CHƯƠNG 109: TÔN NHI NHÀ TA GIỎI NHẤT
Editor: Luna Huang
Đợi Thẩm Cửu Mạch ly khai, Đào Bảo nhi cẩn thận nhìn thần sắc của Hứa Vân Noãn: “Hứa tỷ tỷ, ngươi không thích vị Thẩm công tử kia sao?”
“Ân? Ta biểu hiện rõ ràng như vậy sao?” Hứa Vân Noãn thở phào một cái, căng thẳng quanh thân hòa hoãn không ít.
Đúng vậy, mới vừa rồi ta thấy Hứa tỷ tỷ, thiếu điều viết luôn mấy chữ đừng tới phiền ta ở trên mặt. Bất quá ta nghe mẫu thân nói, vị Thẩm công tử này không chỉ có dung mạo tuấn mỹ vô song, văn thải cùng võ nghệ cũng là số một số hai trong kinh đô, có thể nói là văn võ song toàn. Trong kinh thành không ít người được xưng là quý công tử, nhưng là chân chính danh phù kỳ thực lại không có mấy người, vị Thẩm công tử này xếp hạng đầu bảng.”
Vậy cũng không nhất định, ta cảm thấy Trần Tiêu cực tốt, chút bài danh công tử gì đó, lẽ nào không có hắn sao?”
“Cái này ta cũng đã nghe nói qua, mẫu thân nói, Mục tướng quân không giống phàm nhân, loại bài danh công tử này, nếu là tính hắn vào thì xem như là bôi nhọ hắn, riêng một ngọn cờ của Mục tướng quân, quân công của hắn cực nhiều, người bên ngoài không dám dễ dàng lôi kéo hắn ra nghị luận.”
Hứa Vân Noãn nhất thời cười đắc ý: “Xem ra vẫn là tôn nhi của ta ưu tú nhất.”
Đào Bảo nhi che miệng, cười đến mắt to híp thành một đường chỉ.
Hứa Vân Noãn giơ tay lên vén tóc mai trên trán của nàng: “Muội muội xấu, không cho chê cười ta.”
“Ta không có chê cười Hứa tỷ tỷ, chẳng qua là cảm thấy lời của tỷ tỷ đặc biệt thú vị.”
“Tiếp đến chúng ta…” Hứa Vân Noãn nói phân nửa, đường nhìn không khỏi dừng lại ở một phương hướng.
Ánh mắt của Đào Bảo nhi nhìn sang theo, không khỏi kinh ngạc mở to hai mắt nhìn: “Đó không phải là Đoan vương điện hạ sao?”
“Đúng vậy.” Hứa Vân Noãn giễu cợt kéo khóe môi, trong lòng hiện lên tự định giá, xem ra phải một lần nữa đánh giá vị này Đoan vương điện hạ này một chút, trước còn nghe nói hắn và Thẩm Vân Sơ bất hòa, mà lúc này trực tiếp ôm người đi ra, hiện tại người đến người đi, lời này còn có thể nói rõ sao?
Thẩm Cửu Mạch nhanh chóng tiến ra đón ha ha ha ha: “Đoan vương điện hạ, muội muội ta làm sao thế?”
Gặp được Thẩm Cửu Mạch, Đoan vương âm thầm thở phào nhẹ nhõm, liền vội vàng thả Thẩm Vân Sơ ở trên mặt đất, để hắn đỡ lấy: “Lệnh muội không cẩn thận trật chân, Thẩm công tử mau mang nàng tìm đại phu trị liệu đi.”
“Được, đa tạ Đoan vương điện hạ.”
Thẩm Vân Sơ nương nâng đỡ của Thẩm Cửu Mạch, đứng vững, gương mặt hiện lên hồng nhạt, vẻ mặt e lệ: “Chuyện hôm nay, đa tạ Đoan vương điện hạ.”
Vọng Thư Uyển.com
Đoan vương hơi lui về phía sau nửa bước, thái độ hết sức khách khí: “Thẩm tiểu thư mau tìm đại phu trị liệu đi, chuyện hôm nay không cần để ở trong lòng, nếu là đổi thành những người khác, bổn vương đồng dạng không có khả năng bỏ đi mặc kệ.”
Nụ cười trên mặt Thẩm Vân Sơ hơi ngưng, lại hòa hoãn: “Trước hết Vân Sơ cáo từ.”
Hứa Vân Noãn từ nhìn lướt qua Thẩm Vân Sơ, vẻ trào phúng trong mắt càng đậm: Vị đại tiểu thư này của Thẩm gia, vẫn là diễn ra hí như vậy.
“Cô nãi nãi.” Mục Trần Tiêu đẩy xe lăn tìm tới, nhìn thấy Hứa Vân Noãn vẫn phương hướng của Thẩm Vân Sơ, trong lòng không khỏi sinh ra vài phần lo lắng.
Gặp được Mục Trần Tiêu, Hứa Vân Noãn lập tức thu liễm tất cả tâm tình: “Tôn nhi tới rồi, mau đi xem đồ chơi làm bằng đường trên sạp đi, làm có chút tinh xảo.”
“Cô nãi nãi thích là tốt rồi, ta tới giúp ngươi mua.”
“Được.”
Nhìn Hứa Vân Noãn và Đào Bảo nhi hăng hái bừng bừng chọn đồ chơi làm bằng đường, Mục Trần Tiêu dùng dư quang tầm mắt liếc về phía nhanh hoa mai hắn cắm ở xe lăn: Cô nãi nãi mới vừa rồi không có phản ứng gì, chẳng lẽ không thấy được nhánh hoa mai này sao?
Nhánh hoa mai này chính là hắn trước đó cắm trên tóc, nhưng là bị Đoan vương nhìn thấy, không thể lại tiếp tục đeo, cho nên liền cắm vào xe lăn, nhưng là cô nãi nãi hình như không có để ý. . .
Hứa Vân Noãn và Đào Bảo nhi một tay cầm đồ chơi làm bằng đường, thỉnh thoảng liếm một miếng, miệng đầy đường cháy ngọt ngào.
Hứa Vân Noãn quơ quơ đồ chơi làm bằng đường hình mèo con trong tay, lắc đôi mắt trong suốt nhìn Mục Trần Tiêu: “Tôn nhi, đồ chơi làm bằng đường này này nhìn đẹp ăn cũng ngon, ngươi thực sự không mua một cái sao?”
Mục Trần Tiêu kiên định lắc đầu: “Ta cũng không thích những thứ quá ngọt.”
“Tâm tình không tốt, ăn chút ngọt sẽ tốt vô cùng.”
“Tâm tình cô nãi nãi không tốt sao?” Bởi vì thấy được người Thẩm gia?
“Ân? Ta không có a, ngươi nhìn bốn phía xem, địa thế cao rộng rãi,