Hàn Văn Hạo ngồi trên sofa, hững hờ nhìn hình ảnh Quốc vương gần 60 tuổi và Hồ Điệp đứng dưới ánh đèn hoa lệ, sáng chói, thậm chí trong đôi mắt cô ta, tỏa ra một loại đắc ý sâu sắc.
Tả An Na cũng đứng tại bàn làm việc, nhìn thoáng computer, lại nhìn Hàn Văn Hạo nói: "Xem ra, cô ta thật sự quá thâm trầm. Cô ta đã chuẩn bị từ sớm, chỉ cần chuyện bại lộ, cô ta lập tức quyết định gả cho Quốc vương, để chúng ta không thể động đến cô ta! Nhưng mà......mặc kệ chúng ta có thế lực và quyền lực lớn hơn đi nữa, cũng không thể cùng Quốc vương và Chính phủ đối nghịch!"
Hàn Văn Hạo vẫn lạnh lùng nhìn chằm chằm bộ dáng tươi cười xinh đẹp của Hồ Điệp trong màn hình.
Tiếng gõ cửa chậm rãi vang lên.
Tả An Na xoay người kêu nhỏ: "Vào đi!"
Thư ký đi tới, lễ phép gật đầu nói với Hàn Văn Hạo: "Tổng giám đốc...... Có Cẩn Nhu tiểu thư tìm anh!"
Ánh mắt Hàn Văn Hạo vẫn lạnh lùng nhìn chằm chằm màn hình......
Tả An Na nói: "Để cho cô ấy vào đi!"
“Vâng!” Thư ký đi ra ngoài một lát, lại nhìn thấy Cẩn Nhu mặc váy dài trắng, bên hông thắt đai lưng màu đen, hai tay mang bao tay da đen, thoáng cười đi vào văn phòng, nhìn thấy Hàn Văn Hạo mặc áo sơ mi màu đen, áo khoác màu bạc, ngồi trên ghế da lớn, sáng ngời, trông rất quý phái, nghiêm nghị, đang nhìn màn hìcomputer, cũng không ngẩng đầu lên......
Tả An Na nhìn thoáng qua Cẩn Nhu, lại liếc mắt nhìn Hàn Văn Hạo, thức thời thối lui ra ngoài.
Cẩn Nhu đi tới trước mặt Hàn Văn Hạo, giống như một học sinh tiểu học im lặng chờ đợi, cả người tỏa ra hấp dẫn, mềm mại, giống như một con thỏ nhỏ.
"Có chuyện gì sao?" Hàn Văn Hạo vẫn không ngẩng đầu lên, giống như nghĩ đến kế hoạch gì......
"Sáng hôm nay, tôi đã nhận được Giấy chứng nhận ly hôn của chồng trước tôi, cho luật sư đưa đến...... Chỉ cần tôi kí tên, tôi được tự do, ông ta cũng bồi thường không ít tiền......" Cẩn Nhu nhàn nhạt nói.
"Ừ!" Hàn Văn Hạo đáp một tiếng, cũng không nhìn cô.
Cẩn Nhu lại ngẩng đầu, nhìn hắn một cái, nhàn nhạt nói: "Thật sự...... Cám ơn anh..... Giúp tôi một chuyện lớn như vậy......"
Hàn Văn Hạo suy nghĩ xong chuyện của Hồ Điệp, cầm lấy bút máy, chuẩn bị phê duyệt văn kiện, vừa mở bút máy, vừa lạnh lùng nói: "Tôi chỉ thuận nước đẩy thuyền, nếu không có việc gì, thì cô đi ra đi......"
Cẩn Nhu khẽ cắn môi dưới, nhìn hắn một cái, nghĩ nghĩ, cuối cùng từ trong túi lấy ra một cái hộp nhung màu xanh đậm, đặt trên bàn làm việc Hàn Văn Hạo, nhàn nhạt nói: "Đây là...... Hôm nay, tôi đặc biệt đi chọn quà tặng...... tặng cho anh...... bày tỏ lòng biết ơn......" (mẹ nó, con này tìm cách quyến rũ Hạo ca).
Rốt cuộc Hàn Văn Hạo dừng lại động tác trong tay, nhìn cái hộp nhung trên bàn, chậm rãi ngẩng đầu nhìn Cẩn Nhu, cô ăn mặc tương phản với trang phục xa xỉ hôm qua, hôm nay mặc váy trắng thanh nhã, buộc tóc đuôi ngựa, nhìn trẻ trung, tươi mát, nhất là hai tròng mắt mơ mộng, lúc khẽ chớp, như một dòng điện phát sáng, cái mũi cao, đường cong tuyệt đẹp, môi mỏng hồng nhạt, vô cùng hấp dẫn, hắn không khỏi nhớ tới Hạ Tuyết có một đôi mắt to, lúc trừng lên, vẻ mặt không khách khí, miệng tùy thời chu ra mắng người, nhưng vẻ mặt xinh đẹp giống như hoa hồng, có đôi khi không tốt, mỗi ngày đắc tội với người khác!! Cũng không biết cảm ơn chút nào!
Ánh mắt của hắn hơi chớp lên, có chút cảm thấy hứng thú cầm lấy hộp nhung dài mở ra, nhìn thấy rõ ràng là một cây bút máy màu xanh đen lóe sáng ấn tượng..... Hắn sửng sốt, ngẩng đầu lên nhìn Cẩn Nhu......
Cẩn Nhu không dám ngẩng đầu, chỉ nhàn nhạt cúi thấp đầu, có chút khẩn trương...... Không giống người kia, lúc trừng mắt nhìn ai, muốn ăn tươi nuốt sống người ta mới vừa lòng......
Hàn Văn Hạo buông cái hộp nhung trong tay, một lần nữa nhìn văn kiện