Cẩn Nhu vừa lau lệ, vừa nói: "Có gì mà hi vọng hay không hy vọng? Đây là thực lực quyết định! Cô diễn hay tôi diễn cũng giống nhau! Ảnh hậu năm nay, nhất định là cô rồi!"
"Cho tới bây giờ tôi cũng không nghĩ tới những thứ này!" Hạ Tuyết mỉm cười cúi đầu, cuối cùng, phục vụ mang hai ly cà phê cappuccino đến!. truyện ngôn tình
"Cô còn nhớ tôi thích uống cappuccino?" Cẩn Nhu ngẩng đầu, nhìn Hạ Tuyết hỏi.
Hạ Tuyết mỉm cười đem khăn giấy trong tay, xếp thành một đóa hoa nhỏ màu trắng, nhàn nhạt nói: "Trước kia đi quán cà phê nhỏ, cô thích uống nhất Cappuccino, sau đó thêm đá nhỏ!"
Cẩn Nhu lại nhìn Hạ Tuyết nói: "Nhưng cô rất ít uống chung với tôi!"
"Tôi uống không được!" Hạ Tuyết cầm thìa nhỏ, khuấy tan các viên đá hình trái tim trong ly Cappuccino do nhân viên phục vụ đưa đến, nhàn nhạt nói: "Mặc kệ lúc đó điều kiện của cô tốt bao nhiêu, tôi không nỡ uống hơn 20 đồng một ly Cappuchino".
Cẩn Nhu ngẩng đầu thâm sâu nhìn Hạ Tuyết, trong lòng đau xót nói: "Cô nên suy nghĩ ình một chút, căn bản không cần suy nghĩ cho người khác".
"Tôi chỉ muốn dựa vào tiêu chuẩn của mình!" Hạ Tuyết cầm ly cà phê uống.
"Cô đã thay đổi, cô thật sự đã thay đổi!" Cẩn Nhu nhìn Hạ Tuyết nói.
Hạ Tuyết ngẩng đầu nhìn Cẩn Nhu, hơi chút ngạc nhiên mỉm cười hỏi: "Cái gì?"
"Trở nên suy nghĩ ình!" Cẩn Nhu nhìn cô nói.
Hạ Tuyết nhíu mày ngẫm lại, cười nói: "Con người phải lớn lên! Chúng ta càng không ngừng bị thương, nếu như không học bảo vệ mình, đó không phải là rất ngu sao?"
Cẩn Nhu lại nhìn Hạ Tuyết nói: "Còn trách tôi sao?"
Hạ Tuyết lắc đầu, cười nói: "Đều đã đi qua, có một số việc, phải để cho nó qua đi! Nếu không, lúc đó cô cũng sẽ không thành tựu như tôi bây giờ, oán hận không thể giải quyết vấn đề. Tôi cũng không muốn ôm oán hận suốt đời".
Cẩn Nhu không lên tiếng, an tĩnh nghe.
Hạ Tuyết ngẩng đầu liếc mắt nhìn Cẩn Nhu một cái, mỉm cười nói: "Mấy năm nay cô sống tốt chứ?"
Cẩn Nhu mỉm cười cúi đầu nói: "Không tệ! Ly hôn được một khoản tiền, đủ sống được, sau đó quay một số phim linh tinh. Cuộc sống lúc nào cũng hướng về phía trước! Một mình cô đơn!"
"Cô không liên lạc với Thế Vĩ sao?" Hạ Tuyết nhìn cô hỏi.
Cẩn Nhu lắc đầu nói: "Không có! Tôi nghe nói, năm nay hắn muốn kết hôn, cưới thiên kim của tập đoàn Đông Tinh! Dường như rất hạnh phúc......"
"Tìm người khác yêu đi!" Hạ Tuyết nhìn Cẩn Nhu nói.
Cẩn Nhu cười khổ mà nói: "Trong cuộc đời, đâu dễ dàng gặp được người mình yêu và người yêu mình như vậy?"
Hạ Tuyết suy nghĩ vấn đề này.
Cẩn Nhu ngẩng đầu nhìn Hạ Tuyết, mỉm cười hỏi: "Vậy còn cô? Cùng Daniel tiên sinh tốt chứ?"
Hạ Tuyết khẽ cười: "Chúng tôi rất tốt!"
"Bây giờ cô là người hạnh phúc nhất trên đời này!" Cẩn Nhu nhìn Hạ Tuyết cười nói: "Có người yêu nhất ưu tú nhất, bản thân có sự nghiệp huy hoàng, cái gì cũng có rồi".
Hạ Tuyết gật đầu nói: "Tôi vô cùng quý trọng hiện tại, nhưng trong cuộc đời, liệu có thuận lợi như vậy không? Không có chuyện này cũng chuyện khác......"
Cẩn Nhu nhướng mày, nhìn cô nói: "Bây giờ cô còn có gì phiền não? “Trà Hoa Nữ” cũng đã nhận rồi."
Hạ Tuyết ngẩng đầu nhìn Cẩn Nhu, thật lòng nói: "Cẩn Nhu, hiện tại tôi không thiếu cơ hội, nếu cô muốn nhận “Trà Hoa Nữ”......"
"Đừng nói nữa! Tôi không thối tha cướp đoạt vai diễn của bạn tốt!!" Cẩn Nhu nói!
Hạ Tuyết lại nhìn cô nói: "Nhưng...... cái này không phải cô cướp đoạt, có lẽ cô cũng nên đi tranh thủ một chút".
"Tôi không sánh bằng cô!" Cẩn Nhu lạnh lùng nói.