Sau khi vệ sinh cá nhân xong, An Giai Kỳ đi xuống dưới nhà dưới.
Nhà An Giai Kỳ mở một tiệm cà phê, tuy chỉ mới 6h30p sáng nhưng quán đã khá đông nguyên do là bởi vì quán mở từ lâu nổi tiếng nhất vùng và cũng vì gần với các công ty và các trường đại học nên mới nhiều khách.
Tuy hôm nay là chủ nhật nhưng lại có nhiều khách hơn thường ngày vì là ngày nghỉ của các nhân viên văn phòng và nơi đây cũng là nơi lý tưởng để học.
Tiệm cà phê nhà An gia khá to và chia làm ba gian, một gian dành cho ai yêu thích chó mèo, một nơi yên tĩnh để học hành và một gian còn lại chỉ theo một phong cách cổ điển.
An Giai Kỳ tiến đến nhà bếp, nơi có hai con người đang bận bịu làm việc.
Cậu lên tiếng hỏi:"Có cần con giúp gì không?"
An Giai Kiệt nghe thấy giọng nói của em trai yêu quý của mình thì quay đầu lại cười dịu dàng nói:"Không cần đâu, em cứ nghỉ ngơi đi, dù gì cũng học cả tuần rồi nên em đi nghỉ ngơi đi, ở đây không có việc gì đâu"
An Giai Kỳ bĩu môi nói:"Anh, sao anh lại nói không có việc gì, khách đông thế kia, hay anh giao việc cho em làm đi"
An Giai kiên, ba của An Giai Kỳ chen lời:"Anh con nói đúng đấy, đi nghỉ đi"
An Giai Kỳ quả quyết nói:"Con đang rảnh rỗi không có việc gì làm, ba với anh cho con làm gì đó đi"
Thấy em trai kiên quyết như vậy, An Giai Kiệt đành chịu thua nói:"Vậy thì nhờ em rửa hộ anh mấy cái cốc với cả mang cà phê với bánh kem ra gian phòng chó mèo giúp anh"
Nghe được anh trai nhờ như vậy, An Giai Kỳ vui vẻ đi làm.
Cậu mang khay đựng cà phê và bánh ra cho khách, một con mèo nhỏ thấy cậu thì tinh nghịch trèo lên lưng.
An Giai Kỳ đem đồ đến cho khách mỉm cười lễ phép rồi rời đi làm việc tiếp.
Một ngày chủ nhật cứ thế trôi qua, đến tối cả ba người cùng nhau ngồi vào bàn ăn, vừa ăn vừa nói chuyện vui vẻ.
Tại khoảnh khắc ấy, An Giai Kỳ nghĩ trong lòng, nếu kiếp trước cậu không lao đầu vào lưới tình thì liệu nó có đi theo một hướng khác hay không? nhìn thấy ba và anh trai cùng mình ăn bữa tối cùng trò chuyện vui vẻ mà đặc biệt lại rất yêu thương mình vậy mà kiếp trước lại tuyệt mặt họ chỉ vì anh ta, thật ngu ngốc mà.
Ăn xong bữa tối, ba người cùng nhau đi dạo.
Đi tới công viên, một tờ giấy dán trên tường đã thu hút sự chú ý của An Giai Kỳ.
Trên tờ giấy có tiêu đề là tuyển học viên vào trường nghệ thuật, độ tuổi từ 10-18.
Nhận thấy con trai út của mình nhìn chằm chằm vào tờ giấy kia, An Giai kiên hỏi:"Kỳ à, con có hứng thú à?"
An Giai Kỳ nhìn ba mình cười đáp:"Vâng"
An Giai Kiệt chen lời:"Nếu Kỳ đã có hứng thú hay là ba đăng kí cho em học đi, con thấy em rất có tài nha, không cho học thì phí quá"
Ba An suy nghĩ một chút rồi nói:"Kiệt à, con nói rất đúng, Tiểu Kỳ nhà chúng ta rất có tài năng,