Ánh đèn, rất mờ, chỉ đủ để nhìn thấy hình bóng hai người......
Cửa sổ mở, ừng trúc đong đưa iếng lá ây xào xạc, ang đến ột chúthông khí.
Tần hư Lôi ngồi ở trước iường, hìn Hàn ăn Hạo đóng cửa ại xong, ũng tới đến bên iường, gồi xuống, hìn cô khẽ ỉm cười, ươn tay ắm cằm ủa cô, ói: "Ngủ đi......"
Tần hư Lôi lộ a nụ cười gọt ngào, au đó dịch ào bên trong, àn Văn Hạo iền nằm uống, cô ịu dàng ựa vào rong ngực ủa hắn, ghe tiếng im đập mạnh mẽ, cô thõa mãn cười một tiếng, vươn tay khẽ đặt trước lồng ngực rắn chắc của hắn, theo như giữ chặt trái tim của hắn, tâm tình hơi phập phồng bất bình, ngẩng đầu lên, trànngập yêu thương, nhìn Hàn Văn Hạo, hai mắt lộ ra một chút mậpmờ......
Hàn Văn Hạo cũng nhìn cô, khẽ cười một tiếng, vươn tay véo nhẹcằm của cô, giọng nói trầm thấp khàn khàn hỏi: "Thế nào?"
Tần Thư Lôi không nói gì, chỉ nhìn Hàn Văn Hạo, không lêntiếng, trong hai tròng mắt có chút thẹn thùng và mê ly.
Hàn Văn Hạo nhìn cô như vậy, liền hiểu ngay, cười một tiếng,hơi ngồi dậy ép nhẹ ở trên người cô, cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của cô, bất đắc dĩ nói: "Đã làm mẹ rồi, sao vẫn xấuhổ như thế?"
"Lần đầu tiên của em cho anh, còn không có bao lâu đâu?" Tần Thư Lôi nhìn hắn khẽ cắn hàm, cô ở nước ngoài lớn lên, mặc dù thân thể chưa đụng chạm với đàn ông, nhưng vẫn vô cùng khaokhát loại dung hợp với nhau, huống chi cô mang thai......
Ánh mắt Hàn Văn Hạo chớp một cái, bữa tiệc đính hôn đó, hai người ở trong phòng VIP chung một chỗ, nhớ tới lúc ấy thân thể cô trần truồng, mồ hôi ướt đẫm, nằm trên ghế ở cửa sổ sát đất,kêu nhỏ, hắn thương tiếc, cười cười nói: "Ừ......"
"Hả?" Tần Thư Lôi không hiểu, cười hỏi: "Đây là ý gì?"
Hàn Văn Hạo đột nhiên cười, nắm cằm của cô, cảm tính nhìn cô nói: "Còn có thể là ý gì? Anh hiểu rõ ý của em......"
Hai mắt Tần Thư Lôi mê ly, nhìn hắn, trong lòng "bang" một tiếng, giờ khắc này, cô cảm giác hắn yêu mình, cô không tự chủ được vươn tay, nhẹ kéo cổ của hắn, đột nhiên đưa môi của mình, ở trên môi mỏng hấp dẫn của hắn nhẹ nhàng hôn, Hàn Văn Hạo bất động, chỉ cúi đầu nhìn cô, trong đầu lóe lên hình ảnh cô gái đêm qua khóc đến khổ sở, không ngừng vỗ vai của mình, nướcmắt từng giọt lăn xuống, hắn không nghĩ nữa, cúi đầu, hôn trên môi Tần Thư Lôi, Tần Thư Lôi lập tức mở đôi môi đỏ mọng, quấn lấy đầu lưỡi hắn, thân thể bắt đầu kích động phập phồng,hai tay vuốt ve sau lưng Hàn Văn Hạo, hai chân ở giữa hai chân hắn cuộn tròn, tay đã duỗi tới cổ áo của hắn, thừa dịp Hàn Văn Hạo cuồng nhiệt hôn, buông lỏng cúc áo sơ mi của hắn, cởi áo sơ mi của hắn ra, sau đó hai tay di chuyển trên vai hắn, phát hiện đường cong thân thể người đàn ông này hấp dẫn thật sự quá mê người, cô bắt đầu thở hổn hển, lại đưa hai tay, buông lỏng cúc áo sơ mi của mình, cởi đồ lót của mình, phơi bày hai bầu ngực sángbóng mê người......
Nhưng Hàn Văn Hạo chỉ hôn đôi môi của cô, hai tay ở phần lưng khêu gợi của cô, khẽ xoa......
Tần Thư Lôi đột nhiên lật người, ngồi ở trên người của Hàn Văn Hạo, cái giường phát ra âm thanh "két"......
Trong lòng Hạ Tuyết "phịch" một tiếng, ngẩng đầu nhìn Danielvẫn đứng ở cửa vừa nhìn mình, nhẹ tay nhấn khóa tâm, mặt củacô đỏ lên, cảm giác có chút kháng cự, miễn cưỡng cười, nhìn Daniel nói: "Ách...... đột nhiên em nhớ, còn có chuyện, chưa nói với gia gia, vậy...... anh ngủ trước, em ra ngoài