Một ngón trỏ đột nhiên chậm rãi vươn ra, sau đó xỉ lên trán Hi Văn, làm cái đầu nhỏ của cô bé ngửa ra sau!!
"Ôi!" Hi Văn tức giận xoa trán, ngẩng đầu nhìn ông chú lạnh lùng trước mặt, nói: "Chú dám xỉ cháu?"
Hàn Văn Hạo lại vươn ngón trỏ xỉ lên cái trán của cô bé, nhàn nhạt nói: "Xỉ cháu thì thế nào?"
"A.............." Hi Văn tức giận quát to một tiếng, Hạo Vũ và Mặc Nhã lập tức quay đầu lại, nhìn thấy một người đàn ông duỗi tay, xỉ mạnh vào cái trán của tiểu chủ nhân, bọn hắn lập tức chạy tới, lúc vừa muốn ra tay, vệ sĩ phía sau Hàn Văn Hạo lập tức cản hai người bọn họ lại, thậm chí muốn ra tay, Hàn Văn Hạo giơ tay lên!
Hai bên cứ giằng co như vậy!
Hi Văn ôm vai, nhìn Hàn Văn Hạo, rốt cuộc nhịn không được, cất giọng trong vắt nói: "Chú không có một chút phong độ thân sĩ nào sao? Vừa rồi tại sao lại muốn xỉ trán cháu? Cháu nói chuyện đắc tội với chú sao?"
Hàn Văn Hạo trực tiếp trả lời cô bé nói: "Không biết, tôi nhìn cháu không vừa mắt!"
Miệng Hi Văn “a”........ thành một vòng tròn, tức giận nói: "Cháu cũng không thích chú!"
Hàn Văn Hạo lạnh lùng lườm cô bé một cái, vươn ngón tay ra vừa muốn xỉ lên trán của cô bé, lại nhìn thấy Hạo Vũ và Mặc Nhã đứng một bên không khách khí hắn, hắn nhíu mày từ bỏ ý định, nói: "Lần sau lúc về nước, thì nói tiếng trung! Đừng nói xong tiếng anh rồi lại nói tiếng trung, còn nhỏ tuổi mà kiêu ngạo như vậy! Thật không biết gì!"
Hi Văn lại tức giận nói: "Câu kia cháu không nói bằng tiếng trung, cháu nói bằng tiếng anh đấy!! Chú bị chịu thiệt! Tranh cãi không thắng người, lại đi tấn công thân thể!"
Hàn Văn Hạo nhướng mày, nhìn cô bé nói: "Miệng của cháu cãi nhau như vậy, giống cha hay giống mẹ!?"
Hi Văn ngẩng mặt lên, nhìn Hàn Văn Hạo cũng không khách khí nói: "Chú cãi nhau như vậy, giống ba của chú hay là giống mẹ của chú?!! Chuyện này chú có thể đáp được sao? Đương nhiên, chú trả lời không được, bởi vì có thể ba của chú và mẹ của chú cũng sẽ không cãi nhau, chú cãi nhau như vậy, hoàn toàn là vì mình không có lễ phép!! cái này và di truyền không có chút quan hệ nào! Đây chỉ là một câu hỏi đột biến!!"
Hàn Văn Hạo hơi giật mình nhìn đứa nhỏ này!
Tả An Na cũng không nhịn được, thâm sâu nhìn đứa nhỏ này!
Hi Văn không khách khí trừng mắt nhìn Hàn Văn Hạo nói: "PAPA đã nói, một người đàn ông có phong độ sẽ không cãi nhau với thục nữ!!"
"Cháu là thục nữ sao?" Hàn Văn Hạo hỏi cô bé!
"Ít nhất chú không phải thân sĩ!!" Hi Văn nhún vai, hai tay xoa xoa nói.
Tả An Na phù một tiếng, nhịn không được cúi đầu nở nụ cười.
Vẻ mặt Hàn Văn Hạo có chút khó coi nhìn Hi Văn nói: "Nếu tất cả thục nữ Pháp đều giống cháu vậy, thì nước Pháp không có thân sĩ rồi!"
"Thân sĩ Pháp chắc sẽ không để ý tới thục nữ như thế nào!!" Hi Văn nhanh chóng ngẩng đầu lên, ôm vai nhìn Hàn Văn Hạo, vẻ mặt kiêu ngạo, chết cũng không chịu thua, nói: "Nước Pháp có câu, thân sĩ nếu cùng thục nữ cãi nhau, hắn là con quạ đen, chú có biết tại sao không?"
Hàn Văn Hạo không lên tiếng nhìn cô bé......
Hi Văn lại nhún nhún vai, hai tay xoa xoa nhìn Hàn Văn Hạo, có chút bất đắc dĩ cười nói: "Bởi vì hắn số con rệp, toàn thân đều đen a!"
Phốc! Tả An Na nhịn không được lại cúi đầu nở nụ cười.
Hàn Văn Hạo không thể nhịn được nữa, muốn vươn tay nắm chặt cằm của cô bé nói: "Tôi nhìn xem trong miệng cháu có răng chó hay không?"
Hi Văn đẩy tay