Về phần thanh niên ngọn núi thứ nhất, lúc này gã trợn to mắt nhìn Hứa Thanh đuổi theo thi thể kia, trái tim lập tức liền loạn cả lên, dựa theo ý nghĩ của gã, loại sự tình này mặc dù đáng động tâm, nhưng nếu như vì thế mà liều mạng thì lại hoàn toàn không đáng.
Dù sao mình thân là Cửu điện hạ của ngọn núi thứ nhất, thứ gì thích hợp mạo hiểm thì có thể, nhưng đến mức liều mạng thì không thể, dẫu sao chỉ cần làm đầy đủ từng bước, tương lai của gã vẫn sẽ bừng sáng.
Nhưng.
.
.
Hứa Thanh.
Trên người của gã và Hứa Thanh có Liên Mệnh Phù, phù này hạn chế cả đôi bên, gã chết thì Hứa Thanh liền hồn phi phách tán, nhưng đồng dạng… nếu như Hứa Thanh chết thì gã cũng sẽ hồn phi phách tán theo.
Điều này để cho gã lúc trước còn cảm thấy khoan khoái dễ chịu, thì giờ đây lập tức vô cùng lo lắng.
Gã đột nhiên cảm giác được sư tôn của mình hình như cũng không sáng suốt cho lắm.
.
.
Thế nên giờ phút này gã xoắn xuýt vô cùng, cuối cùng gã liền hung hăng nghiến răng, nội tâm chửi bới vài câu rồi liều mạng đuổi theo Hứa Thanh.
Vả lại tốc độ còn phải nhanh hơn, cho nên gã liền cắn nát đầu lưỡi sắp đứt tới nơi, triển khai bí pháp hóa thành huyết kiếm, gã sợ chỉ cần đi chậm một chút, thì tên điên của ngọn núi thứ bảy này sẽ cầm theo tính mạng chơi đến không còn.
Thế là ‘kẻ đần’ cố gắng đuổi theo ‘tên điên’.
Ngay khi đuổi tới gần Hứa Thanh, đáy lòng thanh niên ngọn núi thứ nhất liền vô cùng nghẹn khuất, ném cho Hứa Thanh một khối ngọc bảo vệ tính mạng mà mình rất âu yếm.
.
.
.
.
Nhìn động tác rất thuần thục tiếp nhận ngọc phù của Hứa Thanh, đáy lòng của thanh niên ngọn núi thứ nhất bỗng thấy bi thương, gã cảm thấy một lần ra biển này của mình, nghìn sai vạn sai là không nên chém giết tranh giành con hải thú của đối phương.
Bây giờ còn bị khắc Liên Mệnh Phù, chẳng những bản thân không có cảm thấy khoan khoái dễ chịu, ngược lại còn phải đi trở thành người hộ đạo cho đối phương, còn phải bồi tiếp đối phương mà cùng nhau …chơi đùa với tính mạng, nếu không thì sợ là đối phương chết lúc nào cũng không biết.
Luồng nghẹn khuất của gã đã bộc phát tới cực hạn khi gã nhìn thấy Hứa Thanh một mình vọt tới thi thể của tên tu sĩ Hải Thi tộc, gã điên cuồng tăng tốc, gã buộc phải ra tay cùng Hứa Thanh, một phương diện là muốn cân nhắc bảo vệ mình, một phương diện khác là còn phải bảo hộ Hứa Thanh.
Cứ như vậy, hai người ở trong biển triển khai chiến đấu kịch liệt cùng tên Hải Thi Tộc tàn phế chỉ còn nửa thân thể, mặc dù đối phương chỉ còn lại tàn hồn, nhưng quỷ ảnh do đối phương hóa thành rất không tầm thường, hai người hợp thủ cũng nhiều lần bị trọng thương.
Mà bên Hứa Thanh càng giống như không muốn sống vậy, điều này khiến cho đáy lòng thanh niên càng ngày càng buồn rầu, không ngừng chuyển cho Hứa Thanh ngọc phù bảo vệ tính mạng, bản thân cũng triển khai đòn sát thủ, muốn mau chóng kết thúc một trận chiến này.
Cho đến cuối cùng, Hứa Thanh dứt khoát không thèm phòng thủ nữa luôn rồi, hai tay hắn bấm niệm pháp quyết không ngừng phóng thích hỏa diễm màu đen, một lần rồi lại một lần oanh kích, từng chút từng chút hấp thu từng tia hồn lực của đối phương, lại một lần rồi thêm một lần bị sóng âm của quỷ ảnh đánh vào, sau đó lại được thanh niên ngọn núi thứ nhất liều mạng mà bảo hộ.
Loại cường độ bảo hộ như thế này, nếu như có người ngoài nhìn thấy, nhất định cũng phải thay đổi sắc mặt, nhìn cứ như bảo hộ người quan trọng nhất của bản thân vậy.
Cơ mà cũng đúng, thật sự lúc này Hứa Thanh là người rất quan trọng với gã, lơ là một chút là cả hai sẽ ngỏm cùng nhau.
Gã vô cùng nghẹn khuất và thật sự rất bất đắc dĩ.
Thế cho nên đến cuối cùng, người thanh niên ngọn núi thứ nhất này cũng tuyệt vọng rồi, gã nghiến răng rất mạnh rồi rút lui ra sau, dứt khoát không tới bảo hộ Hứa Thanh nữa, gã không tin đối phương thật sự muốn đi tìm chết.
Hứa Thanh lạnh lùng liếc mắt nhìn qua thanh niên, nhưng không thèm để ý tới mà tiếp tục ra tay.
Cho đến một lát sau, thanh niên ngọn núi thứ nhất bị hù tới sợ thật sự, gã nhìn thấy Hứa Thanh nhiều lần suýt nữa bị lộng chết, vì vậy nội tâm run lên, đáy lòng cũng kêu r3n, nhanh chóng phất tay ném ra ngọc phù phòng hộ để bảo hộ Hứa Thanh, sau đó với vẻ mặt đau khổ mà nhanh chóng gia nhập cuộc chiến, lại ra tay đối kháng với nửa thi thể của tu sĩ Hải Thi Tộc.
Mà gã cũng đã phát ti3t toàn bộ nội tâm đang phát điên của mình vào tên tu sĩ Hải Thi Tộc này, vì vậy sau khi trận chiến này kéo dài