Giọng nói của Hoàng Nham cực lớn, trong mắt lộ ra vẻ tức giận mãnh liệt, tựa hồ đối với y mà nói, lời này của chưởng quầy không phải làm nhục Hứa Thanh, mà là làm nhục chính mình.
Dẫu sao bên trong những vật phẩm ở trên quầy, có ba thứ là do y đưa cho Hứa Thanh.
Đối mặt với sự tức giận của Hoàng Nham, thần sắc của chưởng quầy càng ngày càng âm trầm, tay phải giơ lên đưa ra một trảo, một phát bắt được khúc xương cốt mà đối phương ném về phía mình.
Cầm lấy xương cốt, gã lạnh lùng liếc mắt nhìn Hoàng Nham.
Đáy lòng thầm nghĩ, người này suốt 8 năm không rời khỏi Hoa Tiêu ti, theo đuổi một người sư tỷ không biết có phải cô nàng hoang dã nông thôn nào hay không, nhưng đã tặng vô số lễ vật, làm cho mọi người đều biết, đã trở thành phế vật đáng chê cười trong miệng người khác, nếu như bây giờ cũng thích tự tìm phiền toái cho mình, vậy cũng đừng trách ta.
Vì vậy gã chậm rãi mở miệng.
- Ngươi nói không sai, đây là tang vật, xem ra ngươi cũng là người đồng lõa ăn trộm đồ của Kim Cương tông.
Người tới, đi báo cho Bộ Hung ti, tội phạm quan trọng của vụ án Kim Cương tông mất trộm đồ đã chui đầu vô lưới.
Trong lúc nói chuyện, tiểu nhị trong cửa hàng cố gắng ra vẻ lấy ngọc giản ra truyền âm, sau đó nhìn chưởng quầy, trong lòng hiểu rõ nên làm việc này như thế nào, vì vậy chậm chạp truyền tin lên, báo án.
Trong mắt của các để tử từng ngọn núi bên trong cửa hàng, giờ phút này đều lộ ra tinh mang, tập trung nhìn một màn này.
Đệ tử có thể bái nhập Thất Huyết Đồng, vả lại có thể sống sót trong cái hoàn cảnh này, phần lớn đều có tâm trí không tầm thường, thủ đoạn đơn giản như này thì tự nhiên nhìn ra, cũng đều rất rõ ràng, trọng điểm của chuyện này không phải là việc Kim Cương tông mất trộm, mà là!
Có người của ngọn núi thứ sáu muốn tìm Hứa Thanh cùng Hoàng Nham gây phiền phức.
Về phần là tìm cả hai người, hay là một trong hai người đó thì mọi người không rõ, nhưng mà cảm giác đại khái hẳn là người đã xuất ra vật phẩm, Hứa Thanh.
Nhưng không ai mở miệng cả, tất cả đều đứng một bên xem thế nào, Trương Tam cũng là như vậy.
Hứa Thanh cũng không đi để ý những vẻ mặt của người khác, giờ phút này hắn cũng thật bất ngờ với loại phản ứng này của Hoàng Nham, mặc dù quan hệ của hai người cũng tốt, nhưng dẫu sao cũng không sâu, phản ứng của đối phương khiến cho Hứa Thanh có chút nghi ngờ.
Đồng thời đối với việc chủ quán nói sẽ báo cáo Bộ Hung ti, và tên tiểu nhị ở một bên đang cố làm ra vẻ, khiến cho Hứa Thanh càng thêm nghi vấn, hình như cái cục này không giống như hắn nghĩ cho lắm, bộ dạng này không giống như muốn đưa hắn vào chỗ chết.
Bởi vì nếu như thật sự muốn dồn mình vào chỗ chết, giờ phút này liền ra tay với mình là được rồi, không cần thiết cuốn thêm Bộ Hung ti vào, khiến cho sự tình trở nên phức tạp hơn, đối với đại nhân vật mà nói, giết một người đệ tử dưới núi như bọn họ sẽ không cần huy động nhân lực như vậy, cái này không hợp lý.
Việc này, càng giống như là mượn một cơ hội để gõ chính mình vậy, cũng cho Kim Cương tông một cái công