Nhưng tiểu thư Triệu Tứ hôm nay tới tìm mình là có ý sâu xa rồi, chẳng lẽ muốn vui vẻ nên lấy mình ra đùa bỡn hay sao?
Thật là quỷ dị! Mình phải cẩn thận một chút, ngàn vạn lần đừng để cho hai cô nương này ám toán, nếu không đến lúc đó thật là mất mặt.Lòng Diệp Phàm rối như mớ bòng bong nghĩ tới việc quay trở lại Sở Thiên các trong Diệp phủ.
Việc dùng thuốc Hà thủ ô tiến hành vô cùng thuận lợi, Mai Thiên Kiệt thuận lợi bình phục khí cơ, hơn nữa còn đột phá luôn đến cấp Khai nguyên tam đoạn.
Chẳng qua lúc Mai Diệc Thu đột phá ở trong mật thất cũng gặp chút phiền phức.
Khi Mai Diệc Thu mới dùng nửa viên 'Lôi âm cửu long hoàn' thì khí cơ còn rất ổn định. Tuy nhiên điều quỷ dị chính là mọi thứ đều rất yên tĩnh.
Tựa như nửa viên dược hoàn mà Diệp Phàm đưa cho chẳng phát sinh một chút tác dụng nào. 2 giờ trôi qua, sắp đến 10 giờ rồi.
Nếu không thể giúp Mai Diệc Thu đột phá một tầng thứ thì Diệp Phàm cảm giác khó yên lòng, dù sao Hà thủ ô hình người trăm năm của người ta cũng rất hiếm có.
Đó là vật tổ truyền của người ta, gọi là gia bảo cũng không quá đáng, giờ lại bị mình làm hỏng, ít nhất cũng phải giúp cô ta đột phá một tầng thứ thì mới coi là xứng đáng.
- Mai cô nương, đoán chừng dược lực còn chưa đủ, tuy nói khí cơ trong cơ thể cô có chút dao động nhưng không phải mãnh liệt lắm. Tôi phải tăng thuốc, nhất định sẽ rất khó chịu, cô chịu được không?Diệp Phàm có vẻ lo lắng, chỉ sợ uống nửa viên nữa sẽ khiến khí cơ rối loạn, đến lúc đó thì ngay cả mình cũng không thể khống chế được, nếu có gì không hay xảy ra cũng rất phiền toái.
- Thống khổ hơn nữa tôi cũng có thể chịu được, chỉ cần có thể đột phá. Đó là giấc mộng của tôi. Cho dù phát sinh chuyện gì tôi cũng không bắt anh phải chịu trách nhiệm.Mai Diệc Thu vô cùng quả quyết, tiện tay lấy ra giấy bút viết rằng tự mình nguyện ý chấp nhận tất cả rồi nói:- Nếu có gì xảy ra anh có thể dùng thứ này làm bằng chứng, người của Mai gia ở Yên kinh chúng tôi rất sáng suốt, tuyệt đối sẽ không làm phiền anh.
-Được! Bắt đầu đi!Diệp Phàm thầm bội phục, quyết tâm dứt khoát cho Mai Diệc Thu nuốt vào cả một viên dược hoàn, tin tưởng mình có thân thủ thất đoạn, cố sức bảo hộ thì chắc sẽ không xảy ra rối loạn quá lớn.
Dù sao cảnh giới của Mai Diệc Thu còn chưa cao, mới vừa vào tam đoạn, hơn nữa, Mai Diệc Thu cố gắng theo đuổi võ thuật truyền thống cũng làm Diệp Phàm cảm động.
Lúc này hắn cũng không kịp đau lòng nữa mà tự lấy ra viên Lôi âm cửu long hoàn cuối cùng, quyết định giúp cô ta một lần, nếu như có thể đột phá đến đỉnh cấp tam đoạn thì càng hoàn mỹ.
Chuyện quỷ dị lại xảy ra, một nửa viên dược hoàn uống vào bụng Mai Diệc Thu được mười mấy phút mà vẫn không có động tĩnh gì.
"Quái, chẳng lẽ thuốc vào trong cơ thể cô ta lại bị mất hiệu lực? Chắc không thể nào, vì thuốc không tạo được ngay cả một tia rung động là không hợp với lẽ thường. Lúc trước uống nửa viên mà còn có thể cảm giác được vài tia khí cơ rung động, giờ uống hẳn một viên lại không có lấy một chút động tĩnh. Chẳng lẽ dược hoàn của mình mất hiệu lực rồi sao? Điều này là không thể. Thất bại!"Diệp Phàm rất buồn bực, mặt như đưa đám.
- Tôi nóng quá!Mai Diệc Thu đột nhiên nói khẽ, thân hình bắt đầu co quắp lại.
-Có phản ứng rồi! Phản ứng là bình thường, cô cố chịu đựng.Diệp Phàm thầm vui mừng, vừa an ủi vừa căng hai mắt chăm chú quan sát từng cử động của Mai Diệc Thu.
Qua mấy phút đồng hồ, Mai Diệc Thu tựa như nóng đến không chịu nổi, từ mặt đến cổ đỏ bừng như sắp bật máu.
"Sao vậy? Phản ứng quá mạnh! Hỏng bét rồi! Chẳng lẽ cô ta có thân thể đặc thù, vừa rồi thuốc bị áp chế ở nơi nào đó, giờ hiệu lực của một viên rưỡi dược hoàn mới hoàn toàn phát ra?"Diệp Phàm chợt ớn lạnh, vội vàng áp hai tay vào hai bàn tay của Mai Diệc Thu rồi vận chuyển Dưỡng sinh thuật với tốc độ cao nhất, cố bức ra một tia nội tức di chuyển theo khí cơ của Mai Diệc Thu.
Hắn cảm thấy kinh mạch của Mai Diệc Thu rất loạn, luồng khí cơ này có vẻ không phải là nhiệt hỏa dương cương mà là một loại hỏa âm hàn quỷ dị có điểm giống với Hàn hỏa trong y học.
"Chẳng lẽ biến dị thành loại hàn hỏa độc hại!"Diệp Phàm thầm chấn động mạnh, hắn chưa từng gặp tình huống này, nếu quả thật phát sinh chuyện như vậy thì bản thân hắn cũng chẳng biết nên xử lý như thế nào.
Một tiếng "Xoạc!" vang lên.
Khi Diệp Phàm đang hồi tỉnh lại thì lập tức há hốc mồm. Mai Diệc Thu chắc là nóng đến mức không chịu được đã xé rách tung áo của mình.
Vì là mùa hè nên cô ta chỉ mặc một chiếc áo ngắn, giờ ngay cả chiếc áo lót mỏng cũng bị xé rách tung nên tức thì lộ ra chiếc áo chíp ôm lấy hai ngọn nhũ hoa cao vút ngạo nghễ, cái rốn mê người và phần bụng lúc ẩn lúc hiện câu hồn động phách.
Tuy nhiên, lúc này hắn hoàn toàn không còn lòng dạ nào thưởng thức, vội hô lớn:- Đừng lộn xộn, cố gắng nhanh chóng hành khí theo lộ tuyến sư phụ cô đã dạy, khống chế không cho khí cơ chạy loạn.
- Tôi... Tôi không chịu được!Thật giống như... Thật giống như có sóng ngầm cuộn chảy.Mai Diệc Thu toàn thân run rẩy, kêu toáng lên, tay giật một cái đứt tung áo chíp, hai tòa nhũ hoa rung rung phơi ra trước mặt hắn, càng khiến Diệp Phàm sặc máu chính là Mai Diệc Thu lao cả người về phía hắn, thân thể dán chặt người hắn, bộ ngực cao vút đè hẳn lên ngực hắn.
Đúng là khảo nghiệm người ta!
- Bình tĩnh lại! Cố chịu đựng!Hắn la lớn, cố liều chết khiến lòng bàn tay như có kỳ tích phát sinh bắn thẳng một tia nội tức cực mạnh vào kinh mạch của Mai Diệc Thu.
Tia nội tức dữ dội như sóng gầm của Mai Diệc Thu cố gắng dẫn nội kình đi theo, áp chế giúp cô ta quy nạp khí về đan điền.
Tuy nhiên chuyện này rất khó khăn, chỉ vừa khá hơn một chút Diệp Phàm lại cảm thấy nội kình thất đoạn của mình cũng có vẻ lực bất tòng tâm đối với loại khí cơ cuồng bạo hiếm thấy này.
"Làm sao bây giờ?"Diệp Phàm dùng tay
khống chế hai tay Mai Diệc Thu, hai người ôm chặt lấy nhau.
Lúc này Diệp Phàm đương nhiên không có tâm tình đi trộm hương trộm ngọc gì nữa. Đoán chừng mình không ra tay chế trụ Mai Diệc Thu, trong lúc mơ màng này, cô ta nhất định biến mình thành một con dê trần truồng.
Cho đến lúc này, dù hai người không phát sinh chuyện gì thì sau này khi Mai Diệc Thu nhớ lại, mình nhất định sẽ bị cô ta bám lấy.
Hai người cứ thế dán chặt với nhau. Diệp Phàm nhất thời không biết làm thế nào. Mấy phút trôi qua, một ngày bằng một năm!
- Sư phụ! Diệc Thu nóng quá!Ngay cả sư phụ Mai Diệc Thu cũng hô lên, hai chân đá loạn vào đùi Diệp Phàm khiến hắn đau đến kêu cha kêu mẹ nhưng nếu dùng sức mạnh áp chế thì lại sợ làm Mai Diệc Thu bị thương.
Trong lúc nguy cấp, Diệp Phàm chợt sáng ý hét lớn:- Đúng! Trước hết phải hỏi sư phụ của cô ta, có lẽ cô ta có thân thể đặc thù.
May là trước đó Diệp Phàm đã chuẩn bị đầy đủ, có số điện thoại của sư phụ Mai Diệc Thu.
Hắn cố ôm cô gái nửa thân trần đến bên bàn gọi điện thoại.
Mai Diệc Thu xuất thân từ Nga Mi, sư phụ là Trần Nguyệt đại sư cũng có thân thủ thất đoạn.
- Trần Nguyệt đại sư, tôi tên là Diệp Phàm...Diệp Phàm nhanh chóng kể lại việc cho Mai Diệc Thu dùng thuốc đột phá lên cấp.
Đương nhiên, Diệp Phàm không tiết lộ Lôi âm cửu long hoàn của mình, chỉ nói là dùng Hà thủ ô trăm năm giúp cô ta đột phá.
Hắn chỉ nghe tiếng Trần Nguyệt đại sư kinh hãi la lên trong điện thoại:- Ai da! Quả thực là làm bậy. Hà thủ ô hình người trăm năm tuy có tác dụng hỗ trợ công lực nhưng cũng không phải có hiệu quả đặc biệt rõ ràng.
Nếu có thể tôi đã sớm cho Diệc Thu đột phá, chủ yếu là Diệc Thu có thể chất đặc thù, trước kia để trợ giúp Diệc Thu sớm đột phá lên một tầng cao hơn khi nó mới tới Nga Mi, tôi đã dùng bí thuật bồi bổ tinh huyết cho ăn một củ Vương sâm núi Trường Bạch 30 năm.
Bây giờ cậu đưa toàn bộ thủ ô cho nó ăn vào, đoán chừng đã tác động vào tinh huyết sâm núi trữ ở trong người trước kia, thoáng cái toàn bộ dữ dội phát ra, bây giờ phải nhanh chóng nghĩ biện pháp khai thông.
Tuy nhiên, có lẽ cậu còn chưa có năng lực đó, muốn khai thông ít nhất phải có thân thủ lục, thất đoạn mới được. Chuyện gấp phải tòng quyền, cậu có thể mượn một chút ngoại lực giúp đỡ tiến hành bài tiết khai thông.
Tỷ như, nếu có châm cứu thuật có thể lợi dụng châm này dẫn xuất một phần nội tức hoặc là...
Tôi hiện giờ đang ở nước ngoài, nhất thời không về kịp. Nếu quả thật nóng đến mức không chịu được, cậu đi kiếm một khối băng lớn, đem Diệc Thu ngâm trong khối băng nửa giờ, có lẽ đỡ hơn nhiều. Tôi sẽ lập tức trở về gấp, nếu như có thể kiên trì một ngày, không phát sinh chuyện hủy kinh lạc, căng nứt da thịt hẳn là sẽ không xảy ra việc lớn.
Đương nhiên, thân thể tổn thương là tuyệt đối không tránh được, ài! Cậu phải vô cùng cẩn thận, lực bảo vệ kinh lạc không bị tổn hại nặng, hiện tại cũng chỉ có thể làm như vậy thôi…Trần Nguyệt đại sư vô cùng lo lắng, Mai Diệc Thu là đồ đệ bảo bối của bà ta, nghe nói Trần Nguyệt đại sư cũng họ Mai, đoán chừng còn là tiền bối của Mai Diệc Thu.
Trần Nguyệt đại sư dù sao cũng có kinh nghiệm già dặn, sau khi Mai Diệc Thu được ngâm trong khối băng đã tốt lên rất nhiều. Chẳng qua Diệp Phàm không biết làm gì, Mai Diệc Thu toàn thân nóng lên, ngâm mình trong khối băng không có cảm giác gì, giống như một khối sắt nung đỏ bị ném vào trong nước đá, theo thời gian dần dần được làm lạnh.
Còn đồng chí Diệp Phàm vốn có thân nhiệt bình thường, Mai Diệc Thu trong lúc mơ hồ giống như con bạch tuộc, hai tay ôm chặt eo hắn, hai chân bám chặt lấy mông hắn, dính chặt lên người Diệp Phàm không chịu buông ra.
Hơn nữa vì phòng ngừa Mai Diệc Thu bị thương, ở trong nước đá đông lạnh nếu bổ nhào về phía trước có lẽ sẽ khiến kinh lạc, da dẻ bị hao tổn, vạn nhất bị hủy hoại dung mạo trong nước đóng băng, cho dù Mai Diệc Thu đột phá công lực, đoán chừng cô ta cũng sẽ tìm đồng chí Diệp Phàm liều chết.
Cho nên, đồng chí Diệp Phàm không thể làm gì khác hơn là cùng chịu khổ trong khối băng với Mai Diệc Thu. Mai Diệc Thu ngược lại cảm giác từng đợt vui sướng, đồng chí Diệp Phàm đương nhiên phải chịu đau khổ rồi.
Tuy nói trong thời tiết tháng sáu, nhưng cũng không có mấy người đàn ông muốn chịu đựng ngâm mình trong nước đá.
Hơn nữa, khối băng lập tức bị nhiệt độ trên người Mai Diệc Thu hòa tan.
Đồng chí Diệp Phàm trong bồn tắm run rẩy rên la.
Hắn vừa run cầm cập vừa tự giễu cười nói: "Móa nó! Trước kia nằm mộng đều khát vọng cùng các mỹ nữ lãng mạn tắm uyên ương, hiện tại mộng đẹp thật sự trở thành sự thật thì cũng sắp chết cóng rồi. Cái này gọi là tắm uyên ương cái rắm gì, ông mày sắp biến thành nước đá rồi”.