Ngày hôm nay là ngày bến cảng xây dựng thành công và khai trương mở ra hoạt động, Hứa Thanh cũng chuyển địa bàn từ trên núi xuống dưới, tìm một nơi cập bến vắng vẻ trong bến cảng 176, hạ thuyền xuống.
Trên đường đến hắn nhìn thấy bến cảng bắt đầu vận hành, đáy lòng cũng cảm khái, Trương Tam vì cầm ra phí trưng dụng của tông môn, đích xác là đã liều mạng, lại còn toàn lực tăng tốc kiến tạo.
Mà theo hắn chuyển từ động phủ trở lại bến cảng, khi ngồi trên Pháp Thuyền, Hứa Thanh nghe âm thanh của sóng biển, cảm thụ được Pháp Thuyền lắc lư nhè nhẹ, loại cảm giác này khiến cho hắn tựa như trở về tới lúc còn là Ngưng Khí.
Lúc này hắn lặng lẽ đả tọa, dự định trì hoãn thời gian ra biển lại một chút.
Bởi vì trong những ngày xây dựng bến cảng 176, tin tức về chiến tranh càng ngày càng nhiều, thậm chí mỗi ngày đều có thể thấy từng đạo cầu vồng từ bên ngoài trở về, sau đó bay thẳng đến ngọn núi thứ bảy.
Việc này cũng khiến cho Hứa Thanh ý thức được bước chân chiến tranh có lẽ cũng sắp tới gần rồi.
Cho đến khi lại trôi qua nửa tháng, lúc này Hứa Thanh đã dùng Dưỡng Sinh Quyết mài được một thành của đạo pháp khiếu thứ 21, tiếng chuông hiếm có đến từ bên trên ngọn núi thứ bảy Thất Huyết Đồng cũng được gõ vang trong sáng sớm ngày hôm nay.
Tiếng chuông động trời vang lên, lập tức truyền khắp toàn bộ Thất Huyết Đồng, mặc kệ đệ tử lên núi hay là dưới núi, toàn bộ người nghe được đều biến đổi thần sắc, thậm chí không ít đệ tử đều đi ra khỏi Pháp Chu của riêng mình, ngẩng đầu nhìn về phía ngọn núi thứ bảy, trong đó cũng có rất nhiều tu sĩ Trúc Cơ ẩn giấu.
Một màn đồng dạng cũng phát sinh ở trong toàn bộ chủ thành Thất Huyết Đồng.
Mà bộ phận Trúc Cơ cư trú ở trên ngọn núi thứ bảy cũng là như thế, tất cả đều nhao nhao đi ra khỏi động phủ của mình, trong mắt từng người đều lộ ra ánh sáng sắc bén.
Rất nhanh theo tiếng chuông vang vọng, một thanh âm già nua nhưng mênh mông trong thời khắc này liền áp chế tiếng chuông, vang khắp toàn bộ Thất Huyết Đồng.
- Các đệ tử Thất Huyết Đồng, lão phu là Huyết Luyện Tử, các ngươi có thể xưng ta là lão tổ, hôm nay ta muốn nói cho các ngươi một chuyện, chiến tranh, đã đến.
- Tông môn chúng ta, tuyên chiến với Hải Thi Tộc.
- Tài sản Hải Thi Tộc hơn trăm tỷ, lần này lão phu quyết định xuất ra một nửa những thứ cướp đoạt được để làm phần thưởng cho các ngươi!
Hầu như trong một cái chớp mắt, khi âm thanh già nua này vang vọng, vô số huyết tuyến trực tiếp từ bên trên ngọn núi thứ bảy của Thất Huyết Đồng liền phóng lên trời, những huyết tuyến này rập rạp vô số, tựa như vô số sợi chỉ, giờ phút này bọn chúng đồng loạt cuốn lên bầu trời, tạo thành một mảnh mây đỏ mênh mông bao trùm toàn bộ bầu trời Thất Huyết Đồng.
Có thể thấy mảnh mây này hoàn toàn đều do những sợi chỉ đỏ tạo thành, chúng nó hội tụ ở trên trời, nhanh chóng bay qua lại, cuối cùng quấn quanh hóa thành một gương mặt cực lớn.
Khuôn mặt này là của một lão giả, thoạt nhìn thấy phải giật mình, khuôn mặt lão vừa xuất hiện liền khiến cho bầu trời trong thời khắc này hiện ra cuồn cuộn sấm sét, thậm chí toàn bộ Thất Huyết Đồng đều bị nhuộm thành một màu huyết sắc, bên trong hình như mơ hồ có thêm vài phần hỏa diễm như hôm ấy Hứa Thanh chứng kiến, từ xa nhìn lại, một mảnh thiên địa này tựa như đã hóa này thành một ma vực vậy.
Cùng lúc đó, bên trong con mắt thật lớn trên ngọn núi thứ nhất Thất Huyết Đồng đột nhiên tuôn ra một đạo kiếm khí ngập trời, đạo kiếm khí này bay thẳng đến trên bầu trời, sau đó liền hóa thành một thanh đại kiếm huyết sắc.
Thanh đại kiếm này do vô số tia chớp màu đỏ hình thành, thoạt nhìn vô cùng kinh tâm động phách, hình như bất luận một đạo thiểm