Bầu trời ban đêm, ánh trăng sáng tỏ, những đám mây nhẹ nhàng trôi.
Nhưng ngoài động phủ trên ngọn núi thứ sáu, bóng lưng lão tổ Kim Cương tông đứng dưới ánh trăng, thoạt nhìn có chút ảm đạm.
Bên trong bóng tối, vẻ ưu sầu trên mặt lão hình như càng đậm thêm vài phần.
Thật ra lão không hề quá đau lòng về những tài vật bị mất, nguyên nhân khiến cho lão hộc máu, là phẫn nộ vì sơn môn đã bị hủy.
Về phần những cái linh thạch kia, lão chỉ đặt ở bên ngoài mà thôi.
Cái lão chân chính lo lắng, là kẻ thù sẽ trở nên càng ngày càng mạnh hơn khi ở trong Thất Huyết Đồng.
Giờ phút này đáy lòng của lão lo lắng không yên, ngẩng đầu nhìn qua động phủ phía trước, chỗ đó hoàn toàn yên tĩnh, không có tiếng trả lời.
Cho đến khi thời gian trôi qua nửa nén hương, trong động phủ rốt cuộc truyền ra một tiếng thở dài.
- Du Linh Tử, đã lâu không gặp.
Đạo hiệu của lão tổ Kim Cương tông là Du Linh Tử, chỉ bất quá những năm này lão ở một khu vực như vậy, bất kể là trong tông môn hay là ngoài tông môn, người bên ngoài phần lớn tôn xưng lão là lão tổ, cho nên đạo hiệu của mình, lão cũng đã thật lâu không được nghe từ trong miệng của người khác rồi.
Giờ phút này nghe được câu chào, trong thần sắc của lão tổ Kim Cương tông đã có một chút hồi ức, than nhẹ một tiếng.
- Đã lâu không gặp.
Theo lời nói vang vọng, cánh cửa đá đang đóng giờ phút này có tiếng oanh oanh chậm rãi chuyển động, lộ ra bên trong tối tăm, mà trong bóng tối kia, có một bóng người chậm rãi đi ra.
Bước chân của thân ảnh này có chút quái dị, mỗi một bước tựa hồ đều hơi cứng ngắc, cho đến khi hoàn toàn đi ra, dưới ánh trăng, có thể thấy đây là một lão giả, toàn thân mặc đạo bào màu xanh đậm, tóc xám trắng, là một gương mặt mang theo vẻ nghiêm túc cứng nhắc.
Lão đi đến trước mặt lão tổ Kim Cương tông, dừng thân, lúc này có gió núi thổi qua, thổi bay một góc áo bào, lộ ra hai chân không phải bằng máu thịt bên trong!
Cặp chân kia, rõ ràng là dùng tài liệu luyện khí chế tạo, bên trên tràn ra tia sáng màu xanh, bên dưới ánh trăng càng tăng thêm sự lạnh lẽo.
- Nếu như đã lâu không gặp, như vậy hôm nay ngươi tới đây!
Là có chuyện gì?
Lão giả áo lam ngẩng đầu, nhìn đám mây trên bầu trời đêm, nhàn nhạt mở miệng.
Rõ ràng lão và lão tổ Kim Cương tông đứng chung một chỗ, nhưng lại làm cho người ta có một loại cảm giác, hình như lão tổ Kim Cương tông thấp hơn hẳn một đoạn.
Biểu cảm của lão tổ Kim Cương tông có chút đau khổ, sau khi trầm mặc một lúc lâu, vẫn là nói về việc của Hứa Thanh.
- Trong tông gặp phải tai họa bất ngờ!
Tiểu tặc kia trước khi đi, đã hung ác đoạt tài nguyên của tông môn ta, lại ác độc châm lửa phóng hỏa, khiến cho Kim Cương tông của ta hầu như bị thiêu cháy.
- Nếu như người này chỉ là hạng người tầm thường thì ta cũng đành, ta cũng sẽ không quá để ở trong lòng, nhưng sau khi ta hao tốn một số tiền lớn điều tra được tin tức, sau khi hắn bái nhập Thất Huyết Đồng, hình như đã dần dần đứng ổn định ở chỗ này, việc này khiến cho ta cả ngày hoảng loạn, nhiều lần nhớ tới những việc được kể trong những trang sách cổ kia.
- Căn cứ kinh nghiệm đọc qua vô số sách cổ của ta, sau khi ta so sánh liền phát hiện, người như vậy trên sách cổ, phần lớn có vận khí lớn đến mức không thể ngăn cản, lúc ấy ta hồ đồ, không nên chỉ để mình và hai tên trưởng lão tông môn ra tay, đáng lẽ ta nên dốc hết toàn bộ lực lượng trong tông môn, không tiếc đại giới gi3t chết hắn, hoặc là phải biến chiến tranh thành