CHƯƠNG 116: THỨ MONG MUỐN CŨNG KHÔNG GIỐNG NGƯỜI THƯỜNG
Editor: Luna Huang – mấy hôm nay, nhà ad xuất hiện f0 rồi, nên số chương ít lại càng ít, mọi người thông cảm và giữ gìn sức khỏe nha
Nghe được động tĩnh bên ngoài, Lưu Hổ vội vã chạy ra: “Nô tài gặp qua cô nãi nãi, tiểu tử Nhị Cẩu này không hiểu chuyện, nếu có chỗ chọc giận cô nãi nãi, còn thỉnh người bao dung.”
Hứa Vân Noãn nhìn về phía Vương Tuyền mặt đỏ sắp biến thành nồi lầu: “Ngươi tên là Nhị Cẩu?”
“Hồi lời của cô nãi nãi, nô tài tên Vương Tuyền.”
Lúc trước người người gọi là Nhị Cẩu, cũng không cảm thấy có cái gì, nhưng đối mặt với cô nãi nãi, luôn cảm thấy nhũ danh này rất không lên được mặt bàn.
Một đạo thân ảnh màu đen nhanh chóng từ trên xe ngựa chạy xuống, lòng vòng bên chân Hứa Vân Noãn, sau đó hất đuôi tráng kiện, nhìn chằm chằm Vương Tuyền và Lưu Hổ.
Hai người theo bản năng căng thẳng phía sau lưng, nhãn thần một khắc không dám rời khỏi từ trên người Nhị Hắc.
Chó săn trước mắt dựng thẳng hai lỗ tai, da lông bóng loáng, thân hình mạnh mẽ, răng nanh lộ ra phong mang chói mắt, bộ dáng kia quả thực còn oai phong hơn sói.
Lấy trực giác bọn họ hành tẩu nhiều năm ở trên chiến trường, Nhị Hắc trước mắt tuyệt đối là một nhân vật hung ác!
Hứa Vân Noãn khom lưng xoa lỗ tai của Nhị Hắc: “Nhị Hắc, không nên nghịch ngợm.”
Nhị Hắc lập tức khéo léo cọ cọ đầu ngón tay của Hứa Vân Noãn, sau đó đi trước một bước, cất bước đi vào thôn trang.
“Ngươi là Lưu Hổ đi?”
“Vâng, chính là nô tài.”
“Đồ bảo các ngươi chuẩn bị cũng đều chuẩn bị thỏa đáng?”
“Dựa theo phân phó của cô nãi nãi, đều chuẩn bị thỏa đáng.”
“Được, vậy các ngươi liền khiêng cái rương trên xe ngựa xuống đi.”
“Vâng.”
Lúc di chuyển cái rương, Vương Tuyền phá lệ tích cực, động tác ôm cái rương cẩn cẩn dực dực, hắn luôn cảm giác mình mới vừa rồi quá choáng váng, phải làm tốt chút chuyện để cô nãi nãi thấy hắn không phải chỉ biết ăn.
Lưu Hổ thấy dáng dấp sỏa hồ hồ trên mặt Vương Tuyền, không khỏi vỗ một cái trên ót của hắn.
“Mau phục hồi lại tinh thần, không được vờ ngớ ngẩn trước mặt cô nãi nãi, nếu như cô nãi nãi cho là chúng ta đều ngu ngốc giống như ngươi, vậy thì sao đây?”
Vương Tuyền ôi một tiếng, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Ta ngu ngốc như vậy, khẳng định chính là cho các ngươi bình thường không có chuyện gì để đánh! Hơn nữa mới vừa rồi cô nãi nãi còn nói, có thể ăn là phúc, ta đây gọi là có phúc khí.”
“Cắm thêm cho ngươi hai cọng lông gà, ngươi đều có thể bay lên trời! Cô nãi nãi đó là thiện tâm!”
“Phản chính cô nãi nãi khen ta, ta biểu hiện thật tốt, sau này nói không chính xác cũng có thể vớt được một chức chưởng quỹ để làm.”
“Ngươi vẫn là ngủ mơ tương đối thực tế hơn.”
Vọng Thư Uyển.com
Người của thôn trang thụ thương có chút nghiêm trọng, đến nay còn chưa dưỡng tốt, còn có một số người lại già yếu tàn ấu, làm việc ở thôn trang không tính là mệt, an bài bọn họ ở đây, cũng có thể vừa làm việc vừa tĩnh dưỡng.
Hứa Vân Noãn đi vào noãn bằng, trong noãn bằng từng hàng trụ chỉnh tề.
Những cây cột này dùng mạch cán, trấu cám, vun gỗ trộn thành, dùng giây cỏ cực kỳ rắn chắc cột lại, bên trên vẩy một tầng nước mỏng, như là hàng hóa chỉnh tề bày bán trên sạp, nhìn một cái có chút đồ sộ.
Mộ Vũ và Hàn Yên cũng là lần đầu tiên nhìn thấy vật như vậy, không khỏi vẻ mặt hiếu kỳ hiếu kỳ: “Tiểu thư, những cây cột này dùng để làm gì?”
“Tự nhiên cũng là dùng để trồng đồ, hơn nữa còn là trồng đồ tương đối hi hữu.”
“Tương đối hi hữu?”
Cây sinh trưởng ở trên cây cột?
Mộ Vũ và Hàn Yên đang nghĩ đến nhập tâm, Lưu Hổ nâng cái rương của Hứa Vân Noãn chạy tới nghe nói như thế, không khỏi nhãn thần sáng ngời: “Nô tài to gan suy đoán một chút, cô nãi nãi muốn trồng nấm?”
Hứa Vân Noãn hơi có chút vô cùng kinh ngạc: “Ngươi từng thấy?”
“Nô tài sống ở Bình thành, nơi đó cát vàng cát vàng khắp bầu trời, cây cỏ khô kiệt, cho dù là đến ngày mùa hè, cũng không có gì có thể ăn, ta từng gặp qua một vị lão nhân, dùng củi mục trồng nấm, trước giúp buộc những cây trự này, trong lòng nô tài đã đoán đã đoán, không nghĩ tới đoán đúng.”
“Vậy ngươi cũng biết cụ thể phải chiếu ứng thế nào?”
“Nô tài chỉ là nhìn thấy qua nấm mọc ra, nhưng đến tột cùng làm sao chiếu ứng, còn thỉnh cô nãi nãi giáo dục.”
Trong lòng hắn kích động, không nghĩ tới chỉ là nhiều lời hai câu, dĩ nhiên chiếm được niềm vui ngoài ý muốn.
Hứa Vân Noãn cẩn thận kiểm tra qua các nơi buộc trụ, một ít chỗ