CHƯƠNG 181: THÂN PHẬN CÓ GIÁ, MẠNG VÔ GIÁ
Editor: Luna Wong
Thần sắc của Hứa Vân Noãn bình tĩnh nhìn Ngô gia lão phu nhân: “Xác định trạng huống của Ngô công tử bây giờ không có quan hệ gì với Tứ Quý các, lão phu nhân không gây sự nữa, đi yên tâm thoải mái. Nhưng trong Tứ Quý các chúng ta tổn thất nên tính thế nào?”
“Các ngươi có cái gì tổn thất?” Chu Ngọc Nghiên không nhin được trước, quay Hứa Vân Noãn nghiến răng nghiến lợi.
“A, ” Hứa Vân Noãn cười lạnh một tiếng, “Chu cô nương nếu là cảm giác mắt mình vô dụng, vậy liền trực tiếp moi ra vứt đi, một người sống lớn như vậy một, nằm trên mặt đất hộc máu, các ngươi xem như không thấy?”
Ngô gia lão phu nhân run khóe môi: “Ngươi muốn thường bao nhiêu bạc?”
“Được, vẫn là lão phu nhân thống khoái, các ngươi đã nguyện ý bồi bạc, chuyện này dễ nói hơn rồi.” Hứa Vân Noãn quay đầu nhìn về phía đại phu mới vừa rồi xem chẩn cho Ngô Kỳ , “Còn làm phiền vị đại phu này giúp Hà tú tài của Tứ Quý các xem một chút, xem hắn dưỡng tốt thân thể của chính mình cần tiêu hao bao nhiêu thời gian, dược liệu.”
“Hứa cô nương không cần khách khí.”
Đại phu đi ra phía trước, thấy dáng dấp của Hà tú tài, nhịn không được âm thầm hút khí lạnh một cái.
“Vị Hà tú tài này tựa hồ trời sinh liền có chứng không đủ, sau này không dễ sinh nuôi hộ, điều trị, thân thể cực kém, có thể sống đến bây giờ đúng là không dễ, mới vừa rồi bị đòn nghiêm trọng, ngũ tạng lệch vị trí, nội phủ bị thương, muốn điều dưỡng tốt rất trắc trở, cần dùng không ít dược liệu trân quý, lượng dùng cũng phải phá lệ tinh tế, dù cho tỉ mỉ dưỡng như vậy, chỉ sợ cũng có tổn hại thọ nguyên.”
Nghe nói như thế, không đợi Hứa Vân Noãn mở miệng, Ngô gia lão phu nhân đi đầu không nhịn được: “Hà tú tài này thân thể bản thân cực kém, căn bản không có quan hệ lớn tới việc ta có đụng hắn hay không, dù là không có chuyện hôm nay, hắn cũng là một người đoản mệnh, cho nên, Mục gia các ngươi cũng không nên nhân cơ hội lừa người.”
Nhãn thần của Hứa Vân Noãn lạnh lẽo: “Hà tú tài đích thật là có chứng không đủ, bất quá từ sau khi tới Mục gia, ca ca ta vẫn luôn thỉnh đại phu tỉ mỉ điều dưỡng cho hắn, hôm nay chỉ cần dưỡng tốt, liền không có cái gì trở ngại, nếu không, Mục gia chúng ta cũng sẽ không để hắn đến Tứ Quý các đảm nhiệm tiên sinh phòng thu chi. Nhưng hôm nay ngươi va chạm, lại đụng tới quá trình điều dưỡng trước đó của chúng ta rớt hết vào biển đông, thậm chí còn, còn có tổn hại thọ mệnh của Hà tú tài, lão phu nhân nói chúng ta nhân cơ hội lừa người, chúng ta còn muốn nói ngươi cậy già lên mặt, chết không nhận trướng đó!”
Hà tú tài khí tức yếu ớt, bất quá lại kiên trì vì Hứa Vân Noãn nói: “Cô nãi nãi nói không sai, quốc công gia một mực phái người khám và chữa bệnh cho ta. . . Những dược liệu kia dùng xong, tự ta nhìn đều đau lòng. . . Vốn là một cái tiện mệnh, đâu đáng giá làm ơn như vậy?”
Hà tú tài vừa nói, vừa rơi lệ.
Một bên đại phu vội vã mở miệng khuyên giải an ủi: “Hà tú tài, lúc này trăm triệu lần không thể để tâm tình kích động, nói cách khác, cái mạng này của ngươi có thể giữ được hay không có thể không khẳng định.”
“Để ta trực tiếp đi đi, cũng tiết kiệm liên lụy cô nãi nãi và Mục gia. . .”
Hứa Vân Noãn quay đầu đi: “Ngươi nói mê sảng cái gì? Mặc dù nói ngươi bây giờ là nô tịch, nhưng trước đó, ngươi cũng là ở trên chiến trường chém giết bảo vệ quốc gia, một giới thư sinh như ngươi, lại khí bút tòng quân, không hề viết ngôn từ hoa lệ từ tảo, không hề xây hư vinh phồn hoa thái bình, chỉ cần là phần dũng khí này, cũng đã là hơn rất nhiều người rồi, hôm nay ngươi tới Mục gia, phàm là ngươi còn một hơi thở, Mục gia ta cũng sẽ không để ngươi nuốt khẩu khí này xuống. Đại phu, còn thỉnh người trực tiếp cho thuốc, vô luận tiêu hao bao nhiêu tiền bạc, Mục gia chúng ta đều nhất định phải trị tốt cho Hà tú tài.”
“Hứa gia cô nãi nãi nói rất hay! Không có chém giết trên chiến trường đẫm máu, nơi nào có cho các ngươi ở kinh thành hưởng thụ thái bình?”
“Mục gia làm việc thật là nhân thiện, trước bản thân cũng yếu chống đỡ không nổi nữa, vẫn còn chứa chấp nhiều người như vậy. . .”
“Còn không phải sao, may là đón Hứa cô nương tới, Hứa cô nương xây dựng Tứ Quý các rất là náo nhiệt, nếu không, chỉ sợ cũng nuôi không nổi nhiều miệng như vậy.”
bookwaves.com
“Sau này chờ trên tay ta có tiền nhàn rỗi, nhất định phải đến Tứ Quý các mua thêm hai lần đồ.”
Sắc mặt của Ngô gia lão phu nhân âm trầm như sắt: “Đừng ở chỗ này một xướng một họa, ngươi cứ việc nói thẳng đi, muốn bao nhiêu bạc?”
Hứa Vân Noãn nhíu chặc mày: “Lão phu nhân chuẩn bị cho bao nhiêu?”
“Bất quá là chính là một