CHƯƠNG 148: CÔ NÃI NÃI ĐÀO HỐ TA LẤP HỐ
Editor: Luna Wong – ta lại thi nữa rồi, hết 8/5 up chương lại bình thường nhé, mọi người chờ ta nha
Rau xanh trong Tứ Quý các đã tặng hề, nấm vẫn còn trong điếm, như trước cực kỳ được người hoan nghênh, không ngừng bù lại ngân lượng cho mấy rau đã tặng đi.
Đinh Sơn mang người đi hỗ trợ, thay thế Tôn Bạch.
Tôn Bạch nghe nói cô nãi nãi triệu kiến, trong ánh mắt hâm mộ của cả đám, vội vã trở về.
“Gặp qua cô nãi nãi.”
Nhìn thấy Tôn Bạch trên đầu đổ mồ hôi, Hứa Vân Noãn không khỏi ngoài ý muốn: “Thế nào gấp gáp như vậy?”
“Sợ cô nãi nãi đợi lâu, cho nên liền một đường chạy.”
“Thực tại cực khổ, chờ ngươi xong xuôi chuyện ta phân phó, nhất định để phòng thu chi phát thêm mấy thang lương cho ngươi.”
“Cô nãi nãi có cái gì thỉnh phân phó, nô tài nhất định dốc hết toàn lực.”
Hàm Chương và Lưu Hổ giúp đỡ cô nãi nãi làm xong một chuyện, không duyên cớ được mấy lượng bạc, để bọn họ hâm mộ không được, hôm nay phong thuỷ rốt cục chuyển tới trên đầu mình.
Hứa Vân Noãn cẩn thận nói ý nghĩ của chính mình một lần, Tôn Bạch liên tục gật đầu, vỗ bộ ngực bảo chứng tuyệt đối không thành vấn đề, sau đó liền đi theo Hàn Yên trong viện đã sớm chuẩn bị trước.
Trong Minh Hối hiên, Mục Trần Tiêu mím thật chặt môi, cánh tay không ngừng đấm cộc gỗ trước mắt.
“Bang bang bang!”
Từng tiếng đấm theo quy luật mà trầm trọng, mồ hôi theo cái trán trượt xuống dưới, có một giọt vô ý rơi vào trong ánh mắt, lại không để ánh mắt kiên nghị của hăn cải biến chút nào.
Hứa Vân Noãn ngừng ở cửa, lẳng lặng nhìn một màn này, há miệng lại không có lên tiếng quấy rối, thấy Mục Trần Tiêu như vậy, phút chốc trong lòng nàng có cảm thấy cực kỳ lòng chua xót, có thể trông thấy kiên định trong đôi mắt kia, lại cảm thấy hắn cũng không cần bất luận kẻ nào đồng tình.
“Cô nãi nãi tới?” Úc Khoảnh cầm thư qua đây, thấy Hứa Vân Noãn liền vội vàng hành lễ, “Thuộc hạ gặp qua cô nãi nãi.”
“Úc Khoảnh hộ vệ không cần đa lễ.”
Mục Trần Tiêu nghe được thanh âm, vội vã dừng động tác lại, nhìn thấy Hứa Vân Noãn đi vào phòng, giơ ống tay áo lau mồ hôi trên cằm: “Trần Tiêu thất lễ, để cô nãi nãi chê cười.”
Hứa Vân Noãn đè cảm giác chua xót trong lòng xuống, vừa cười vừa nói: “Y sam đều ướt đẫm, mặc dù nói khí trời ấm không ít, nhưng cũng phải rất chú ý. Úc Khoảnh, giúp đỡ Trần Tiêu đổi thân xiêm y trước, ta ở bên ngoài chờ.”
“Vâng.”
Không muốn để cho Hứa Vân Noãn đợi lâu, rất nhanh Mục Trần Tiêu liền đổi xong y sam đi ra: “Cô nãi nãi tới tìm ta, là có chuyện gì?”
“Muốn tìm ngươi mượn Úc Khoảnh dùng dùng một lát.”
“Úc Khoảnh?”
“Ân, vốn có muốn tìm đám người Hàm Chương, nhưng là bọn hắn nói nếu bàn về khinh công, không người nào so được với Úc Khoảnh hộ vệ. Tôn nhi không nỡ sao?”
“Cô nãi nãi phải dùng tới, liền mang người đi.”
Úc Khoảnh ở một bên liên tục gật đầu, hôm nay trên dưới phủ, người nào không biết cô nãi nãi không đem bạc để ở trong mắt, xuất thủ cực kỳ rộng lượng, làm chân chạy cho cô nãi nãi một lần, còn hơn ở trong phủ làm công mấy tháng.
Thấy dáng dấp của Úc Khoảnh, Mục Trần Tiêu không biết vì sao, đột nhiên cảm thấy vị thiếp thân hộ vệ của bản thân có chút chướng mắt: “Cô nãi nãi muốn để Úc Khoảnh đi làm cái gì?”
Noveltown.asia
“Trước, Thẩm gia để di mẫu của Tinh Phong điều tra tin tức của ta, sau đó lại cổ động các ngự sử trong triều tố tấu Mục gia, lúc đó ta liền nghĩ tìm một biện pháp thật tốt ác tâm bọn họ một chút.”
“Ta cho rằng, cô nãi nãi động nhi tử của Chương ma ma Đàm Vượng, đã coi như là đáp lễ. Huống chi, sau khi còn có phong ba rau xanh xuống giá, Thẩm gia nên bị ác tâm toàn bộ rồi.”
Trên mặt Hứa Vân Noãn mang cười: “Lúc này mới chỗ nào đến chỗ nào a? Để Vu thị hoàn toàn tự chặt một tay, mới có thể làm cho nàng cảm thấy đau.”
“Cô nãi nãi đã có sẵn biện pháp?”
“Ân, tay nghề làm giấy của Tôn Bạch thật tốt, ta đưa bức họa của Đàm Vượng giao cho hắn, để hắn chiếu theo làm một người giấy, sau đó để Úc Khoảnh nương khinh công, đưa người giấu đến trước mặt của Chương ma ma. Không phải nghe nói Chương ma ma tưởng niệm nhi tử của mình thành bệnh sao? Vừa lúc giúp nàng giải nỗi đau mất con này!”
Mục Trần Tiêu nhẹ nhàng nở nụ cười một tiếng: “Cô nãi nãi không si hách điên người sao?”
“Hách điên cũng không đến nỗi, bất quá ít nhiều Chương ma ma sẽ cảm thấy có chút chột dạ đi, dù sao