Lời của bọn họ rất nhỏ, Hứa Thanh đã đi xa không có nghe được.
Hắn giờ phút này đã rời khỏi khu vực truyền tống, đi vào bên trong thành trì.
Theo hắn đi vào, trong lòng hắn chậm rãi dấy lên từng gợn sóng.
Chiếu vào tầm mắt của hắn, là sự phồn hoa cùng hưng thịnh trước đó chưa từng có.
Dưới ánh chiều tà, bất kỳ một cái kiến trúc nào ở nơi đây cũng tương tự như phủ thành chủ nơi hắn từng ở vậy, vô cùng hoa lệ.
Mà hắn tùy ý có thể thấy được gạch ngói cùng cây cối màu xanh, khiến cho nơi đây sạch sẽ dị thường.
Đám người bên trong thành trì thì càng đông đảo, giống như nước chảy, quần áo mỗi người đều rất sạch sẽ, phần lớn là tơ lụa, rất ít thấy vải thô, chỉ là thần sắc vô cùng lạnh lùng, vả lại thần thái trước khi xuất phát đều rất vội vàng.
Bây giờ là buổi chiều, gần tới hoàng hôn, có thể trông thấy vài hộ nhà hai bên đường phố đã thắp sáng đèn dầu, tia sáng chiếu rọi xuống đại địa, cường độ của ánh sáng hình như không có khác gì với ban ngày cả, duy chỉ có một điều là mọi phòng đều rất yên tĩnh, không có chút thanh âm nào truyền ra.
Xa xa trên một con sông không lớn, còn có một chiếc thuyền nhỏ, phía trên có một người nữ tử mặc đạo bào, mang theo mạng che mặt, đang ném đan dược vào trong sông, khiến cho vô số con cá trong nước sông nhao nhao vờn quanh, thi thoảng còn nhảy lên, tạo thành từng trận sóng lăn tăn trong ánh chiều tà.
Trên bờ có không ít nam tử trẻ tuổi, từng người nhảy xuống sông, tranh đoạt đan dược cùng cá, rất là quái dị.
Tất cả những thứ này, khiến cho Hứa Thanh thấy rất lạ lẫm, đồng thời cũng có một tia cảnh giác.
Hắn cảm thấy cái thành trì này không giống với doanh địa của thập hoang giả, cũng không giống với xóm nghèo mà hắn cư trú lúc trước.
Nhưng có một nơi...
Đầu đường của tòa thành trì này, Hứa Thanh dù sao vẫn là ngửi thấy được một mùi quen thuộc nhàn nhạt.
Mùi vị kia rất nhỏ, nếu không phải Hứa Thanh đã quen ở trong xóm nghèo cùng doanh địa thập hoang giả, sợ là cũng rất khó ngửi thấy được.
Đó là mùi máu tanh, tương tự trong xóm nghèo cùng trong doanh địa thập hoang giả.
Sau một lúc lâu, Hứa Thanh nhìn cái thành trì này thật sâu, đáy lòng cũng càng cảnh giác sâu hơn.
Trong lúc trầm ngâm, hắn đi dọc theo đường, hắn cũng không phải đi ở giữa đường, mà đi vào chỗ tối tăm ở mép đường, đây là thói quen của Hứa Thanh.
Giờ phút này hắn chuẩn bị tìm một cái khách sạn nghỉ ngơi trước, mùi máu tươi nơi đây khiến cho hắn không muốn lưu lại trên đầu đường.
Về phần đầu nguồn của mùi máu tanh, Hứa Thanh cũng không muốn đi do thám, hắn biết việc mình phải làm bây giờ là mau chóng hoàn thành khảo thí nhập môn, bái nhập vào bên trong Thất Huyết Đồng, dùng cái này giảm bớt sự truy sát của Kim Cương tông.
Giờ phút này, trong hoàng hôn, ánh chiều tà bắt đầu chậm rãi ảm đạm, Hứa Thanh còn không có tìm được nơi ở thích hợp liền nhìn bốn phía, ánh mắt cũng dần dần trở lên lăng lệ ác liệt.
Bên trong sắc