CHƯƠNG 205: NGƯỜI KHÔNG BẰNG CHÓ A
Dịch giả: Luna Wong – – hôm nay 1/1/2023 nên mỗi truyện ta lên 1 chương xem như lời cảm ơn mọi người luôn đồng hành cùng ta và chúc mọi người năm mới vui vẻ nhiều sức khỏe và may mắn nhe.
Gần đây Hứa Vân Noãn thường xuyên ra ngoài, cho nên trên xe ngựa chuẩn bị đồ cực kỳ đầy đủ, nhất là sau khi biết ngày hôm nay phải đi cắm trại, các loại gia vị đều chuẩn bị một đống.
Vừa mới bắt đầu lúc Hứa Vân Noãn động thủ nướng thỏ, rất nhiều hộ vệ cũng không xem trọng, nhưng từ từ đợi đến hương khí bay ra, bọn họ liền từng người một ngồi không yên.
Nhất là hộ vệ trước đó nói khoác tay nghề của mình tốt, nắm bắt thỏ trong tay, quả thực có chút hoài nghi nhân sinh.
Đồng dạng đều là thỏ, vì sao con thỏ trong tay cô nãi nãi ngửi vào như là ăn nhân sâm linh chi, cực kỳ thơm.
Mà con thỏ trong tay hắn, như là bị hậu nương ngược đãi, mỗi ngày ăn cỏ khô nhỉ?
Nhị Hắc thật sớm liền ghé vào bên người Hứa Vân Noãn coi chừng, không bỏ qua cơ hội ăn thịt thỏ nướng.
Thịt thỏ càng nướng càng thơm, da đã dần dần tràn ngập một tầng hoàng sắc, Hứa Vân Noãn cầm lên ngửi ngửi, hơi gật đầu.
Mùa xuân tuy rằng thỏ không mập, thế nhưng thịt lại cực chắc, sau khi nướng càng thơm.
Chúng hộ vệ ực một tiếng nuốt nước miếng, đang hy vọng xa vời trong lòng có phải có thể từ trong miệng Nhị Hắc đoạt được một chút thịt để nếm thử hay không, chỉ thấy cô nãi nãi lại từ sọt đựng đồ gia vị, lấy ra một vò sứ nhỏ, sau khi mở vò sứ, chỉ thấy bên trong chứa mật kim hoàng sắc.
Hứa Vân Noãn cầm một cọ nhỏ, chấm một chút mật và dầu, đều đều phết lên trên thân con thỏ nướng, sau đó đặt nó trên lửa, tiếp tục từ từ nướng.
Tốc độ nuốt nước bọt của mọi người càng nhanh.
“Xèo xèo!”
Vài giọt dầu trơn bị nướng, rơi vào trên lửa, phát sinh một thanh âm xèo xèo vang lên.
Có hộ vệ rốt cục không nhịn được, cầm lấy thịt thỏ mình đã nướng xong cắn trong miệng, vừa nhai, chỉ cảm thấy nhạt như nước ốc.
Trước đây cũng không cảm thấy thịt thỏ nướng khó có thể nuốt như vậy nha, chẳng lẽ theo công tử trở lại kinh thành thời gian dài, cuối cùng làm lệch khẩu vị của bản thân luôn rồi.
Thịt thỏ vừa nướng xong, Hứa Vân Noãn liền nghe được tiếng bước chân, ngẩng đầu nhìn lên, đã thấy Đoan vương và Lưu Quý bước nhanh đi tới bên này.
Cước bộ của Đoan vương có chút gấp, sau khi thấy Hứa Vân Noãn cầm thịt thỏ nướng trong tay, nhãn thần lập tức sáng hơn lúc nãy rất nhiều lần: “Vừa ở chân núi ngửi được hương vị, nguyên lai là Hứa cô nương đang nướng thỏ, không biết bổn vương có khẩu phúc, thay ngươi nếm thử vị đạo hay không?”
Hứa Vân Noãn còn chưa kịp nói, Nhị Hắc không vui trước.
Ở trong Thanh Nhạc sơn, một khi chủ nhân của mình bắt đầu làm đồ, ba vị lão gia tử nhất định ở một bên nhìn chằm chằm chờ, muốn để cho mình ăn được ăn no, phải học được cách bảo hộ thực phải.
Mỗi lần nó đều đem hết toàn lực phòng bị ba vị lão gia tử, nhưng thân phận địa vị của bọn họ bày ở đó, chủ nhân nhà mình rất hiếu kính với bọn họ, cho dù là bảo vệ có chặt hơn nữa cũng vô dụng, luôn bị chia ra phân nửa.
Cho nên Nhị Hắc cực kỳ mẫn cảm với ánh mắt mơ ước đồ ăn của bản thân, nhìn thấy Đoan vương, trực tiếp đứng dậy nửa phục trên mặt đất, trong miệng phát sinh tiếng uy hiếp ô ô.
“Gặp qua Đoan vương điện hạ.”
Mọi người đều đứng dậy hành lễ.
bookwaves.com
Đoan vương không chút làm giá nào phất tay ân một cái: “Ra cửa không cần chú ý nhiều lễ tiết như vậy, thỏ nướng trong tay Hứa cô nương làm xong chưa?”
Mặc dù nói, trực tiếp hỏi như vậy rất mất mặt, thế nhưng Hứa cô nương là cô nãi nãi của huynh đệ mình, nhìn thế nào đều không phải người ngoài, cho nên cũng không tất câu nệ tục lễ này.
Hứa Vân Noãn không khỏi cười cười: “Điện hạ, con thỏ nướng này là của Nhị Hắc.”
Đoan vương nhất thời nhìn về phía Nhị Hắc, trong ánh mắt mang theo chút đố kị: “Thức ăn ngày thường của Nhị Hắc đều ngon như vậy?”
“Cũng không phải. . .” Lời của Hứa Vân Noãn còn chưa dứt, đột nhiên cảm giác trong tay trầm xuống, cúi đầu nhìn, chỉ thấy Nhị Hắc há mồm cắn thỏ nướng trong tay nàng, sau đó lè lưỡi liế.m một vòng.
“Nhị Hắc!” Hứa Vân Noãn kinh hô một tiếng.
Đoan vương điện hạ trơ mắt nhìn thỏ nướng bị Nhị Hắc chiếm đoạt, chỉ cảm thấy vô cùng đau đớn, hắn còn không kịp thử một miếng a!
Bất quá, thân là Đoan vương, vẫn là phải biểu hiện rộng lượng một ít, hơn nữa, Hứa cô nương cũng giận Nhị Hắc rồi.
“Hứa cô nương, nếu Nhị Hắc đều