Ngay khi Hứa Thanh bộc phát ra khí tức của Trúc Cơ, tiếng chuông liền lập tức vang vọng toàn bộ ngọn núi thứ bảy, đồng thời cũng có ba thân ảnh từ trên đỉnh núi gào thét bay lên không trung, sau đó bay thẳng về phía dưới núi.
Cơ chế là như thế này, nếu như có tu sĩ Trúc Cơ từ bên ngoài đến chỗ chân núi và muốn bước lên núi, vậy thì sẽ chỉ bị ngăn lại ở bên ngoài, sẽ không khiến cho tiếng chuông vang lên.
Lúc đó người này chỉ cần báo thân phận lên trên và ý đồ đến là được, sau đó sẽ có trận pháp thông báo người mà đối phương muốn bái phỏng, sau khi đối phương đồng ý, thì người này có thể đi vào trên núi trong sự giám sát của trận pháp.
Lần trước lão tổ Kim Cương Tông lên núi bái phỏng Nhàn Vân đạo nhân của ngọn núi thứ sáu cũng là dạng như vậy.
Mà khi một tu sĩ Trúc Cơ vừa bước lên núi liền khiến cho tiếng chuông vang lên, thì chỉ có một khả năng.
Đó chính là trong hàng đệ tử của tông môn, có đệ tử mới Trúc Cơ nhưng chưa có đăng ký thân phận trong trận pháp.
Đương nhiên, nếu địch tập kích thì lại là chuyện khác.
Trong Thất Huyết Đồng, không phải tất cả đệ tử dưới núi tấn cấp Trúc Cơ cũng đều chọn địa phương Trúc Cơ là trong tông môn, một mặt là do giá cả đắt đỏ, một phương diện khác là người có thể bộc lộ tài năng ở trong vô số Ngưng Khí của thời kỳ loạn thế này, thì tất nhiên sẽ có cơ duyên riêng của bản thân.
Loại việc này cũng không hề hiếm thấy, dẫu sao thì ngoại trừ cơ duyên ra, thì ở một cái tông môn dùng lợi ích để ngưng tụ người tới thế này, thì gần như là không có độ tín nhiệm gì đáng nói cả.
Cho nên có khoảng ba thành tu sĩ Trúc Cơ của Thất Huyết Đồng đều tấn cấp ở bên ngoài, sau đó mới trở về.
Những cơ duyên này phần lớn có liên quan với một chút di tích, mặc dù cũng sẽ có người chú ý, nhưng bởi vì loại việc này cũng không phải là thường lệ, vả lại cũng phạm vào kiêng kị, một khi xuất hiện người ác ý muốn cướp đoạt cơ duyên, nếu như không truyền ra ngoài thì còn tốt, nhưng một khi truyền ra, sẽ rung chuyển căn cơ của Thất Huyết Đồng.
Cho nên việc này bị Thất Huyết Đồng nghiêm khắc ngăn cản, mặc dù thỉnh thoảng cũng sẽ bí mật phát sinh tương tàn, nhưng trên đại thể đều có thể bỏ qua, dù sao đối với với tu sĩ đã tu luyện ở trên núi Thất Huyết Đồng mà nói, trước khi bọn họ ra tay đều phải cân nhắc trước xem có đáng giá hay không.
Vì một cơ duyên không biết mà nhấc lên mạo hiểm như thế, sẽ rất ít người ngu dốt như vậy.
Hứa Thanh cũng đã nghĩ rất rõ ràng những chuyện này khi lựa chọn ra ngoài Trúc Cơ, bây giờ nhìn ba thân ảnh đang nhanh chóng bay tới gần, hắn đứng chờ trên bậc thang thứ năm, đợi bọn họ đến.
Rất nhanh, tiếng rít càng ngày càng rõ ràng, trong ba thân ảnh từ xa xa bay thẳng đến đây, người ở vị trí đầu tiên mặc trường bào màu tím, dáng người trung bình, có một khuôn mặt tròn.
Người này cũng chính là người dẫn đường lên núi lần đầu tiên cho Hứa Thanh, hôm ấy đối phương còn thiện ý nhắc nhở về thói quen tay phải và sơ hở của hắn, còn nhắc hắn một câu ‘trong bông có kim’.
Nhìn qua thân ảnh của đối phương, đáy lòng Hứa Thanh bỗng có chút cảm khái, lúc trước hắn chỉ nghe qua bốn chữ trong bông có kim của đối phương, nhưng bây giờ sau khi sống một thời gian ở trong Thất Huyết Đồng, gặp phải từng người, hắn đã cảm nhận sâu sắc được cái gì gọi là trong bông có kim.
Mà bản thân hắn cũng đã học được rất nhiều thứ ở trong hoàn cảnh của Thất Huyết Đồng.
Hứa Thanh chắp tay, ngay một khắc đối phương tới gần, hắn liền cúi đầu thật sâu.
Trên bầu trời, liền truyền đến tiếng cười.
Thân ảnh của vị tu sĩ kia nhoáng một cái, lập tức đi đến trước mặt Hứa Thanh, biểu cảm trên mặt cũng tràn ngập ôn hòa và vui vẻ.
- Hứa Thanh, lần đầu tiên trông thấy ngươi, ta đã cảm thấy ngươi tuyệt không phải hạng người phàm tục mà, cho nên liền mở miệng nhắc nhở, hôm nay gặp lại, ngươi quả nhiên đã là người cùng bối phận với ta rồi.
- Đa tạ hôm ấy tiền bối nhắc nhở.
Hứa Thanh chắp tay mở miệng, từ đáy lòng cảm tạ đối với vị tu sĩ mặt tròn này.
- Không cần dùng xưng hô tiền bối nữa, bây giờ ngươi đã Trúc Cơ rồi, chúng ta xưng hô sư huynh đệ là được rồi, Hứa Thanh sư đệ, ta tên là Trương Vân Sĩ, ngươi có thể gọi ta là Trương sư huynh.
Tu sĩ mặt tròn tươi cười mở miệng, trong lúc nói liền ngẩng đầu, thấy được Triệu Trung Hằng cách đó không xa với vẻ mặt hoảng sợ.
Gã vốn là người thông duệ, ánh mắt đảo qua biểu cảm của Triệu Trung Hằng, lại nhìn Hứa Thanh một chút, đáy lòng