Hàn Văn Vũ kéo Hạ Tuyết trở lại ghế sofa, cao giọng kêu to: "Nửa thân trần sao!!? Tại sao là nửa thân trần???"
Hắn vừa nói xong, Hàn Văn Kiệt và Hàn Văn Hạo đang đi tới, Daniel cũng giật mình nhìn Hạ Tuyết nói: "WHAT?"
Hạ Tuyết nhìn Hàn Văn Vũ cười nói: "Anh làm gì thế? Kinh hoảng như vậy, loại chuyện này, anh đâu phải chưa gặp?"
*******
"Nhưng......" Hàn Văn Vũ nhịn không được nhìn Hạ Tuyết, khẩn trương hỏi: "Tại sao là nửa thân trần?"
"Hey!" Daniel cũng có chút không bình tĩnh cười nói: "Nửa thân trần sao? Không dùng thế thân?"
Hạ Tuyết có chút bất đắc dĩ nhìn Daniel cười nói: "NO!"
Hạ Tuyết bật cười nói: "Anh để cho tôi suy nghĩ lại......"
"Không cần suy nghĩ!" Hàn Văn Vũ ngăn cản!!
Hạ Tuyết không lên tiếng......
Hạ Tuyết không lên tiếng, cúi đầu nghĩ nghĩ......
Hạ Tuyết chỉ nhàn nhạt cười cúi đầu!
Hạ Tuyết mỉm cười nhìn Hàn Văn Vũ nói: "Không phải tôi đã nói rồi...... Tôi sẽ suy xét lại sao?"
"Không cho phép cô diễn!!" Hàn Văn Vũ căng thẳng nói!!
"Trà Hoa Nữ, vào lúc sáng sớm, chuẩn bị lên núi hái trà, nào ngờ ở đường lên núi, xuất hiện một vị tướng quân cộng hòa Trung Hoa đang bị thương, hắn vì che dấu bị truy đuổi, đã kéo Trà Hoa Nữ vào ven đường núi, bắt người hái trà nghỉ ngơi, sau đó xé bỏ quần áo của cô, mạnh mẽ chiếm đoạt cô, trong lúc bọn họ còn đang quấn lấy nhau...... Lúc ấy tôi xem kịch bản, trong đầu xuất hiện vô số hình ảnh, xé rách, lôi kéo, hôn hít, cưỡng bức, mồ hôi, nước mắt...... vị tướng quân này, hắn tàn nhẫn muốn tự cứu mình, nhưng sau cùng bị vẻ đẹp của Trà Hoa Nữ hấp dẫn, lúc hắn hôn khắp trên người cô ấy từng tấc một...... Điều mà Phó đạo diễn muốn thể hiện chính là hai người hoàn toàn xa lạ, rốt cuộc triền miên như thế nào, mâu thuẫn như thế nào, hấp dẫn nhau như thế nào......" Hạ Tuyết nhàn nhạt giải thích.
"Sau đó thế nào?" Mộng Hàm sốt ruột muốn biết kết quả!
Hạ Tuyết mỉm cười nhìn Mộng Hàm nói: "Sau đó, tướng quân vì tự trách, quỳ gối trước mặt Trà Hoa Nữ, tự chặt ngón tay của mình......"
"Nhưng......" Mộng Hàm đưa ra quan điểm khác nói: "Nhưng mặc kệ thế nào, hắn thật ích kỷ!! Hắn hủy đi thân thể người khác, sau này cắt ngón tay của mình, cái này thì tính là gì?"
"Có phải Phụ nữ đều thích người đàn ông bá đạo hay không?" Hàn Văn Kiệt mỉm cười nêu ra một quan điểm......"Mạnh mẽ đoạt lấy...... Rốt cuộc có thể thắng được cái gì? Cuối cùng, sai lầm vẫn là sai lầm, chỉ còn sót lại tha thứ, nếu không tha thứ, tất cả đều là tội ác!"
Hạ Tuyết cũng ngẩng đầu nhìn Hàn Văn Kiệt, hiểu ý của hắn, đành phải cúi đầu......
Hàn Văn Vũ chỉ quan tâm một chuyện, hắn lo lắng nhìn Hạ Tuyết hỏi: "Không dùng thế thân sao? cảnh xé rách quần áo, cưỡng bức!! Không dùng thế thân sao?"
Hạ Tuyết bất đắc dĩ cười nhìn Hàn Văn Vũ nói: "Hôm nay anh mới biết Phó đạo diễn? Tôi biết ông ta, từ lúc xem kịch bản, tôi đã biết ông ta muốn bày tỏ cái gì! Hơn nữa, lần này biên tập là Dương Giai! Cô ấy là một người vô cùng đáng sợ, là một tác giả có sức tưởng tượng phong phú, là một nhà biên kịch rất nghiêm túc!"
Hàn Văn Vũ là một diễn viên chuyên nghiệp, nhưng ở trước mặt Hạ Tuyết, cho tới bây giờ hắn cũng không có cách nào biểu hiện sự chuyên nghiệp! Vẻ mặt hắn lo lắng nhìn Hạ Tuyết nói: "Cưng ơi, không thể nào? Diễn vai này thì làm sao về pháp?"
Hạ Tuyết mỉm cười nói: "Đây là một cao trào, ngay lúc đó Trà Hoa Nữ nằm trên giường, giữ quần áo bị xé nát, vừa che thân thể của mình, vừa sợ hãi khắp nơi đều là máu, cô ấy tan vỡ, sợ hãi, khóc thét lên, không biết nên làm gì? Nhưng kể từ khi đó, Trà Hoa Nữ từ một cô gái biến thành một người phụ nữ bình thường, có lẽ cô ấy hận vị tướng quân kia, thậm chí hận muốn hắn chết đi, nhưng trong trong tâm tưởng của cô, vẫn nhớ rõ hình ảnh hắn quỳ gối trước mặt mình, rơi lệ, giơ lưỡi đao sắc bén trong tay, chặt ngón tay của mình, đây tuyệt đối là cảm giác hối hận …… Cô ấy luôn nhớ rõ hình ảnh đó!! Dần dần, cô ấy đã yêu người đàn ông quỳ gối trước mặt mình, rơi lệ, chảy máu......"
Mộng Hàm hít một hơi, khắp người có cảm giác lãnh lẽo đáng sợ......
Hạ Tuyết bất đắc dĩ nhìn Mộng Hàm cười nói: "Có buồn không?"
Mộng Hàm rất lo lắng, sốt ruột đến câu chuyện của mình hỏi: "Sau đó thế nào? Sau cuộc triền miên xong rồi? Trà Hoa Nữ thế nào?"
Hạ Tuyết mỉm cười nhìn Mộng Hàm nói: "Kịch bản này, tôi chưa xem xong, cho nên không thể cho cô đáp án a...!"
Mộng Hàm thất vọng nhìn Hạ Tuyết, chân thành nói: "Tôi sẽ đón xem bộ phim này! Tôi vừa nghe, tim đã đau nhói, sau khi phim quay xong, không biết hiệu quả ra sao! Nhưng nhất định cô có thể diễn tốt!"