Trong ba người đệ tử thân truyền của Phong chủ ngọn núi thứ bảy, luận tính cách hào sảng, làm người khéo đưa đẩy, bằng hữu rộng khắp nơi, thì thuộc Tam đệ tử.
Nhưng nếu luận tính cách nóng nảy khiến cho đồng môn sợ hãi, Nhị sư tỷ sẽ cỡi ngựa xung trận lao lên trước, không gì sánh kịp, không chỉ là đệ tử ngọn núi thứ bảy có cảm thụ như thế, những ngọn núi khác cũng cho là như vậy.
Bọn họ phần lớn biết được, Nhị điện hạ của ngọn núi thứ bảy có tính khí nóng nảy vô cùng, quái lực trên người càng khoa trương, hơi một chút bất hòa liền ra tay, vả lại...
Những năm gần đây, số lượng tu sĩ Trúc Cơ của các ngọn núi bị nàng hành hung một trận có quá nhiều.
Thực lực bản thân kinh người, lại có loại bối cảnh ngập trời, cho nên ở trước mặt vị Nhị điện hạ này không có đạo lý gì đáng nói, nàng bá đạo giống như danh tiếng của nàng vậy, vang khắp toàn bộ Thất Huyết Đồng.
Ngày bình thường một ít trưởng lão gặp phải nàng cũng đều đau đầu, không cần nói tới những đệ tử tầm thường.
Nhất là uy danh của nàng, không chỉ truyền bá ở trong tông môn, ở trên biển càng là hiển hách, số lượng hải tặc chết trong tay nàng không biết bao nhiêu, thậm chí một chút tiểu tộc nghe tên của nàng liền sẽ run rẩy.
Giờ phút này nàng đứng ở nơi đó, khí thế động trời trấn áp bát phương, khiến cho tất cả mọi người có áp lực cực lớn, Hứa Thanh cũng là như vậy, nội tâm nhấc lên cảm giác nguy cơ mãnh liệt, như khi đối mặt tuyệt thế hung thú ở trong cấm khu rừng rậm vậy.
Trong cảm giác của hắn, người này còn mạnh hơn so với Lý chấp sự hôm trước.
So lão tổ Kim Cương tông với đối phương thì lão tổ lại càng kém quá nhiều.
Việc này khiến cho sự cảnh giác của Hứa Thanh đạt đến cực hạn, thân thể theo bản năng rút lui vài bước, hô hấp có chút dồn dập.
Qủa thật là sự hung tàn đến từ trên người Nhị sư tỷ quá mức nồng đậm, kinh khủng vô cùng.
Thậm chí nhìn qua khe hở bên cạnh nàng, đầu đường bên ngoài, giờ phút này rõ ràng đã vắng tanh...
Không có người nào nguyện ý xuất hiện ở chung quanh đây vào thời điểm này.
Duy chỉ có...
Tên béo Hoàng Nham, y không có chút áp lực nào, cảm giác giống như đã thực hiện được quỷ kế, hưng phấn và kích động toàn bộ hiện lên trên mặt.
Trong phút này y lập tức đến bên người Nhị sư tỷ, vẻ mặt ủy khuất mở miệng.
- Sư tỷ ~~ chính là tên chưởng quầy của cửa hàng này cùng con cá thối kia, nói đồ ta cho sư tỷ là tang vật ăn cắp của Kim Cương tông.
Sư tỷ, Hoàng Nham ta làm người đường đường chính chính, vô cùng chân thành, một lòng chất phác, điềm đạm săn sóc, cả đời chỉ quan tâm một mình sư tỷ, bọn họ vu oan ta thì cũng đành, ta có thể chịu đựng, nhưng không thể vu oan lễ vật ta tặng cho sư tỷ được!
- Vu oan lễ vật ta tặng cho sư tỷ, đây là đang ô uế cảm tình 8 năm nay của ta đối với sư tỷ a!
Tên béo đứng bên người Nhị sư tỷ, thoạt nhìn có chút không cân đối, bất kể chiều cao hay là trình độ tráng kiện, cứ như là tiểu hài tử và người trưởng thành vậy.
Cũng may bụng của y rất lớn, thoạt nhìn từ trình độ nào đó, cũng không phải là hoàn toàn không xứng.
Chỉ là, khi y mở miệng,