Một ngày nọ, An Giai Kỳ được nghỉ, cậu lên kế hoạch trưa nay sẽ cho Lãnh Dạ một bất ngờ khó quên.
Buổi sáng, tầm 5h30p, Lãnh Dạ thức dậy, hắn không đánh thức An Giai Kỳ vì hôm nay Lãnh Dạ đặc cách hủy hết lịch trình ngày hôm nay để cậu có thể nghỉ ngơi đàng hoàng do những ngày trước lịch trình quá dày làm An Giai Kỳ lúc nào cũng đi sớm về khuya và luôn trong tình trạng mệt mỏi.
Vệ sinh cá nhân xong, Lãnh Dạ làm đồ ăn sáng rồi tự mình ăn trước, để dành những món ngon cho vào cặp lồng giữ nhiệt để lúc cậu dậy thì thức ăn vẫn còn ấm là có thể ăn ngay, đỡ phải hâm nóng lại, để lại mảnh giấy nhỏ rồi đi làm.
Đến 8h, An Giai Kỳ mới lơ mơ thức dậy, cậu khua tay lần mò như tìm thứ gì bên cạnh.
Không thấy có gì, An Giai Kỳ mở mắt nhìn sang bên cạnh thì trống không, cậu liền xem đồng hồ thì phát hiện đã là 8h.
Cuống quýt giật mình vội lật tung chăn ra, vớ lấy điện thoại định gọi cho Ôn Niên thì đập vào mắt cậu là dòng tin nhắn:
"Giai Kỳ, hôm nay em không có lịch trình nên là hãy nghỉ ngơi thật tốt nhé, tận dụng thời gian ngày hôm nay đi"
Rồi lại thấy tin nhắn của Lãnh Dạ gửi đến:
"Bảo bối, hôm nay đặc cách cho em nghỉ, liệu mà nghỉ ngơi cho cẩn thận nhớ chưa?"
Vừa nhận tin là mình được nghỉ, cậu sung sướng hò reo.
An Giai Kỳ quyết định tối nay sẽ làm một vài món ăn tiếp đãi Lãnh Dạ.
Nghĩ là làm, An Giai Kỳ vệ sinh cá nhân xong, liền xuống phòng bếp ăn sáng.
Trên bàn là hai phần cơm cùng một dòng nhắn:
"Trưa nay chú phải gặp đối tác không về ăn cơm được, chú làm hai phần để sáng với trưa ăn, nhớ ăn uống cẩn thận"
An Giai Kỳ mở phần bữa sáng ra ăn.
Sau khi ăn xong, cậu thay quần áo, ăn mặc kín đáo rồi đi siêu thị.
Đến nơi, An Giai Kỳ mua nguyên liệu, không quên mua chút đồ ăn vặt cho bản thân.
Đi mua vài thứ mà mất kha khá thời gian, về đến là thì đã là buổi trưa.
An Giai Kỳ lại đi thay đổi bộ quần áo khác cho thoải mái.
Xử lý xong bữa trưa, cậu đi xem tivi rồi ngủ quên lúc nào không hay.
Đến khoảng 16h30, An Giai Kỳ thức dậy, cậu nhìn đồng hồ rồi đi nấu cơm.
Nấu xong được nồi cơm, An Giai Kỳ bắt đầu làm các món ăn.
Lúc này Lãnh Dạ ở công ty làm việc, hắn luôn cảm thấy bất an, dường như sắp có điềm không lành đang ập đến.
Đến 19h, Lãnh Dạ mới tan làm, hắn đi đến ga xe rồi lái xe về.1
Về đến nhà, vừa bước vào cánh cửa đã ngửi thấy mùi gì đó lạ thường, hình là cháy gì đó thì phải.
Biết Lãnh Dạ đã về, An Giai Kỳ vừa mới dọn thức ăn lên xong rồi chạy ra đón Lãnh Dạ.
Vừa nhìn thấy hắn, cậu vui vẻ chạy ra ôm lấy eo hắn làm nũng nói:"Sao chú về muộn vậy?".
Lãnh Dạ để cặp hồ sơ sang một bên rồi xoa đầu cậu nói:"Hôm nay có hơi nhiều việc".
Rồi lại nhìn thấy tay An Giai Kỳ có vết đỏ cùng vài vết thương trên tay, Lãnh Dạ cau mày hỏi:"Tay bị sao đây?".
An Giai Kỳ cười nói:"Không có gì chỉ là.....".Chưa để An Giai Kỳ nói hết, Lãnh Dạ vội kéo cậu vào trong nhà, đặt cậu ngồi xuống ghế sofa rồi đi lấy hộp cứu thương.
Nhẹ nhàng nâng đôi tay cậu lên, Lãnh Dạ xót ruột nhẹ nhàng bôi thuốc mỡ lên vùng da bị sưng đỏ, rồi dùng thuốc khử trùng bôi lên vết thương một cách nhẹ nhàng nhất như sợ cậu bị đau.
Dán xong băng cá nhân, Lãnh Dạ mới trách móc hỏi:"Sao tay lại ra nông nỗi này? nhỡ để lại sẹo thì sao? em không xót nhưng chú xót".
An Giai Kỳ cười tươi nói:"Tại em nấu ăn cho chú đó, để cảm ơn chú đã đối xử tốt với em".
Lãnh Dạ thở dài nói:"Haizzzz, cảm ơn cái gì, em đến bên chú là một món quà lớn rồi, mừng còn không hết".
An Giai Kỳ hí hửng nói:"Thôi bỏ qua đi, em có làm vài món, chú vào nếm thử đi".
Rồi An Giai Kỳ kéo Lãnh Dạ chạy vào bếp.
Vừa mới ngồi xuống, Lãnh Dạ đơ cứng người khi thấy mấy món ăn lạ hoắc lạ hơ trên bàn, hắn chỉ tay vào đĩa hỏi:"Đây...đây là món gì?".
An Giai Kỳ cười tươi đáp:"Là món cá