Phòng luyện công!!
Hạ Tuyết mặc đồ thể thao công sở màu đen hiệu Nike, buộc tóc đuôi ngựa thật cao, toàn thân đầy mồ hôi, bày ra thế đánh võ, so chiêu cùng với Chỉ Đạo Võ Thuật, Chỉ Đạo Võ Thuật càng không ngừng dạy Hạ Tuyết chộp, nói: "Đã nói với cô mấy lần rồi, lúc vận chưởng bổ ngang, nhất định phải theo một đường ngang!!! Làm lại, ra tay bổ vào cổ của tôi!!"
Hạ Tuyết thở một hơi, sau đó mặc ắt nước lăn xuống, 101 lần vươn tay, dưới sự chỉ đạo cố gắng vỗ tới, Chỉ Đạo Võ Thuật vừa nhìn thấy lúc cô ra chiêu, dựa vào sức mạnh của cơ thể, liền tức giận, tay làm tư thế như một con rắn, lập tức giữ lại cánh tay của cô, ấn nhẹ xuống một cái, rồi đột nhiên hung ác dùng sức, năm móng vuốt, một trảo chặt vào cánh tay trơn mềm của cô!
"A ——" Hạ Tuyết đau đến nước mắt chảy ròng, cả người muốn ngồi xổm xuống, Isha và Niệm Niệm cùng Hạo Vũ đau lòng vội vàng chạy tới!
"Tại cô!" Chỉ Đạo Võ Thuật đột nhiên cao giọng nói, năm ngón tay vẫn nắm chặt cánh tay của Hạ Tuyết nói: "Lúc nảy tôi đã nói rõ ràng với cô rồi, dùng sức nhẹ và cứng rắn là hai loại, rõ ràng cô có thể nắm được một chút da lông rồi, lại vứt bỏ nó, làm việc không tập trung, cô có chuyện gì? Cô đừng quá khinh thường võ thuật, mặc dù nó chỉ dùng luyện thân thể khỏe mạnh, nhưng nó cũng có thể giết chết người!! Cô phải làm ình trở thành người luyện võ chân chính, như vậy mới có thể chống đỡ, nắm được yếu quyết của nó, nếu như cô không muốn học, vậy thì đừng học, nếu muốn học, vậy thì tập trung học cho tôi!!"
Hạ Tuyết đau đến nói không ra lời, cắn chặt môi, vẫn bị chỉ đạo võ thuật giữ chặt cánh tay!
"Cô nói cho tôi biết, cô có muốn tập trung học hay không?" Chỉ Đạo Võ Thuật lại cao giọng hỏi.
"Muốn!" Hạ Tuyết đau đến trả lời yếu ớt.
Chỉ Đạo Võ Thuật nghe cô trả lời như vậy, đột nhiên ánh mắt chợt lóe, lại hung ác khẽ bóp xuống chút nữa!
"A ——" Hạ Tuyết đau đến kêu to lên: "Gãy tay rồi!"
"Võ thuật là khi cô bảo vệ không tốt mình, thì cô sẽ phải bị thương!! Sư huynh của tôi đang dạy Thẩm tiểu thư, dạy rất nhiều chiêu số, đạo diễn đã nói, muốn sử dụng súng đạn thật, nếu cô không muốn bị thương, cô phải học tốt cho tôi!! đừng chời đến lúc quay phim, cô lại đánh chưởng không có sức, nhũn như con chi chi đấy!! Tôi ghét nhất thứ người như thế!" Chỉ đạo võ thuật lại nghiêm khắc nói.
"Tôi biết rồi, tôi nhất định biết, ông yên tâm!" Hạ Tuyết đau đến lăn lộn, toàn thân đổ mồ hôi hột, thở phì phò, nói.
"Đem tất cả tạp niệm bỏ hết cho tôi!! Hôm nay luyện 10 cái cọc cho tôi!!" Chỉ Đạo Võ Thuật vừa nói xong, đã kêu học trò đi tới, cũng không quản Hạ Tuyết đã khát nước, toàn thân đau đến đổ mồ hôi, mệt mỏi không thốt nên lời, chỉ nhắc bàn tay nhỏ bé của cô, dán vào hai miếng thuốc dán ở vị trí lòng bàn tay của cô theo lời yêu cầu của đạo diễn, sau đó đẩy tới 10 cái cọc, để cho cô xoay trái, xoay phải bổ vào 10 cái cọc!
Niệm Niệm đứng một bên, kẹp túi xách cá sấu số lượng có hạn trên thế giới của Hạ Tuyết, đau lòng nhìn mồ hôi trên trán Hạ Tuyết rơi xuống lộp độp, nhưng vẫn cố gắng bổ vào 10 cái cọc, có lúc bổ bị đau đớn, nước mắt ngấn ra ngoài, thu tay lại, rồi tiếp tục phát ra! Chỉ Đạo Võ Thuật đứng ở sau lưng cô, nhìn 10 cái cọc phía trước, xem sức gió, đột nhiên ông ta đưa hai tay ra, nắm chặt hông của cô, bóp mạnh một cái!!
"A ——" Hạ Tuyết bị đau kêu lên, đau đến muốn khóc!
Chỉ Đạo Võ Thuật ở phía sau cao giọng mắng: "Nếu thắt lưng của cô không vững, bàn tay của cô cũng không có sức chống đỡ!! Không phải đã dạy cô rồi sao? Hai chân đứng vững mặt đất!! thắt lưng ngưng chặt!! Từ lòng bàn chân vận kình lên! Phát lực!!"
Hạ Tuyết cắn chặt răng, nín thở, toàn lực ra tay bổ xuống!!
Chỉ Đạo Võ Thuật đứng trước mặt của Hạ Tuyết, nhìn cô rốt cuộc đã hiểu rõ được đạo lý “ngưng thần tĩnh khí”, lúc phát chưởng, bắt đầu hơi