Nghĩ tới đây, Hứa Thanh khép kín hai mắt lại, trầm ngâm một hồi rồi phân ra một nửa linh hải còn lại trong cơ thể.
Linh hải 200 trượng lần nữa bộc phát về khắp nơi trên thân thể, bắt đầu lần cảm ứng thứ hai.
Loại linh hải hùng hậu đến trình độ như thế này đã vô cùng kinh người, vượt qua tu sĩ bình thường rất nhiều.
Dưới sự bộc phát của hắn, kinh mạch toàn thân hắn lập tức bành trướng, máu thịt và lục phủ ngũ tạng đều được linh năng tràn ngập, xương cốt cũng là như vậy, toàn thân trong ngoài đều tràn ra chấn động mãnh liệt.
Bởi vì lực lượng trùng kích thật sự là quá lớn, cho nên trong thời gian ngắn liền có thêm năm đạo pháp khiếu lộ ra từ các nơi ẩn giấu.
Pháp khiếu được cảm ứng tới đã trực tiếp đạt đến con số 96 đạo!
Nhưng linh năng trong lần cảm ứng thứ hai vẫn đang còn dư lại rất nhiều, giờ phút này vẫn không tiêu tán mà vẫn đang trùng kích cuồng bạo trong cơ thể, nhanh chóng tìm tòi tới các vị trí khác.
Nguyên lý này giống như là thổi căng một quả bóng vậy, khi nó bị thổi căng sẽ khiến cho những vị trí bí ẩn tồn tại trên người nó lộ ra, nếu như những chỗ ẩn giấu càng sâu, vậy thì hãy khiến cho quả bóng này càng căng thêm một chút.
- Linh năng của ta đầy đủ, Trúc Cơ Đan cũng đầy đủ.
Hứa Thanh nheo mắt lại, linh hải 200 trượng còn lại trong cơ thể vào lần cảm ứng thứ hai vẫn chưa kết thúc, vẫn đang ầm ầm bộc phát, nhanh chóng cảm ứng! Nhưng vào lúc này, dị biến đột nhiên nổi lên!
Hứa Thanh đang khoanh chân đả tọa bên trong địa quật, Linh Tức Đăng vốn dĩ vẫn đang phát sáng như bình thường, hình thành ánh sáng bao phủ Hứa Thanh vào bên trong, so sánh với bóng tối ở bốn phía thì hắn giống như được che chở ở trong ánh quang minh vậy.
Nhưng giờ phút này tựa như có nhưng tồn tại vô hình tạo thành từng cơn gió thổi tới, hỏa diễm lập tức lay động, ngọn lửa của Linh Tức Đăng lập tức xuất hiện dấu hiệu lung lay muốn tắt.
Vả lại theo ánh sáng của linh đăng lay động, tường đất bốn phía của động quật cùng với mặt đất lại hiển lộ ra vô số tồn tại âm u, thân hình của chúng nó giống như chưa hoàn chỉnh vậy, không nhìn rõ được cụ thể, chỉ có thể nhìn thấy từng đoàn từng đoàn thân ảnh mơ hồ hư ảo.
Phảng phất như chúng nó là những tồn tại ở trong những khe hẹp của thời gian và không gian, không hề có bộ dáng cụ thể.
Ngày bình thường thì phần lớn chúng nó đều mơ mơ màng màng, nhưng hôm nay bởi vì Hứa Thanh cảm ứng pháp khiếu cho nên đã lộ ra khí tức của mình vào trong thế giới mà bọn nó tồn tại, cũng khiến cho những con ở gần chỗ Hứa Thanh lộ ra khí tức bị thu hút tới.
Mà chỗ thế giới của bọn nó hình như rộng lớn vô hạn, loại khí tức như Hứa Thanh đã rất lâu rồi không hề lộ ra, nhưng lại cách nhau cũng rất xa, cho nên thường thường chỉ thu hút được những con quỷ dị ở khu vực gần nơi khí tức phát ra tìm tới.
Chỉ là hỏa diễm của Linh Tức Đăng rõ ràng có thể hình thành áp chế đối với chúng nó, khiến cho giờ phút này chúng nó đã tới được bốn phía quanh động quật nhưng lại không cách nào lao lên, nhưng những luồng tham niệm trên người chúng nó lại càng lúc càng mãnh liệt.
Loại tham niệm này gần như đã hóa thành thực chất, đã trở thành vô số cảm giác ác ý, khiến cho giờ phút này Hứa Thanh đang nhắm mắt cũng có thể cảm thụ tới, làm tâm thần của hắn lập tức chấn động.
Hắn không biết những thứ kia là cái gì.
Trên ngọc giản Trúc Cơ cũng không nói rõ về cái này, nhưng hắn biết rõ một khi bị những thứ ác ý này xâm nhập, vậy thì mình nhất định sẽ Trúc Cơ thất bại.
Cũng may mặc dù Linh Tức Đăng chỉ là pháp khí thông thường, nhưng nó cũng không tuỳ tiện liền bị dập tắt, giờ phút này mặc cho ngọn lửa đang lay động kịch liệt, nhưng ánh sáng từ ngọn đèn vẫn bao phủ quanh người Hứa Thanh như trước.
Hứa Thanh thở sâu, hắn biết mình không có thời gian để lãng phí, cho nên giờ phút này hắn