Hứa Thanh không biết đáp án, nhưng hắn nhớ kỹ lời đội trưởng nói, thủ hộ nơi này một nén nhang, vì vậy hắn ném tượng Thần lại cho Trương Tam.
- Trương Tam sư huynh, ngươi trông coi nơi này.
Nói xong, sát cơ trong mắt Hứa Thanh bộc phát, tay trái dao găm, tay phải lấy ra que sắt màu đen, hư ảnh của Bạt ở sau lưng gào thét, chợt lao về phía khối thi thể to lớn.
Tốc độ của hắn cực nhanh, nháy mắt liền tiếp cận đối phương, những tiếng nổ vang trời lập tức bộc phát ra, hư ảnh của Bạt không ngừng oanh kích từng quyền từng quyền, trong thời khắc này hắn cũng không ngừng phóng thích độc của mình trong một phạm vi lớn.
Những nơi độc đi qua, vô số thân hình hiện ra từ hư vô, phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết rồi ngã xuống, mà giờ phút này Hải Thi tộc kia cũng bị Hứa Thanh oanh kích khiến liên tiếp lui về phía sau.
Cuối cùng dưới sự điều khiển của Hứa Thanh, vô số giọt nước bỗng nhiên tạo thành một sự trói buộc, vây khốn con Hải Thi cực lớn này, trong mắt Hứa Thanh lập lòe hàn mang, phất tay thả ra Pháp Chu, một kích Thần Tính trong nháy mắt bộc phát.
Một đạo cột sáng màu vàng hình như có thể tinh lọc hết thảy, trực tiếp phá vỡ nước biển rồi bắn vào trên người con Hải Thi to lớn này.
Một tiếng nổ to vang lên, Hải Thi rung động lắc lư, chia năm xẻ bảy, hoàn toàn tan vỡ.
Hứa Thanh không muốn lãng phí Thần Tính, nhanh chóng thu hồi Pháp Chu rồi quay đầu, sát cơ trong ánh mắt chớp động, bỗng nhiên lao về những tên nhân ngư tộc ở bốn phía.
Dao găm tung bay, máu tươi tràn ngập, bên cạnh còn có que sắt màu đen gào thét vờn chung quanh hắn, sau đó bắn về phía từng tên nhân ngư tộc, trực tiếp xuyên thấu mà qua, mặc dù lão tổ Kim Cương Tông ở bên trong vẫn bị phong ấn ngủ say như trước, vẫn chưa được Hứa Thanh đánh thức, nhưng sau khi que sắt này có khí linh, bản thân nó đã trở nên rất không tầm thường, lực sát thương cũng cực lớn.
Một lát sau, cả phiến hải vực này đã bị Hứa Thanh giết thành một mảnh trống rỗng.
Toàn thân cao thấp của Hứa Thanh đều là máu tươi, trên người cũng rõ xuất hiện một chút mỏi mệt, nhưng sát ý trong ánh mắt vẫn mãnh liệt như trước.
Que sắt màu đen ở bên cạnh cũng càng là như vậy, bên trong cũng tràn ngập sát khí, nhưng trong đó cũng mơ hồ tràn ra một tia khí tức Trúc Cơ.
Hình như lão tổ Kim Cương Tông sắp thức tỉnh.
Mà hư ảnh của Bạt ở phía sau Hứa Thanh giờ phút này cũng dữ tợn sừng sững, giống như đang làm chứng cho trận sát phạt vừa xong.
Một màn này rơi vào trong mắt Trương Tam, khiến cho tâm thần của gã phải rung động mạnh.
Gã nhìn trên mặt đất đầy máu tươi, lại nhìn thân hình như thanh đao của Hứa Thanh, đột nhiên gã cảm thấy phán đoán lúc trước của mình có chút không đúng.
Hứa Thanh trước mắt này có lẽ không điên cuồng bằng đội trưởng, nhưng hung tàn thì lại giống đội trưởng! Nhất là những thi thể trên mặt đất lại phần lớn là bị cắt đứt cổ.
Mà giờ khắc này, thời gian một nén nhang cũng đã đến, nhưng đội trưởng vẫn chưa trở về.
Hứa Thanh trầm mặc, mắt nhìn Trương Tam đang vác pho tượng Thần, lại đợi thêm nửa nén hương.
Mà Trương Tam cũng phát hiện thời gian đã trôi qua thật lâu, thần sắc có chút ảm đạm.
- Trương Tam sư huynh, thời gian đã qua, ta muốn đi khu vực khác, ngươi phải bảo trọng.
Hứa Thanh nhẹ giọng mở miệng, đưa cho Trương Tam một túi độc dược, sau khi hướng dẫn cách dùng cho gã, hắn quay đầu nhìn về phía xa xa, thân thể bỗng nhiên đi về phía trước.
Hắn hy vọng đội trưởng có thể thuận lợi, nhưng cũng sẽ không vì thế mà ở đây chờ đợi y trong thời gian dài, đây là thế giới của nhân ngư tộc, Hứa Thanh cũng còn chuyện trọng yếu hơn phải làm.
Giờ phút này hắn toàn diện bộc phát tốc độ của mình, ngay khi lao đến chỗ không người, hắn liền lấy ra Linh Tức Đăng, sau đó liền đặt vào bên trong cái bóng để cảm ứng.
Rất nhanh, Hứa Thanh đã xác định được phương hướng chuẩn xác, thu hồi Linh Tức Đăng rồi bay nhanh về chỗ sâu trong khu thần miếu.
Thời gian chậm rãi trôi qua, phạm vi của khu thần miếu này rất lớn, mãi cho đến khi đi được nửa canh giờ, bước chân Hứa Thanh mới dừng lại, ngẩng đầu nhìn về một tòa thần miếu rất tầm thường.
Tòa thần miếu này không khác gì những tòa thần miếu ở bốn phía cả, nhưng chấn động mà Linh Tức Đăng chỉ dẫn lại chính ở ngay chỗ này.
Hứa Thanh cảnh giác quan sát bốn phía, sau khi xác định nơi đây hoàn toàn trống trải không có gì đáng ngại, hắn nhanh chóng rắc mảng lớn độc dược dung nhập khắp nơi, bao phủ trọn cả tòa miếu này, thậm trí