Bát khoai lang thơm ngào ngạt thoáng chốc đã hết sạch, mùi vị rất ngon. Lý Tuyên Thạch tổ chức người bưng lên món súp thỏ núi có mùi thuốc bắc thoang thoảng, đương nhiên Diệp Phàm cũng chế biến một chút nguyên liệu bên trong.
-Các vị có thể không biết, vì nghênh đón các vị khách quý từ xa đến, ông chủ Lý Tuyên Thạch của bãi đá đập Thiên Thủy đã hơi tốn chút tâm tư, món súp thỏ núi này tuyệt đối chính tông, mời mọi người nếm thử.
Khi Diệp Phàm giới thiệu món súp còn thuận tiện tâng bốc cho Lý Tuyên Thạch.
“Xem ra vị giám đốc Lý này có quan hệ không bình thường với Chủ nhiệm Diệp, vừa rồi chủ nhiệm Diệp thuận miệng giới thiệu, cũng đã thể hiện. Nếu không mua đá cát của y có vẻ cũng khó nói. Lẽ nào bãi đá đó cũng có cổ phần của Chủ nhiệm Diệp, rất có thể, nghe nói một số quan viên chính phủ thường xuyên cầm cổ phần danh nghĩa” Trong lòng một vị Tổng giám đốc âm thầm nói.
-Ha ha, mọi người có thể không biết, sau khi tôi tốt nghiệp trực tiếp được phân tới đập Thiên Thủy làm một thôn quan trú thôn, nói ra tôi rất có tình cảm với con người ở đây. Người nơi đó còn chưa thoát khỏi nghèo khó, trong lòng tôi còn hổ thẹn! Ài.
Diệp Phàm tựa hồ đoán được tâm tư mọi người, sau khi nếm một miếng súp thuận miệng cười nói.
-Ha ha, Chủ nhiệm Diệp, tôi tin tưởng đập Thiên Thủy có người như Chủ nhiệm Diệp quan tâm chiếu cố, tương lai không lâu nhất định sẽ thoát khỏi nghèo khó.
Chủ nhiệm Diệp là anh tài thanh niên chúng tôi cực ít nhìn thấy, trẻ tuổi như vậy đã trở thành chủ nhiệm Khu kinh tế Lâm Tuyền, nhớ khi tôi còn ở tuổi này vẫn chỉ là một tên học việc chuyên đi xây nhà cho người ta, tiền công một ngày không hơn một đồng, ha ha ha, Chủ nhiệm Diệp tiền đồ bất khả hạn lượng.
Lúc này Tổng giám đốc Tào Tẫn Khôi cười nói nịnh bợ Diệp Phàm.
Hơn nữa y còn thuận miệng nếm một thìa súp, khen:
-Quả nhiên mùi vị kỳ lạ, bên trong hẳn là phối một chút thảo dược, có mùi thuốc mà không nồng. Đạm mà không nhạt, hương thơm tinh khiết mê người.
-Đúng vậy! Xem ra giám đốc Lý cũng có chút tài nghệ ở phương diện này rồi.
Tổng giám đốc Khúc Hướng Đông hợp sức phụ họa.
Sau khi uống mấy tuần rượu, tất cả mọi người đều hơi có men say, lúc này Tổng giám đốc Ngô Kiến Hoa của công ty Hải Thiên giơ chén đứng lên nói:
-Chủ nhiệm Diệp, trước hết xin chúc mừng mạng giao thông lớn Lâm Tuyền chính thức khởi động, tôi mượn chén rượu này đầu tiên xin chúc mừng Chủ nhiệm Diệp, thứ hai, đã là chúc, đương nhiên cũng phải có một chút quà tặng mới được.
Mới vừa rồi nghe nói Chủ nhiệm Diệp và các vị lãnh đạo Khu kinh tế Lâm Tuyền vẫn chưa có tòa nhà văn phòng, như vậy sao được, một trung tâm trọng yếu như vậy khẳng định phải có tòa nhà làm việc của mình.
Cho nên, tôi đại diện công ty Hải Thiên thành phố Mặc Hương quyết định quyên tặng cho Khu kinh tế Lâm Tuyền 30 vạn. Một chút lễ mọn coi như là quà mừng hôm nay của công ty tôi chúc mừng khu kinh tế Lâm Tuyền khởi động Mạng giao thông lớn Lâm Tuyền.
-Cám ơn. Cám ơn! Cảm tạ hậu ái của Tổng giám đốc Ngô đối với nhân dân khu kinh tế, toàn bộ cán bộ công chức khu kinh tế, và nhân dân hưởng lợi cũng sẽ nhớ mãi ái tâm của Tổng giám đốc Ngô.
Diệp Phàm cũng vội vàng đứng lên chạm chén với Tổng giám đốc Ngô Kiến Hoa.
Tổng giám đốc Tào Tẫn Khôi đương nhiên cũng không chịu thua kém, lập tức đứng lên, khẽ cười nói:
-Mọi người đều nói chuyện tốt thành đôi, tôi cũng vậy tới góp thêm náo nhiệt. Hôm nay là thời khắc long trọng Mạng giao thông lớn Lâm Tuyền chính thức khởi động, tôi đại diện “Tập đoàn Phi Lộ Thải Hồng”, đặc biệt quyên tặng Khu kinh tế Lâm Tuyền 30 vạn chúc mừng.
Đinh Hương Muội vội vàng tới rót rượu cho Diệp Phàm, khi Diệp Phàm cầm chén rượu lên đang muốn cảm ơn, chủ tịch Khúc Hướng Đông cũng góp lời nói:
-Tục ngữ Hoa Hạ chúng ta đều nói hảo sự không quá ba, tuy nhiên tôi cảm thấy chuyện vui thế này, hảo sự phải quá ba, quá bốn, thậm chí nhiều hơn.
Công ty chúng tôi tới từ Tích Ninh, khi mới bắt đầu nghe nói Mạng giao thông lớn Lâm Tuyền gọi thầu, bên trong nội bộ công ty có khá nhiều người không yên tâm, chỉ sợ đến bên này sẽ chịu sự kỳ thị.
Cuối cùng chúng tôi cũng ôm thử một chút tâm tình tới xem xem, không ngờ Chủ nhiệm Diệp và các lãnh đạo khu kinh tế có thể đối đãi với chúng tôi giống như các công ty địa phương, tôi rất vui mừng.
Tôi xin mượn chén rượu nhạt này trước hết xin chúc mừng mạng giao thông lớn Lâm Tuyền chính thức khởi công, thứ hai tôi đại diện “Tập đoàn Lộ Hào”, xin quyên tặng khu kinh tế 40 vạn.
Mới vừa rồi Chủ nhiệm Diệp nói có thể kiếm được một trăm vạn cũng không tệ rồi, cho nên tôi xin góp cho đủ.
Tôi tin tưởng, có vị lãnh đạo có tầm nhìn trác tuyệt như Chủ nhiệm Diệp chủ trì công tác khu kinh tế, có một ban lãnh đạo toàn tâm toàn ý toan tính vì nhân dân phục vụ, lại cộng thêm mười mấy vạn dân chúng dốc toàn lực ủng hộ, khu kinh tế nhất định sẽ bay lên! Những chuyện khác tôi cũng tin tưởng như vậy, khu kinh tế nhất định sẽ dành được càng nhiều ái tâm quyên tặng.
Bốp bốp…
Tửu lâu Xuân Hương vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt liên tiếp.
-Chủ nhiệm Diệp, mới vừa rồi ba vị Tổng giám đốc đều hiến ái tâm, vừa tròn số. Công ty Thiên Lạc chúng tôi tuy nói không thể so sánh với đại tập đoàn của ba vị, nhưng cũng đạt được tư chất là công ty xây dựng công trình quốc gia cấp 3.
Tôi đến từ Địa khu Đức Bình. Trước mắt Đức Bình mới được thành lập, “Cao ốc Đức Hồng” cao 15 tầng, chính là công ty Thiên Lạc chúng tôi một tay nhận thầu, hơn nữa chiếm được giấy chứng nhận xác định chất lượng ưu tú của bộ phận quản lý xây dựng Địa khu Đức Bình.
Công ty Thiên Lạc chúng tôi lần này tuy nói không đấu thầu được, nhưng thật sự mở rộng tầm mắt, gặt hái được nhiều kinh nghiệm. Hôm nay tôi xin đại diện công ty quyên tặng Khu kinh tế Lâm Tuyền 30 vạn.
Tuy nhiên, mới vừa rồi chủ nhiệm Diệp có đề xuất xây dựng công trình tổ hợp tòa nhà kiểu vườn hoa cho Khu kinh tế, chúng tôi muốn thử xem, không biết Chủ nhiệm Diệp có chịu cho chúng tôi cơ hội?
Ôn Bảo Linh từ Địa khu Đức Bình chạy tới cười khanh khách ném ra
một quả bom làm cả bàn khiếp sợ, một cô gái mà dám làm liều đi ngang, đúng là khá lớn mật, khiến người khác chấn động.
Cô gái này tương đối lịch thiệp trang nhã, nghe nói mới 26 tuổi, tiếp nhận chiếc ghế Tổng giám đốc “Công ty Thiên Lạc” của cha mình.
Gương mặt hình thảo quả, đặc biệt trắng trẻo, sáng bóng. Đôi môi thoa son nhàn nhạt lộ vẻ ôn nhuận, mái tóc được búi cao càng làm cô ta thêm trang nhã, thanh khiết.
Khí chất trên người cô ta khiến người khác chỉ dám ngước nhìn từ xa chứ không dám nảy sinh tà ý làm vấy bẩn hình tượng thanh cao.
Công ty Thiên Lạc vì đăng kí tài chính mới bằng một nửa ba công ty kia, hơn nữa lại từ Địa khu Đức Bình xa xôi chạy tới, nhân mạch địa vực đều kéo chân, phía bên Ngư Dương căn bản không có người quen, cho nên cuối cùng thất bại.
Diệp Phàm vốn tưởng rằng Ôn Bảo Linh đã ủ rũ trở về, không ngờ cô gái này còn lưu lại. Hơn nữa cô ta còn thốt ra lời nói kinh người, nguyện ý tiếp nhận khu làm việc sinh hoạt kiểu vườn hoa của Khu kinh tế, chuyện này không kiếm được tiền mà còn gánh nguy hiểm rất lớn.
Cô ta thật sự làm Diệp Phàm giương mắt mà nhìn, còn trong lòng ba vị Tổng giám đốc kia chỉ còn lại kinh ngạc, mơ hồ còn có một cảm giác bất an trong lòng, tuy nhiên chỉ là một loại cảm giác bản năng mà thôi, cũng không biết nguyên nhân ở đâu?
-Tổng giám đốc Ôn, cô đã nghĩ kỹ chưa?
Diệp Phàm mỉm cười đầu tiên cảm tạ ái tâm quyên tăng của công ty Thiên Lạc, sau đó thận trọng hỏi lại.
-Tôi nghĩ kỹ rồi, nếu như Chủ nhiệm Diệp chịu trực tiếp đem công trình này giao cho Công ty Thiên Lạc của Đức Bình chúng tôi. Chúng ta có thể lập tức ký kết một bản hiệp định ý đồ.
Hợp đồng chính thức đương nhiên chờ bàn bạc xong hãy ký. Tôi hi vọng Chủ nhiệm Diệp có thể cho “Công ty Thiên Lạc” một cơ hội, sớm quyết định chuyện này.
Hơn nữa, tôi cũng tin tưởng, Chủ nhiệm Diệp nhất định cũng sẽ không vì Thiên Lạc ở xa đến mà khiến chúng tôi thiệt thòi, bởi vì, tôi tin tưởng nhân phẩm của Chủ nhiệm Diệp.
Ôn Bảo Linh nói rất chắc chắn, trong lời nói tùy ý còn có vẻ tâng bốc Diệp Phàm.
Lời này cũng làm cho hắn thỏa mãn một phen nho nhỏ, con người ai cũng có lòng hư vinh, chuyện này là bình thường.
-Ha ha ha…
Diệp Phàm đột nhiên cười lớn không dứt, quang mang thưởng thức trong mắt chợt lóe lên rồi biến mất, nói:
-Cảm tạ tín nhiệm của Tổng giám đốc Ôn đối với ban lãnh đạo Khu kinh tế Lâm Tuyền chúng tôi, cô chịu ở dưới tình huống nguy hiểm lớn như thế đáp ứng tiếp nhận hạng mục công trình lần này, chuyện này cũng cần tương đối dũng khí và tính cảm quả.
Đương nhiên, như giám đốc Ôn đã nói, khu kinh tế chúng tôi cũng sẽ không thấy các vị là khách từ xa đến mà bắt các vị chịu thiệt thòi.
Công trình này là đại khảo nghiệm danh dự, thành tín của tôi với ban lãnh đạo khu kinh tế. Lúc ấy tôi đã nghĩ! Nếu công ty nào có tư chất phù hợp, chịu trong tình huống như vậy tiếp nhận công trình này, khu kinh tế chúng tôi sẽ đem công trình Quỷ Anh Than cho bọn họ nhận thầu, từ san bằng nền đất đến hạng mục khu nhà ở cho các cán bộ công chức, tòa nhà văn phòng, nhà xưởng nhà máy dệt Lâm Tuyền, nhà máy giấy Lâm Tuyền, và các khu vực phủ xanh tương ứng đều sẽ đóng gói cho công ty này.
Chuyện này ban lãnh đạo Đảng ủy khu kinh tế chúng tôi sẽ cùng hai tập đoàn có tổng đầu tư đạt tới hơn 7000 vạn phối hợp nhịp nhàng.
Tôi tin tưởng, tuy nói các vị sẽ gánh chịu nguy hiểm rất lớn khi nhận thầu tổ hợp khu nhà kiểu vườn hoa làm việc của khu kinh tế, có thể cũng sẽ bị chịu tổn thất nhất định, nhưng ở công trình Quỷ Anh Than sẽ toàn diện kiếm doanh lợi trở lại.
Hơn nữa, nhất định sẽ thu hoạch lớn hơn. Tổng giám đốc Ôn, chúc mừng cô, mọi người cùng cạn một chén.
Diệp Phàm nâng chén lên.
Nghe Diệp Phàm nói một hơi như vậy, Tổng giám đốc ba đại công ty đang ngồi ở bàn thiếu chút nữa chua xót rớt răng hàm. Khi Ôn Bảo Linh dũng cảm tiếp nhận công trình này, ba vị Tổng giám đốc có cảm giác bản năng, chuyện này có vẻ không ổn.
Tuy nhiên biết rõ tình huống sẽ hao vốn, ba vị Tổng giám đốc cuối cùng vẫn chưa có dũng cảm giành trước đứng ra, mà bị vây vào trạng thái quan sát. Những lời phía sau Diệp Phàm ném ra, hoàn toàn khiến ba vị Tổng giám đốc chua xót rụng răng hàm.
Công trình Quỷ Anh Than cũng không phải là công trình nhỏ, san bằng nền đất, cộng thêm xây dựng khu nhà máy, đoán chừng đầu tư thời kì đầu đạt đến hơn 2000 vạn.
Sau này cùng với nhịp tăng nhanh của chiêu thương, không ngừng có nhà máy tiến vào đóng ở Quỷ Anh Than, công trình cứ thế cuồn cuộn mà đến, nếu như đều cho Công ty Thiên Lạc của Ôn Bảo Linh tiếp nhận, cô ta sẽ kiếm lời rất nhiều.