Tác giả: Lục Dã Thiên Hạc
Thể loại: Đam mỹ, cung đấu, gia đấu, 1x1, cường cường, sủng, sắc, HE.
Độ dài: 99 chương + 3 ngoại truyện
Tình trạng: Hoàn edit
----
Văn án:
Lâu Cảnh bị phụ thân đánh gần chết, ngạnh nâng vào Đông Cung.
Làm thái tử phi, chính là đoạt đi tước vị, chặt đứt tiền đồ của hắn.
Điều Lâu Cảnh có thể làm, chỉ có… giúp đỡ thái tử, bảo vệ tốt ngàn dặm non sông…
Đế viết: hoàng hậu, ngươi rốt cuộc có biết cái gì là phu vi thê cương*?
Lâu Cảnh ôm lấy người mặc long bào, cười nói: “Biết, biết, chính là thần sẽ tuyệt đối không để hoàng thượng phải mệt mỏi trên long sàng.”
----
Với bối cảnh triều đại chỉ có vua và thái tử được (và phải) lập một nam thê, mỗi đời hoàng hậu đều phải là nam tử, họ có quyền lực tuyệt đối trong hậu cung nên dù vua có yêu thích nam tử hay không thì họ vẫn là trụ cột hậu cung, bảo vệ hoàng tự, nuôi dạy dưỡng dục hoàng tử.
Khi thái tử Tiêu Thừa Quân đến tuổi thành gia, thế tử phủ An quốc công Lâu Cảnh bị ép nâng vào Đông cung làm Thái tử phi, đồng nghĩa với Lâu Cảnh bị tước bỏ tước vị thế tử, chặt đứt tiền đồ công danh, nửa đời còn lại chỉ quanh quẩn trong bốn bức tường cung cấm. Nhưng Lâu Cảnh chưa từng có một lần oán hận, nếu đã không chống được thánh chỉ cùng sự bạc bẽo của phụ thân vậy thì đành… giúp thái tử trọng chấn non sông thôi.
Nghe đến cưới gả rồi thái tử phi, chắc hẳn nhiều người sẽ nghĩ đến một mỹ nam nhu nhược yếu đuối và “thụ ra mặt” phải không? Không phải vậy đâu, Lâu Cảnh là võ tướng - một võ tướng với tính cách hoàn toàn mạnh mẽ và còn có phần lưu manh cợt nhả. Lâu Cảnh là một người đáng giá để chiêu mộ nếu muốn làm nghiệp lớn, y thông minh nhạy bén, thiện chiến và vô cùng mưu trí lại phúc hắc vô cùng. Thật sự mà nói trong mối hôn sự này Thái tử được hời to.
Thái tử Tiêu Thừa Quân là một Thái tử giấu tài, phải nhẫn nhịn vì sự đa nghi của vị phụ hoàng vô năng lại dễ tin lời nịnh thần. Tiêu Thừa Quân có đủ mọi yếu tố để làm một minh quân, y có mưu có dũng và hơn hết “yêu dân” là yếu tố mình thấy thích nhất ở Tiêu Thừa Quân.
Cuộc sống sau khi bị ép thành thân không khó chịu và ngược nhau như những kiểu “ép cưới” thường thấy, Tiêu Thừa Quân là có sẵn tình ý còn Lâu Cảnh thì mang tâm lý lưu manh muốn kiếm lợi từ vị thái tử hơi ngây thơ này, ban đầu dù chưa yêu thì hai người vẫn chung sống như đôi bạn bè, rất thoải mái.
Lúc đầu trong cuộc hôn nhân này Lâu Cảnh lưu manh chỉ nghĩ dựa vào mỹ mạo của mình để kiếm lợi từ thái tử nhưng ai đâu ngờ mình lại bị thái tử quyến rũ trước. Lâu Cảnh nhớ nhung cái tay mềm mềm khi còn bé của thái tử và mùi thơm sữa trên người thái tử - do anh ấy thích ăn kẹo sữa í mà :v
Khi tình cảm cả hai đã bắt đầu đơm hoa thì cùng lúc đó Tiêu Thừa Quân bị hãm hại phế ngôi vị thái tử, đồng nghĩa với việc mất đi tư cách được cưới nam thê, hai người ai lại về nhà nấy. Dù danh nghĩa phu - phu đã không còn nhưng theo Lâu Cảnh thì “thê không bằng thiếp, thiếp không bằng trộm, về sau chúng ta cùng vụng trộm nhé”* thì hai người này cứ day dưa lộ liễu làm mình cảm thấy đáng yêu quằn quại ????????
Tiêu Thừa Quân và Lâu Cảnh, một người thạo văn một người thạo võ, một thạo kiếm một thạo tên, mưu trí hơn người hai người sóng vai nhau phá từng vòng hãm hại, gian kế của gian thần, từng bước đoạt lại hào quang mà Tiêu Thừa Quân vốn có và xứng đáng nhận được - đế nghiệp, họ cùng nhau tạo nên trang sử vàng cho triều đại trăm năm thịnh vượng, dân chúng an cư.
“Thần, sẽ chờ, cùng điện hạ, đồng thời trọng chỉnh non sông.” *
Sau tất cả, Lâu Cảnh chấp nhận làm nam hậu, bỏ tước vị thế tử, bỏ phẩm hàm Bình Nam Tướng quân sánh bước bên Tiêu Thừa Quân đến cuối đời. Tiêu Thừa Quân dẹp bỏ hậu cung, độc sủng Lâu Cảnh, cuộc đời không vấn vướng một bóng hồng.
Đối với mình thì truyện " Quân vi hạ" này không tìm được điểm nào để chê cả, cốt truyện hơi lạ và dẫn truyện khá hấp dẫn. Tác giả còn xây dựng dàn nhân vật mình rất thích luôn, editor dịch mượt và chú thích rõ ràng. Hơn hết là kết truyện rất hoàn mỹ. Bạn nào đã và muốn đọc truyện đam mỹ có thể thử truyện này nha.
Bình luận truyện