Hiện giờ Hải Bá thật sự giống như một người mẹ, con gái Diệp Phàm muốn động đến nó một chút hình như nó cũng không vui.
Nhưng, có lão Hồng Tà áp chế, Hải Bá tuy nói là động vật nhưng biết lão già này là một nhân vật ghê gớm.
Nếu không nghe có lẽ bị đánh một trận. Cho nên, con gái Diệp Phàm muốn cưỡi nó cũng đành ấm ức.
Một khi hai vị không chơi cùng nó, nó lập tức trở về ao cùng con rắn kia đảm đương vị trí người mẹ.
Diệp Phàm cũng đi xem qua con rắn kia, phát hiện cũng không có
gì kỳ lạ nhiều, giống với những con rắn trên thế giới này.
- Có phải có chút thất vọng không?
Hồng Tà cười nói.
- Đúng vậy, ban đầu cứ tưởng con rắn này là con rắn mà Phí sư bá mang ở đảo Thủy Tinh về, tồn tại hàng ngàn năm nay chắc
chắn khác với con rắn bình thường. không thể tưởng tượng được
không có gì khác biết với con rắn bình thường trên thế giới.
Chẳng qua đầu rắn có hai cái bướu thịt giống như chân thôi.
Thật giống như là rắn tạp giao với thằn lằn.
- Đây không phải là bướu thịt.
Hồng Tà lắc đầu.
- không phải, vậy đó là gì?
Diệp Phàm hỏi.
- Tôi nghi ngờ không biết có phải là sừng không?
Hồng Tà nói.
- Sừng, trên đầu rắn có sừng, đó chẳng phải là thành rồng
sao? Trên đời này nào có rồng, rồng là người xưa tưởng tượng
ra mà thôi. Việc này rất hoang đường có phải không?
Diệp Phàm cảm thấy Hồng Tà cũng hơi nghĩ quá.
- Hoang đường, có gì hoang đường, những điều cậu nhìn thấy trên đảo thủy tinh đều là những điều rất kỳ lạ không thể tưởng
có phải không? Nhưng có hoang đường không?
Còn nữa, cao thủ Thoát thần cảnh có thể thông qua chuyển hóa
nội khí chuyển sang kiếp khác trên một người khác. Việc này
có phải là nghe rất hoang đường có phải không?
Mà rắn có sừng cũng không có gì kỳ lạ. Cao thủ thời cổ đại
hoàn toàn có thể cho rắn tạp giao với động vật có sừng có
phải không?
Hồng Tà lại lý luận để Diệp Phàm tâm phục khẩu phục.
- Đúng là điều này thật..
Diệp Phàm gật đầu nói.
Vào tết âm lịch của người Trung Quốc thì Hàn Quốc rất lạnh.
Buổi tối đầu tháng ba, đoàn người Diệp Phàm đến Hàn Quốc.
Mọi người ở một khách sạn tại một khu của Hàn Quốc. Khu của
Hàn Quốc cũng không lớn tương đương với thành phố bên Trung
Quốc.
Nhưng, nói là khu Nhân sâm nổi tiếng khắp nơi. Đặc biệt là “Sâm Cao Ly” là sâm do nhà nước bảo đảm.
Diệp Phàm muốn phối chế sinh mệnh tiềm lực hoàn để hoàn
thành nhiệm vụ mà Đường chủ tịch giao, không thể không dẫn
người đến đây.
Thật ra Ngô Tuấn đã dẫn người đi tìm hiểu tình hình từ trước. Mấy người Diệp Phàm cùng ở một phòng.
- Đã tìm hiểu tình hình nhà họ Phác chưa?
Diệp Phàm vừa uống nước vừa hỏi Ngô Tuấn
- Nhà họ Phác là một gia đình giàu có ở khu này. Hiện giờ
chủ nhà tên là Phác Nguyên Thông. Người này cũng chưa đến năm
mươi tuổi, khôn khéo, là người khá nổi tiếng ở khu vực này và trên cả nước.
Tổ tông của nhà họ Phác đã làm đến chức Thừa tướng. tính
đến Phác Nguyên Thông đã là đời thứ 60 rồi. Đương nhiên, đây
chính là hỏi thăm, không ai biết là đã bao nhiêu năm.
Nhà họ ở đây rất lớn, chỉ khu nhà chính đã hơn 800 m2, bên
trong có mấy trăm nhà ở. Các căn nhà đều xây dựng bằng đá và
gỗ, đã có lịch sử hơn một nghìn năm, đương nhiên sau này có
sửa chữa.
Từ những căn nhà này có thể thấy nhà họ Phác trước đây rất giàu có.
Hơn nữa, nghe nói năm đó nữ hoàng Anh đã được gia đình họ tiếp đãi.
Cha của Phác Nguyên Thông là bộ trưởng bộ Thương mại, cha của
ông ấy còn từng đảm nhiệm phó bộ trưởng Bộ quốc phòng Hàn
Quốc.
Hiện giờ con cháu nhà họ Phác cũng có nhiều người đảm nhiệm chức vụ trong Chính phủ.
Ngô Tuấn nói.
- Thật là một gia tộc cổ kính, hiện giờ bọn họ đang sống ở đâu?
Diệp Phàm hỏi.
- Vẫn ở trong khu nhà đó. Có lẽ đã cải tạo các khu nhà để thích ứng với hiện tại.
Nghe nói bảo vệ khu nhà họ Phác hiện giờ lên đến ba mươi người. Hơn nữa trong đó có lẽ phải đến ba trăm người.
Tôi từng trộm đi vào, muốn tìm một gốc cây đến nấp, nhưng bên trong bảo vệ rất nghiêm ngặt.
Hơn nữa, tôi vào bên trong luôn có cảm giác bất an.
Ngô Tuấn nói.
- Cảm giác bất an, đây là một cảnh giác bản năng của cao thủ.
Với cảnh giới hiện giờ của Ngô Tuấn,có thể làm cho cậu có
cảm giác bất an ít nhất phải là cao thủ 12 đẳng.
Xem ra, nhà họ Phác thật đúng là có cao thủ. Nếu dùng cách
lén lút không được, bởi vì chúng ta không rõ tin tức.
Nếu có thông tin chính xác thì dễ làm.
Diệp Phàm nói.
- Đúng vậy, chúng ta đi vào phải tìm vị trí, dù là khinh thân
thì vẫn gây ra động tĩnh nhất định, Nhà họ Phác có cao thủ
không thể không nhận ra, hơn nữa, có lẽ bảo vệ của nhà họ
Phác cũng có súng
Xa Thiên nói.
- Ôi, bọn họ có súng, tôi nghi ngờ ở một số vị trí của nhà
họ Phác có súng ngắm 24/24 luôn luôn có người theo dõi.
Ngô Tuấn nói.
- Còn có tay súng bắn tỉa? tình hình như thế nào?
Diệp Phàm nhíu mày, súng bắn tỉa giấu ở một vị trí nào đó đối với Diệp Phàm uy lực liền khá lớn.
Khi không biết được chố dấu của bọn họ thì thực có thể làm
cho mình bị thương. Đối với an toàn Diệp Phàm vẫn rất thận
trọng.
Mang bao nhiêu người Diệp Phàm đều hi vọng bình an trở về, đây là cách Diệp Phàm chọn.
- Các căn nhà của họ có mấy khu vực cao hơn, giống như là vọng gác của người Trung Quốc chúng ta.
Vọng gác này cao hơn nhà hai đến ba tầng. Nhìn từ xa giống như thành lũy của người Châu Âu.
Tôi nghĩ, tay súng bắn tỉa núp bên trong đó có thể nhìn toàn
bộ khu nhà của nhà họ Phác. Một khi có động tĩnh thì bắn uy
lực sẽ rất lớn.
Ngô Tuấn nói.
- Nhà họ Phác được bảo vệ nghiêm ngặt hơn cả trại giam.
Lý Cường hừ nói.
- So với trại giam còn lợi hại hơn vì có cao thủ ở đây. Nhưng, hỏa lực hiện đại mạnh là được.
Ngô Tuấn nói.
- Hay là chúng ta ra tay bắt cóc con cháu nhà họ Phác,
đến lúc đó chúng ta đòi Yêu Tham là được.
Lý Cường nói.
- Hành vi này không được, chúng ta thành cái gì.
Diệp Phàm khoát tay áo.
- Vậy việc này liền khó khăn. Muốn đổi có lẽ người ta không
thích. Chủ yếu Yêu Sâm Vương này là tổ tiên họ truyền lại, đây
là vật quý trong tài sản của nhà họ Phác.
Ngô Tuấn nói.
- Dù như thế nào, tôi đi trước tìm hiểu, các anh tiếp tục hỏi
thăm tin tức. Tôi nghĩ, một gia tộc lớn như vậy chắc chắn có
nhiều chuyện phiền toái.
Diệp Phàm nói.
Đêm khuya, Diệp Phàm dẫn Xa Thiên và Ngô Tuấn đến chỗ cách khu nhà họ Phác không xa.
Phát hiện nhà họ Phác không ngờ xây dựng trên một sườn núi,
ngọn núi này không cao có lẽ chỉ năm sáu mươi mét. Từ chân núi là đã là khu nhà của nhà họ Phác.
- Nhà họ Phác có tiền, núi này được bao vây bởi một tường đá cao đến sáu mét.
Mà ở chân núi có cửa, chuyên có bảo vệ canh gác. Từ chân núi
có một đường nhựa rộng chừng mười mét ra đến quốc lộ.
Ngô Tuấn chỉ vào núi nói.
Đối với ba người vượt tường đá vào không có gì khó khăn. Mặc
dù nhà họ Phác được bảo vệ nghiêm cũng không thể theo dõi hết tường rộng lớn như vậy.
Ba người thuận lợi đi vào, không lâu đã lẻn vào trước phòng thờ tổ của nhà họ Phác.
Phát hiện sườn núi không ngờ trống trải, ước chừng ba bốn mươi mét vuông đều bằng phẳng. Mà phòng thờ tổ nhà họ Phác cũng
xây dựa vào núi, giống như dán trên vách núi đá.
Trước phòng đều là cây cối lớn che đậy. Ở chân núi thậm chí
rất khó phát hiện trên sườn núi còn có phòng ở lớn như vậy.
- Anh Diệp, nhà thờ tổ của nhà họ Phác rất lớn, cho nên, bên trong bố cục cũng tương đối phức tạp.
Mạo muội đi vào trong căn bản là không rõ tình hình, di chuyển
nhiều không được. Hơn nữa, nó không phải là phòng ở, mà là
những căn nhà giống như người giàu Trung Quốc thường hay xây
dựng để thư giãn.
Trong phòng còn có sân nhỏ, có phòng lớn phòng nhỏ, trong sân có hòn non bộ, núi giả.
Cuối cùng vào đó tôi có cảm giác nguy hiểm nên chỉ nhìn sơ sơ, cảm giác có chút quáng mắt.
Hơn nữa, tôi nghi ngờ nhà họ Phác xây dựng không biết có phải
có người Trung Quốc chúng ta tham gia không? Bởi vì, rất nhiều
đặc điểm kiến trúc của Trung Quốc chúng ta.
Nhưng lại không giống hoàn toàn, có lẽ kết hợp với kiến trúc
cổ đại Châu Âu. Đương nhiên, cũng có cả kiến trúc Hàn Quốc.
Ngô Tuấn nói
- Rất có thể, nhà họ Phác như vậy, lúc ấy có người đến Trung Quốc cũng là bình thường. Hơn nữa, bọn họ có thể đến Trung
Quốc thời đó, có thể đến Châu Âu cũng là bình thường.
Diệp Phàm nói.
Diệp Phàm điều khí thả con dơi ra, hiện giờ công lực cao lên, con dơi muốn đột phá đã đến phạm vi một trăm mét.
Con dơi này là do nội khí ngưng tụ thành, không có hình bóng
và tiếng động, dùng để tìm kiếm rất tốt. Nó giống như hóa
thân của Diệp Phàm.
Nhưng, gặp cao thủ vẫn có thể bị người khác cảm thấy được.
Bởi vì, nội khí tuy nói nhìn không thấy sờ không thấy nhưng
luôn có chút mùi vị.
Mà hiện giờ rất nhiều cao thủ nội khí đều có chút màu sắc. giống như nội tức của các cao thủ.
Ví dụ như, cao thủ mới thì nội khí hơi có chút màu hồng.
Con dơi bay về phía cửa, đúng lúc này, Diệp Phàm cảm giác
giống như bị cái gì đâm một chút dường như có chút phát lạnh.
Con dơi nhanh chóng bay lên cao, quan sát bốn phía, cũng không
phát hiện cái gì lạ. Diệp Phàm khống chế con dơi cẩn thận đi
vào trong.
Cửa nhà họ Phác không ngờ có treo hai cái đèn lồng lớn. giống như truyền thống mừng năm mới của người Trung Quốc vậy.
Vừa mới đến gần cửa lớn, Diệp Phàm cảm thấy đùi giống như bị người khác đâm một chút.
Hắn khiếp sợ rất cẩn thận quan sát, ước chừng hai phút đồng hồ sau cuối cùng phát hiện manh mối.
Hóa ra cảm giác phát lạnh không phải đến từ cánh cửa, mà phía trên cánh cửa không ngờ có hình bát quái lớn.