sơ Nhất trong lòng mừng vui, nói:
- Không thể nói trên tỉnh được, cán bộ Đồng Lĩnh các cậu mới là quân
chủ lực. Trên tỉnh chỉ là giám sát, dẫn đường. Đặc biệt là Bí Thư La,
không quản công việc bận rộn vẫn đến thăm hỏi dự án nhiệt điện Đồng
Lĩnh.
- Đầu tiên đồng chí chê cười, muốn nói rằng phải chú ý. Tôi có điều muốn hỏi về dự án nhà máy nhiệt điện Đồng Lĩnh. Nhưng mà
chuyện ở Phong Châu cũng có nhiều vướng bận.
Bí thư La nói tới đây đưa mắt nhìn lướt qua Diệp Phàm một cái.
- Bí thư La ạ, chuyện ở Phong Châu, là chuyện lớn mà toàn tỉnh xác định trong năm nay. Diệp Phàm tôi một chút cũng không dám lơ là. Thời gian
gần đây tôi cũng luôn lui tới Phong Châu. Việc của Đồng Lĩnh bên kia
cũng không có nhiều thời gian. May mắn là các đồng chí cán bộ của Đồng
Lĩnh đều vượt qua khó khăn.
Diệp Phàm vội nói.
- Chạy
sao, tôi nghe nói là đồng chí Diệp chạy rất là vất vả siêng năng đấy.
Tuy nhiên, cậu chạy đi đâu vậy, có khi vài ngày không thấy bóng dáng cậu đâu.
Xin phép thì có xin phép, nhưng mà có phải là công việc ở Phong Châu vất vả quá, muốn nghỉ ngơi một chút, phải không?
Muốn nghỉ ngơi thì cứ nói thẳng ra, hà tất phải cái gì nữa. Người mà, cũng phải có lúc mệt mỏi chứ, đúng không?
Lãnh đạo cấp trên cũng tin anh đấy.
La Khiêm Thành có ý châm chọc trong lời nói, dường như muốn trách tội Diệp Phàm không nhiệt tình.
Xem chừng đã hiểu nhầm Diệp Phàm không giải quyết những chuyện quan trọng ở Phong Châu.
Diệp Phàm trong lòng có chút khổ tâm, cắn răng nói:
- Bí thư La, nói thật, mấy ngày này tôi đang bận việc ở Phong Châu.
Chạy đi chạy lại cũng là vì việc ở Phong Châu. Việc Bí thư La giao cho
tôi không dám buông thả một khắc.
- Tôi không thích khua
môi múa mép, La Khiêm Thành tôi chỉ muốn nhìn thấy thành quả. Ví dụ như
mọi người ở kênh Thiên Phong dưới sự dẫn dắt của đồng chí Thái Lượng làm việc rất là chăm chỉ.
Chẳng những xong trước thời hạn khởi
công, mà trong tình hình tài chính không đủ, đã đi vay mượn khắp nơi,
tất cả các giai đoạn đều được tiến hành theo kế hoạch.
Nghe
nói đồng chí Thái Lượng đã đem lại sự phát triển sinh thái cho kênh
Thiên Phong, thường xuyên mang cơm đi tuần tra kênh dẫn nước, tinh thần
này rất đáng được biểu dương, nó thể hiện rõ hai mặt của Đảng ta là mộc
mạc gian nan khổ cực trong cuộc sống và trách nhiệm công việc.
Hơn nữa, nghe nói không đến mấy tháng mà đồng chí Thái Lượng đã kéo về
vài đối tác, bọn họ đều có ý muốn xây dựng các công ty xung quanh dự án
Thiên Phong.
Điều này vì sự phát triển linh hoạt về kinh tế
của kênh Thiên Phong mang lại cho người dân nguồn nước mới. Vì để thúc
đẩy và phát triển môi trường sinh thái.
La Khiêm Thành hừ một tiếng.
Những lời này chính là trực tiếp phê bình Diệp Phàm lơ là không chú
trọng vào sự nghiệp của Phong Châu. Hơn nữa cũng có ý chỉ trích Diệp
Phàm tham ô.