Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang : Quay Ve Ben Anh Nhe? ~ Quay Về Bên Anh Nhé? (11) - Truyện Tình Cảm Tuổi Teen - Truyện Teen Đang Sáng Tác - Diễn Đàn Kênh Truyện kenhtruyen.com/forum/44-5106-11#ixzz3kMXXcRFu
Nếu có ai đó hỏi anh
- Ngày nào anh hạnh phúc nhất ?
Anh sẽ trả lời
- Ngày hạnh phúc nhất với anh là
ngày anh có em
- Thứ gì quan trọng nhất với anh?
- Chính là em
- Thứ mà anh trân trọng nhất?
- Là thời gian anh ở bên cạnh em
- Thứ anh chưa từng nghĩ tới?
- Là ngày anh mất em .
﹏﹏Šādx AlØnëƍʬ﹏﹏ ﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏
- Hộc... Gia Phong.
Âm điệu thở dốc mệt mỏi của một cô gái ngầm ngầm vang lên nhẹ nhàng trong không gian của đường hành lang bệnh viện. Cái nơi lúc nào cũng phảng phất lên cái mùi thuốc khó chịu nhè nhẹ kia. Cô gái mặt trắng bệch đi hầu như không còn một giọt máu, trên cái trán nhỏ xinh từng giọt mồ hôi cứ không ngừng rơi lã chã như từng hạt mưa nhỏ rớt xuống. Chống tay lên bức tường màu trắng kế bên, trái tim trong lòng ngực kia không ngừng đập mạnh mẽ đến nỗi khi đặt tay lên có thể nghe thấy cả tiếng "thình... thịch".
- GIA PHONG.
Sau khi bình tĩnh lại, cô gái đó liền cất giọng hét lớn của mình lên mà gọi tên người nào đó một lần nữa. Cũng may, đây đã là khu vực của cầu thang bộ nên cũng sẽ không ai có thể nghe thấy mà nói bản thân chủ nhân của giọng hét bị khùng hay bị điên chẳng hạn.
Mà phía ở đằng xa kia, có một người con trai đang cô độc bước đi bỗng nhiên khựng lại. Có lẽ... đã nghe thấy tiếng gọi.
Gia Phong hơi ngớ người ra. Giọng nói ngọt ngào cất tiếng gọi tên hắn mà hằng đêm hắn mơ tưởng muốn được nghe thấy sao lại ở đây? Có phải giọng nói của nó lại là ảo giác không? Xoay lưng lại thì hắn sẽ không bao giờ nghe thấy được nữa. Nhưng hắn lại muốn được nhìn thấy nó, có ai biết rằng khi nghe tin nó tỉnh lại hắn đã sốc thế nào không? Không phải là sốc vì hắn không muốn nó tỉnh lại mà là vì nó đã tỉnh lại mà hắn lại không thể nào được ôm chằm nó vào lòng để che chở. Một cơn sốc đau khổ đến thấu tim. Thời gian lặng lẽ trôi qua từng phút. Bất giác hắn đã quay người lại lúc nào cũng không hề hay biết, hắn cười khổ, bây giờ cái hắn nhận được chỉ là cái ánh nhìn xa lạ của một người con gái hắn yêu.
- Ở lại đi.
Âm ngữ được phát ra từ đôi bé xinh không một sắc hồng lạnh nhạt mà bắt đắc dĩ. Tia nhìn xa lạ tựa như những ánh mắt chán ghét. Thiên My đau buồn không thôi. Sao vậy? Tại sao nó không thể nào đối xử với hắn như những người khác. Mỗi lần nhìn thấy hắn, tâm trí nó lại nhớ tới những mảnh kí ức không nên nhớ của