Tiếp theo Không Trạch Bản Tú đặt chén trà nói:
- Chỉ cần tôi còn sống một ngày, Akiyama Lifu phải nể mặt tôi. Lúc quyết đấu y cũng phải hạ thủ lưu tình, hai nhà chúng ta có thể xem như ngang tay.
Những băn khoăn của y còn nhiều hơn chúng ta. Muốn ra tay đánh bại các con nhưng y lại không thể làm.
Bởi vì tôi vẫn còn sống. Cho nên, duy trì sự hài hòa là việc y không thể không làm. Mà tôi đương nhiên cũng nghiêm chỉnh ra tay, nếu y dám áp chế các con tôi sẽ không lưu tình.
Akiyama còn có cái gì, trừ một mình y làm trụ cột thì mấy người con cháu đều không chịu nổi một kích.
Không Trạch Bản Tú có vẻ hơi đắc ý.
Mấy trận đấu tiếp theo Diệp Phàm không có gì thay đổi. Tuy nhiên, hắn cũng thay đổi chính sách, cũng không phải một quyền đánh bại đối thủ mà đánh một hồi mới hạ thủ.
Tuy nhiên, trong mấy ngày này quyền vương bị trọng thương cũng có mấy người, còn có hai người bị tử vong. Hai người chết cũng không gây nên chấn động gì, ngay cả một chút gợn sóng cũng không có
Đề tài mà nhiều người bàn tán là “hôm nay anh thắng nhiều hay ít, ngày mai ai thắng”. Diệp Phàm chỉ có thể than thở nhân vi tài tử, điểu vi thực vong (người chết vì tiền, chim chết vì ăn).
Các khách hàng lớn cũng giống như mua cổ phiểu đều bàn luận về xu thế của các quyền vương. Gần đây có một tên là Lộ Thủy không ngờ luôn đoán xu thế của các quyền vương.
Người này tin tức rất linh thông giống như Bách Hiểu Sanh ngày xưa, gã dùng thực lực của các quyền vương để tính ra xu thế.
Thật đúng là đừng nói, dự đoán của gã thay đổi mỗi ngày. Không ngờ gã đoán đúng vài lần thắng thua. Lập tức Lộ Thủy trở nên nổi tiếng.
Khách đến thăm phòng gã không ít, hơn nữa người này cũng đùa giỡn giả thần giả thánh.
Anh muốn xem dự đoán ngày mai phải trả một khoản tiền nhất định, đây cũng có thể coi như một cách kiếm tiền.
Lúc này, chỉ cần nổi tiếng thì kiếm tiền dễ dàng hơn nhiều. Giống như mua một quả bóng vải nhiều màu, nếu đoán trước thực sự có hiệu quả thì người ta không phải là đã phát tài từ lâu sao.
Nhưng người tin vẫn tương đối, bởi vì đây là tâm lý.
Ba ngày qua đi, chia nhóm của vòng bán kết đã được thực hiện xong.
Giống như dự đoán của nhà họ Trạch và Riehl Rose, vòng bán kết là Không Trạch Nhất Lang, Riehl Rose, Diệp Phàm và một người Ả rập.
Kết quả bốc thăm là Diệp Phàm gặp Riehl Rose, Không Trạch Nhất Lang đánh với người Ả rập. Người thắng sẽ đi tiếp vào vòng trong.
Tuy nhiên, dự đoán của Lộ Thần đã đưa ra hai người. Diệp Phàm đương nhiên bị loại bỏ ra ngoài, hai người được chọn chính là Riehl Rose và Không Trạch Nhất Lang.
Khi Diệp Phàm vẻ mặt bình tĩnh đứng trên lôi đài nhóm khách hàng lớn đặt cược đều đặt cược vào Riehl Rose.
Diệp Phàm buồn bực phát hiện, đặt cược vào một tù trưởng như hắn chưa đến 1 triệu mà Riehl Rose đã lên đến 20 triệu.
Bởi vì, theo tin tức của Lộ Thủy chính là Riehl Rose giả heo ăn thịt hổ. Năng lực thực tế của y đã đạt đến Cửu tinh quyền vương.
Còn Tháp Tư Bố này đối với bọn họ mà nói chỉ có thể là gà mờ đánh mấy trận quyền mà thôi. Tiếp theo còn cần kiêu ngạo ngông cuồn nhiều hơn nữa.
Lộ Thủy xác định Diệp Phàm khoảng tám sao, mà Không Trạch Nhất Lang 9 sao, Riehl Rose cũng là Cửu tinh.
Hơn nữa, Lộ Thủy còn để lộ ra năm trước Riehl Rose thật sự đánh bại một gã quyền vương chín sao.
Tư liệu còn ghi rõ tên người đó, Riehl Rose không ngờ cũng không đứng ra phủ nhận hay giải thích gì, hình như thừa nhận việc này.
Tất nhiên, hôm nay những nhà giàu có ngồi đây đều không phải là người ngu, nghe thấy chút tin tức cũng cho người đi thăm dò việc Lộ Thủy nói.
Khi chứng thực thật sự có việc như vậy, lúc đó cũng không phải trên lôi đài mà là Riehl Rose tự giải quyết.
Bởi vậy mới tạo thành việc đặt cược hôm nay nghiêng về một phía.
Hiệp hội hôm nay cũng rất quan tâm đến trận đấu của Riehl Rose, bởi vì trước đây Tháp Bố Tư muốn khiêu chiến đã đánh cược 100 triệu, đáng tiếc Riehl Rose không đồng ý.
Hiệp hội dường như đã thấy 100 triệu đô la Mỹ trước mặt mình.
Cho nên, đã cử Ngô Đại Thuận, một người có kinh nghiệm làm trọng tài trận đấu này.
Ngô Đại Thuận nhìn lướt qua màn hình lớn, không khỏi cau mày, bởi vì Tháp Bố Tư rất thảm, không ngờ chỉ có 1 triệu đô la Mỹ đặt cược.
Mà bên Riehl Rose đặt cược đã lên đến ba mươi triệu đô la Mỹ rồi, hình như vẫn còn tăng lên. Nếu Tháp Bố Tư không ai đặt cược thì bị đè bẹp rồi.
Hơn nữa cuối cùng bồi thường xong thì Hiệp hội cũng không còn bao nhiêu tiền rồi.
Tháp Bố Tư tuy chỉ là một quyền vương gà mờ 6 sao nhưng hắn luôn thuận lợi.
Nhìn quyền cước của hắn thì trong gần hai mươi ngày nay liền từ một gã quyền thủ bình thường lên đến quyền vương 6 sao.
Hơn nữa mấy ngày trước Tháp Bố Tư đã từng khiêu chiến Riehl Rose, lúc đó hắn đặt cược 100 triệu.
Chẳng lẽ quý vị không có niềm tin với hắn sao? Nếu có tin tưởng thì nhanh chóng đặt cược.
Cơ hội kiếm tiền đến rồi, quý vị không thể vì nghĩ sai mà bỏ qua một khoản tiền lời lớn, mất đi tài sản có thể sống cả đời còn lại, mất đi…
Đến lúc đó…
Ngô Đại Thuận cố gắng dụ dỗ những người xem.
Tuy nhiên, Ngô Đại Thuận đang nói đến đây thì phía dưới vang lên một giọng nói:
- Hư thanh!
Ngô Đại Thuận hiển nhiên đang tạo thế cho Tháp Bố Tư, rõ ràng hắn đang bị vây trong hoàn cảnh xấu, không có một ai đặt cược cho hắn.
Hiển nhiêu là các khách hàng lớn cũng không tán thành đề nghị của ông ta. Diệp Phàm nhìn lướt qua màn hình lớn,
phát hiện bên phái mình cũng chỉ gia tăng năm trăm nghìn.
Hơn nữa, người vừa mới đặt cược không ngờ kiêu ngạo, ngông cuồng nhìn Ngô Đại Thuận kêu lên:
- Tôi đây nể mặt ông, đặt cược cho Tháp Bố Tư năm trăm nghìn để mua bao mì tôm. Tháp Bố Tư đừng để thua kém, đừng để đến mì tôm cũng không có.
Diệp Phàm vừa nghe lập tức giận đến nỗi nổi trận lôi đình, hắn không ngờ không để ý đến phong độ lao xuống dưới khán đài. Tên kiêu ngạo ngông cuồng kia còn chưa kịp phản ứng đã bị Diệp Phàm nện cho mấy quyền lăn quay ra đất rồi.
- Không được ra tay với khách hàng, Bố Tư, đây là anh đã làm trái quy tắc thi đấu rồi, tôi tuyên bố phạt cậu…
Ngô Đại Thuận tức giận hét lớn.
Tuy nhiên, Diệp Phàm cũng kiêu ngạo ngông cuồng hơn, cuối cùng cho người kia một cước đạp rồi xông lên đài thi đấu hét lên:
- Năm trăm nghìn muốn cho tôi mùa mì tôm, mày nghĩ nhà họ Tháp chúng tôi là người như thế nào? Tháp Bố Tư tôi đặt cược chính mình 100 triệu đô la Mỹ, bên chúng mày thì sao, không phải hơn ba mươi triệu sao, còn chưa đủ cho tôi mài răng.
- Đặt tiền, đặt tiền, đặt tiền!
Mọi người lập tức phấn kích, Bố tư công nhiên ẩu đả khách hàng không ngờ công nhiêu khiêu khích mọi người, làm mọi người có chút không chịu nổi.
Trong khoảng thời gian ngắn, tiền đặt cược bên phía Riehl Rose tăng giống như ngọn lửa bốc cao.
Ngay cả Ngô Đại Thuận cũng không biết nói gì rồi, không ngờ qua mấy quyền của Bố Tư lại tăng mạnh như ngọn lửa bùng lên khiến người khác run sợ.
- Tôi đặt cược chính mình thắng năm mươi triệu đô la Mỹ.
Thấy tình thế được đẩy lên đến đây Riehl Rose trầm mặc hồi lâu cuối cùng cũng tung ra một chiêu tàn độc.
Y giơ giơ tay lên nói:
- Đè, đè, chúng ta phải đem 100 triệu của tiểu Tháp phân ra, chúng ta phải cho hắn thua đến cái quần đùi cũng không có mặc. Chúng ta phải cho hắn trong một đêm biến thành một bao mì tôm cũng không mua nổi, thành một kẻ nghèo hèn không có đến 10 đô la Mỹ.
- Đặc cược, đặt cược, đặt cược.
Không khí khán đài nóng lên, khách hàng thi nhau ấn nút đặt cược.
Trong khoảng thời gian ngắn, Ngô Đại Thuận miệng cười toe toét rồi. Vì xử lý nhiều lệnh trong khoảng thời gian ngắn nên có chút hỗn loạn, không ngờ bụp một tiếng trở nên đen sì rồi.
Bởi vì mỗi chỗ ngồi của khách hàng đều là chỗ để nhập tin tức, chủ yếu là khách hàng là khách hàng đặt cược và xem tiền ký quỹ còn bao nhiêu.
Nói cách khác một khách hàng một đặt cược hai mươi triệu mà trên thực tế trong thể của y chỉ vẹn vẹn có 1 triệu thì không phải là mất hết quy tắc sao.
Cho nên, mỗi khách hàng nhấn nút xong máy tính phía sau lập tức sẽ kiểm tra tài khoản của họ để xem lệnh đặt cược có hữu hiệu không.
- Sao lại thế, tôi đặt cược nhưng tối om?
Có người hét lớn.
- Đúng vậy, chúng ta đặt cược rồi, máy tính lại khởi động lại đừng làm cho trình tự đặt cược của tôi rối loạn là được.
Một ông lão tóc bạc phơ nói.
Bởi vì trình tự cũng liên quan đến trả thưởng sau này. Nếu Tháp Bố Tư không đúng, thì người đặt cược sau không lấy được tiền rồi.
Tất nhiên, thời gian và trình tự đặt cược của các khách hàng khá quan trọng rồi.
- Thưa các quý vị, xin yên tâm, máy tính của chúng tôi đã khôi phục xong trình tự đặt cược của các quý vị cũng không hỗn loạn. Nếu rối loạn thì lập tức có thể đề xuất để chúng ta thay đổi.
Ngô Đại Thuận nói lớn trong loa.
Tuy nhiên, ông ta cũng đang nghĩ không biết sau khi máy tính khởi động lại có khôi phục được dữ liệu ban đầu không, mất thì có lẽ không, chỉ sợ loạn.
Đến lúc đó bọn người kia tức giận lên còn không phải làm mình thành bao cát sao. Những người này đều là những nhân vật giàu có nổi tiếng, không thể chọc vào.
Không lâu, máy tính một lần nữa hiện ra.
- Xin quý vị kiểm tra lại một lần nữa, chỗ nào không hợp lý chúng tôi lập tức sẽ sửa chữa.
Ngô Đại Thuận nhìn màn hình lớn trong lòng cũng đầy bất ổn.
Nửa phút sau, thấy không có dị nghị Ngô Đại Thuận vội vàng quay mặt đi lấy khăn lau mồ hôi trán.
- Hôm nay kiếm một khoản lớn, tuy nhiên, không hiểu Tháp Bố Tư có chống đỡ được không. Còn nữa, chúng ta đoán về Riehl có chuẩn không.
Hồ Tuấn Thuyên có chút bận tâm ngồi cạnh Kiều Nhuế Vô Khinh.