Hạ Tuyết sững sờ tại chỗ, nhìn Hàn Văn Hạo, ánh mắt trong suốt......
Hàn Văn Hạo cũng nhìn cô, vẫn bá đạo không đổi!
Hạ Tuyết đột nhiên nở nụ cười, thừa dịp vũ khúc chấm dứt, ánh đèn tối sầm lại, cô đột nhiên tiến về phía Hàn Văn Hạo, ôm cổ của hắn, hung hăng cắn môi của hắn!
Hàn Văn Hạo ôm chặt eo Hạ Tuyết, tay nhanh chóng mò vào lớp váy của cô, ánh mắt mãnh liệt chớp lóe!
Ánh đèn sáng lên, Hạ Tuyết đã buông Hàn Văn Hạo ra, lạnh lùng nhìn khóe môi của hắn đã bị sưng đỏ......
Hàn Văn Hạo sờ nhẹ khóe môi, lạnh lùng nhìn cô chằm chằm, ánh mắt nghi hoặc, chớp lóe nhìn cô nhưng không tức giận.
"Sau này đừng tùy tiện chạm vào tôi!! Tôi không còn là cô gái trước kia, để cho đàn ông chiếm quyền chủ động! Nếu anh còn dám đối với tôi quá mức, anh có thể thử xem, thử xem rốt cuộc tôi có năng lực đối kháng với anh hay không! Anh đã từng giúp tôi không ít việc, tôi cám ơn anh, anh đã từng nói lời lạnh nhạt, sỉ nhục tôi, tôi đã quên, nhưng anh lại muốn đến gần tôi, xin anh có thái độ bình thường, tôn trọng tôi! Bây giờ anh đã là người đính hôn, mời anh quan tâm đến cảm thụ của vị hôn thê mình một chút!" Hạ Tuyết nói thật lòng.
Hàn Văn Hạo nghe lời của cô, thâm sâu nhìn cô, đột nhiên cười nói: "Cô để lại dấu răng trên môi tôi, lại muốn tôi quan tâm cảm thụ của vị hôn thê tôi một chút?"
"Anh làm việc, cho tới bây giờ cũng không cố kỵ cảm thụ của người khác, tôi chỉ nhắc nhỡ anh mà thôi! Bất quá......" Hạ Tuyết ôm vai, nhàn nhạt nhìn khóe môi bị sưng đỏ của Hàn Văn Hạo, mỉm cười nói: "Có lẽ nên bôi một chút kem lên thì tốt hơn! Gặp lại!! Hàn Tổng Tài!"
Cô lạnh lùng nói xong, ôm vai xoay người, mái tóc dài phất phới, thoải mái bước đi...... để lại bóng lưng xinh đẹp......
Hàn Văn Hạo nhìn bóng lưng của cô, bất đắc dĩ dùng tay sờ nhẹ khóe môi, vẻ mặt lạnh lùng đi ra khỏi hội trường.
Hạ Tuyết trở lại ngồi trên ghế sofa, nhìn Hàn Văn Hạo nhanh chóng rời khỏi, cô đắc ý cười.
Daniel trở lại trên ghế sofa, ngồi xuống bên cạnh Hạ Tuyết, vươn tay kéo nhẹ vai cô, hỏi: "Có chuyện gì vui vẻ như vậy?"
"Không có việc gì!" Hạ Tuyết đột nhiên cười, lại nhìn thấy dấu son môi trước ngực hắn, có chút không thoải mái nói: "Em nhìn thấy đáng ghét a!"
"Em cũng in một cái đi?" Daniel cố ý cười nói.
Hạ Tuyết đột nhiên đánh hắn một cái, cố ý quay đầu lại, vừa khéo nhìn thấy Hàn Văn Kiệt ngồi cạnh mình, nhìn bạn gái đang khiêu vũ với một người khách, vẻ mặt của hắn vẫn bình thường, nhìn không ra chút thay đổi nào, ánh mắt của cô có chút bướng bỉnh đảo qua một vòng, biết hắn vẫn còn đang giận mình, cố ý dựa vào bên cạnh sofa, gần hắn, kêu nhỏ: "Bác sĩ Hàn?"
Hàn Văn Kiệt quay đầu lại, thâm sâu nhìn cô, có chút do dự, mỉm cười hỏi: "Như thế nào?"
Hạ Tuyết cắn môi dưới, có chút bất đắc dĩ cười hỏi: "Có thể đừng tức giận nữa hay không?"
Hàn Văn Kiệt nhìn cô, không lên tiếng, hắn không che dấu có chút tức giận với cô, cho nên chỉ mỉm cười nhìn cô......
Hạ Tuyết nghĩ nghĩ, đột nhiên giống như 6 năm trước, dịu dàng cười, nói: "Nếu không như vậy đi? Tôi cho anh xem cái này, anh đừng giận tôi nữa, được không?"
Hàn Văn Kiệt nghĩ nghĩ, không lên tiếng, nhìn ánh đèn đỏ, xanh, vàng nơi sàn nhảy......
Hạ Tuyết từ trong túi xách, rút ra một chiếc điện thoại di động, mở video clip bên trong, đưa cho Hàn Văn Kiệt......
Hàn Văn Kiệt nhìn cô một cái, nghĩ nghĩ, nhận lấy điện thoại di động nhìn một chút, lại có thể nhìn thấy một cô bé 5 tuổi, tóc ngắn phẳng phiu, đôi mắt to tròn, sáng lấp lánh, cái mũi cao cao, chu đôi môi đỏ nhỏ xíu, mặc chiếc váy nhỏ màu xanh, đầu đội chiếc khăn trắng đáng yêu, bàn tay nhỏ xíu đang cầm bong bóng, cười khanh khách trước màn hình, Hàn Văn Kiệt sửng sốt, đột nhiên cười, nắm điện thoại di động, nhìn rất chăm chú......
Trong màn ảnh, một cô bé đứng trên thùng rượu, tay xách cái xô nhỏ, tay chống cái eo nhỏ, ngẩng mặt lên giống như người lớn, rất kiêu ngạo, đứng ở vườn hoa Lavender, nhìn màn hình, ánh mắt to tròn, miệng cười vui vẻ, hàm răng nhỏ dưới ánh mặt trời sáng ngời, cùng Hạ Hân đã gần 10 tuổi, đang cưỡi xe đạp chạy như bay, mặc