Trên thảm đỏ đang tưng bừng náo nhiệt!
Mưa phùn mờ mịt, dưới ánh đèn lóe sáng của các phóng viên, trong tiếng kêu điên cuồng của những người hâm mộ, chiếc Mercedes của Hàn Văn Vũ chạy băng băng rốt cuộc chậm rãi dừng lại đầu bên kia thảm đỏ.........
Phá vỡ màn đêm mưa, những người hâm mộ, bắt đầu nổi điên hét ầm lên: "Văn Vũ, Văn Vũ, Văn Vũ......"
Các phóng viên rối rít chen lấn đầu thảm đỏ bên này, hướng về phía Hàn Văn Vũ ngồi, điên cuồng nhấn nút chụp!
Hộ vệ chống cây dù trong suốt, đi tới trước chỗ Hàn Văn Vũ ngồi, mở cửa xe, cuối cùng Hàn Văn Vũ từ trong tiếng gào thét chờ đợi của mọi người, mặc âu phục đem, quý phái, vô cùng đẹp trai bước ra khỏi xe, nhìn những người hâm mộ khẽ vẫy tay......
"Văn Vũ ……… chúng tôi mãi mãi yêu anh ………" những người hâm mộ mặc áo mưa, trong không khí lạnh lẽo, nổi điên hướng Hàn Văn Vũ bước đi trên thảm đỏ, kích động thét chói tai: "Văn Vũ …… chúng tôi yêu anh……….."
Hàn Văn Vũ mỉm cười hướng tất cả người hâm mộ vẫy tay, càng nhắc nhở những người hâm mộ cẩn thận một chút, không nên chen lấn nhau, hắn vừa cẩn thận hướng người hâm mộ vẫy tay, vừa mỉm cười đi tới phía các phóng viên đầu kia thảm đỏ......
"Văn Vũ, bên này, Văn Vũ…….." một phóng viên đài truyền hình vô cùng mong đợi cầm Microphone hướng về phía Hàn Văn Vũ kêu to!
Hàn Văn Vũ cũng lịch sự mỉm cười tiến lên, đi tới trước mặt của người phóng viên kia......
"Văn Vũ!! Năm nay mặc dù anh không có phim dự thi, nhưng vì năm nay cạnh tranh ảnh hậu vô cùng kịch liệt, anh là ảnh đế 6 năm, trong suy nghĩ của anh, anh có ứng cử nữ diễn viên nào hay không?" Phóng viên nữa nhanh chóng hỏi.
Hàn Văn Vũ nghe, nghiêm chỉnh nói: "Trong mắt của tôi, mỗi người đều có cơ hội đoạt giải thưởng, có thể đứng ở nơi này, đã coi là thành công rồi!"
"Anh và Hạ Tuyết là bạn tốt! Đối với cô ấy dường như các nhà bình luận điện ảnh không hoan nghênh, anh có ý kiến gì không?" Phóng viên đưa ra nhận định bén nhọn.
Hàn Văn Vũ lập tức mỉm cười nói: "Trừ việc đánh giá, những người khác chỉ có thể là khán giả! trong lòng mỗi người chúng ta đều có một bộ “Hồng Lâu Mộng”, cho nên đối với bất kỳ ý kiến và quan điểm nào, bây giờ chúng ta thật sự không có cách nào biểu đạt nhiều ý kiến, hôm nay giới điện ảnh vẫn tốt, ít nhất các nhà bình luận điện ảnh, có thể tôn trọng lẫn nhau!! Cám ơn! Cẩn thận một chút, chớ chen lấn! Đem Hạ Tuyết chụp hình đẹp một chút!"
Hàn Văn Vũ hướng phóng viên giơ lên một ngón tay cái, sau đó bật cười rời đi!
Có một phóng viên không cam lòng kêu Hàn Văn Vũ nói: "Nghe nói anh đã yêu Hạ Tuyết sáu năm rồi, đây là sự thực sao?"
Hàn Văn Vũ quay đầu lại, hướng về phía phóng viên cười nói: "Đừng nghe nói!! Phóng viên các vị ngày nào cũng chỉ biết nghe nói!! Về sau muốn nhìn thấy sự thật!! Ngày nào đó, các vị thấy tôi kéo cô ấy đến đầu đường, hôn cuồng nhiệt, thì nhanh chóng giúp tôi đưa tin!"
Các phóng viên bật cười.
Hàn Văn Vũ một mình, hộ vệ che dù, sải bước trên thảm đỏ đi tới trước bảng ký tên, nhận lấy cây bút từ người chủ trì thảm đỏ, vung bút, ký tên mình, rồi cùng người chủ trì thảm đỏ nói chuyện mấy câu, lần nữa hướng người hâm mộ và phóng viên vẫy vẫy tay, đi vào hội trường trao giải Kim Mã!
Một chiếc BMW màu đen dừng đầu bên này thảm đỏ, bên trong xe, Esebell mặc hoàng bào đuôi cá váy dài bước ra, tối nay cô quyết ý phá bỏ trang phục cô gái ngoan ngoãn, lấy tư thái nữ hoàng xuất hiện trước thảm đỏ, chỉ thấy cô búi tóc, đeo "Bolisi" được tài trợ 30 triệu viên kim cương, tay cầm túi xách ngọc trai nhỏ, mang giày cao gót 12 cm, từng bước từng bước đi lên thảm đỏ, tất cả phóng viên xôn xao kêu lên: "Đẹp quá...... Trời ạ, cư nhiên mặc Hoàng Bào đuôi cá váy dài...... Ồn ào...... khen tặng......"
Lần này, Esebell dựa