Xa xa, Hứa Thanh liền thấy được Trương Tam bên ngoài bách thảo phường.
Gã đang ngồi trên một bậc thang hút tẩu thuốc, trên người là một bộ đạo bào màu xám rất tầm thường.
Sau khi trông thấy Hứa Thanh, trên mặt Trương Tam liền nở nụ cười, đứng dậy vỗ vỗ tàn thuốc xám tro trên mông, nhanh chóng bước tới phía hắn.
- Hứa Thanh sư đệ, mấy ngày nay đội trưởng có tới tìm ngươi hay không?
Sau khi tới gần, Trương Tam liền lôi Hứa Thanh đến một ngóc, thấp giọng hỏi.
- Từ sau khi ta trở về vẫn chưa nhìn thấy đội trưởng.
Hứa Thanh liếc mắt, nhìn Trương Tam với vẻ có chút kỳ quái.
- Vậy là được rồi, dạo gần đây đội trưởng giống như điên rồi vậy, đi khắp bốn phía vay tiền, trước đó còn xém chút nữa lấy quyền thành lập bến cảng của ta thế chấp ra ngoài, nói với ta là muốn mua một phương pháp cải trang thành tộc khác, một khi thành công liền có lợi nhuận ít nhất gấp trăm lần trở lên, ta nghĩ có lẽ đội trưởng cũng sẽ tìm ngươi.
- Hứa Thanh sư đệ, ngươi vẫn còn quyền thành lập bến cảng đấy chứ?
Trương Tam dùng vẻ mặt chờ mong nhìn Hứa Thanh.
- Vẫn còn.
Hứa Thanh gật đầu.
- Thật tốt!
Trương Tam cười ha ha, nhanh chóng mở miệng.
- Hứa Thanh, ngươi chuyển quyền thành lập bến cảng của ngươi cho ta đi, đội trưởng bên đó cũng bị ta vất vả khuyên bảo mới khiến y không thế chấp nó ra ngoài, nếu như tính thêm cả ngươi, vậy thì chúng ta có thể làm được một chuyến.
- Ta có nguồn thông tin chuẩn xác, tông môn sẽ khai chiến với Hải Thi Tộc, thật ra thì cũng có rất nhiều người cũng đoán được chuyện này rồi, nhưng mà loại thông tin này thì những người khác nhau sẽ có nghe ra những thông tin khác nhau, điều này cũng có liên quan tới lối suy nghĩ khác nhau.
- Có người nghe tới chiến tranh liền muốn tự bảo vệ chính mình, có người thì lại nghĩ làm thế nào để kiếm được thật nhiều cống hiến, có rất nhiều người lại sợ hãi và căng thẳng, còn có một vài người lại có thể nghĩ đến việc phát tài, nhưng lại không biết phải thực hiện như thế nào.
- Bọn họ tối đa chỉ nghĩ đến tàng trữ hàng hóa mà thôi, nhưng ta không giống vậy.
Trương Tam nói đến đây, vẻ mặt liền hiện ra vẻ kiêu ngạo.
- Hứa Thanh, ta nói cho ngươi biết, một khi chiến tranh mở ra thì nghĩa là cơ hội phát tài cũng đã đến, vào thời điểm này ngươi đừng nghĩ tới việc tích trữ vật tư nhé, vô dụng, làm vậy cũng chỉ khiến cho người ta chán ghét mà thôi.
- Chúng ta sẽ không kiếm tiền của các vị đồng môn, chúng ta sẽ kiếm tiền của tông môn!
- Lần này tông môn khai chiến cùng Hải Thi Tộc, nhất định thanh thế sẽ vô cùng lớn, đến lúc đó tông môn sẽ trưng dụng bến cảng để phục vụ mục đích chiến tranh, vô luận là bố trí pháp khí hay là để chứa chiến hạm, hoặc là để cho đệ tử các ngọn núi khác tới lui, bến cảng sẽ đều là trọng điểm của trận chiến tranh này.
- Mà số lượng bến cảng của ngọn núi thứ bảy cũng chỉ có hạn, sở dĩ lúc này ta muốn gom ba cái bến cảng lại mở cùng một chỗ, bởi vì một bến cảng lớn như thế, nhất định sẽ được tông môn chọn lựa trưng dụng đầu tiên.
- Mà trưng dụng thì phải trả tiền, cho nên chúng ta chỉ cần xây dựng nó đơn giản thôi, có thể đáp ứng được nhu cầu trước khi khai chiến liền có thể kiếm được tiền rồi, cũng chỉ cần thiết lập nhiều nơi cập bến một chút là được.
- Ta đã tính rồi, trên cơ bản chỉ cần trận chiến tranh này đánh trong ba tháng, chúng ta liền có thể hồi vốn, nếu đánh một năm… chí ít chúng ta kiếm gấp bốn lần!
- Mà thời gian song phương khai chiến cũng sẽ càng ngày càng kéo dài, cái này chính là một cơ hội trăm năm khó gặp, nhất định phải làm nha.
Nghe xong lời nói của Trương Tam, con mắt Hứa Thanh trợn to, đưa mắt nhìn thật sâu Trương Tam, đáy lòng không nhịn được dâng lên một cảm giác kính nể.
Hắn cảm thấy Trương Tam thật sự rất nhạy cảm với việc kiếm tiền, phải nói là vượt xa người thường.
Chú ý thấy thần sắc của Hứa Thanh, đáy lòng Trương Tam liền cảm thấy rất là dễ chịu, lập tức cười ha ha.
- Hứa Thanh, ngươi cũng chỉ cần làm giống như đội trưởng là được, không cần đầu tư một khối linh thạch nào cả, chỉ cần đưa quyển thành lập bến cảng mới cho ta là