Theo thanh âm nhẹ nhàng của Lý Tử Mai vang lên, ánh mắt của Từ Tiểu Tuệ không tự chủ được mở to một chút, nhìn Hứa Thanh.
Không thể trách nàng không nhận ra, thật sự là Hứa Thanh trong trí nhớ của nàng là một người tràn đầy bụi đất, bộ dạng vô cùng dơ bẩn.
Nhưng hôm nay, người đứng ở ngoài cửa phòng sạch sẽ, dáng người cao ngất, mái tóc đen dài được thả tự nhiên ở phía sau, lộ ra vẻ tự nhiên khó tả, nhất là khuôn mặt đủ để cho người ta trầm mê vào trong đó.
Vô cùng tuấn tú.
Gương mặt giống như điêu khắc, ngũ quan rõ ràng, dưới một đôi mày kiếm là một đôi mắt dài nhỏ, u ám thâm sâu, lơ đãng toát ra tinh quang cùng với lực lượng linh năng trên người, khiến người ta không dám xem thường.
- Là ta.
Hứa Thanh nhẹ gật đầu.
Khuôn mặt Từ Tiểu Tuệ ửng đỏ, cầm lấy chén rượu uống một hơi để che giấu chấn động trong nội tâm.
Chu Thanh Bằng cười ha ha tiến lên nghênh đón.
- Hứa Thanh sư đệ, tới đây ngồi xuống.
Nhìn bọn họ, Hứa Thanh chắp tay lễ độ, sau đó đi tới ngồi ở một bên, ánh mắt cũng đảo qua ba người, so với sự lạnh lùng hung tàn trong tông môn, nhóm ba người đệ tử cùng nhập môn với hắn rõ ràng vẫn còn lưu lại một chút nét ôn lương.
Nhưng hiển nhiên, hoàn cảnh của tông môn cũng có ảnh hưởng đối với bọn họ, như Chu Thanh Bằng nhìn như rạng rỡ, nhưng trong thần sắc còn che giấu sự mỏi mệt, vẫn bị Hứa Thanh nhìn ra.
Nhất là trên người của y, còn nhiều hơn một chút tang thương, đây là người đã trải qua một ít chuyện mới thu được.
Về phần Từ Tiểu Tuệ, Hứa Thanh có chút không rõ biến hóa của nàng, hắn chẳng qua là cảm thấy đối phương hình như càng lúc càng giống những nữ tử trong cái lều vải bằng lông vũ trong doanh địa của thập hoang giả, ừ…như gái đi3m lẳng lơ.
Chỉ có Lý Tử Mai là không biến hóa lớn, chỉ là trong vẻ tự ti cùng câu nệ, ánh mắt bên trong cũng có nhiều hơn chút cảnh giác cùng cẩn thận, hình như đối với nàng mà nói, bất luận là người nào xuất hiện ở bốn phía đều sẽ bị nàng đề phòng.
Thời gian chậm rãi trôi qua, theo mọi người đơn giản câu thông, tuy phần lớn thời gian Hứa Thanh đều im lặng không nói lời nào, thế nhưng bầu không khí trong phòng vẫn dần dần sôi động lên, dù sao đối với bọn họ mà nói, thời gian vào tông môn vẫn là quá ngắn.
Chỉ là phần lớn đều do Chu Thanh Bằng cùng Từ Tiểu Tuệ cười nói, Lý Tử Mai cũng giống với Hứa Thanh, cũng lựa chọn im lặng, thỉnh thoảng lúc nhìn Hứa Thanh thì trên thần sắc của nàng rõ ràng có chút tự ti.
Rất nhanh, Chu Thanh Bằng uống thêm mấy chén, cảm khái mở miệng.
- Thật ra trước khi vào tông môn, ta đã biết rõ một chút sự tình ở trong tông môn, nhưng chân chính đi vào mới phát hiện, nghe nói và