CHƯƠNG 235: CÔ NÃI NÃI LÀ KẺ NỊNH HÓT
Dịch giả: Luna Wong – Sau bao ngày chờ đợi (từ năm ngoái tới giờ) cuối cùng mình cũng đã hoàn thành việc đổi tên miền rồi nè. Vốn dĩ là bookwaves.com nhưng .com bị người mua nhiều năm liên nhưng không sử dụng, buộc lòng mình phải đổi thành bookwaves.com.vn như bây giờ mọi người thấy. Chính vì để ăn mừng sự kiện lần này, tất cả những truyện mình dịch mình đều bão thêm ba chương hen. Lấy đó để ăn mừng và chung vui với độc giả. Cảm ơn mọi người đã đang và luôn ủng hộ Bookwaves trong thời gian vừa qua. Hy vọng trong sự trưởng thành của Bookwaves vẫn sẽ có dấu chân của mọi người bồi bên cạnh. Một lần nữa xin cảm ơn mọi người rất nhiều.
Nghe được Thẩm Cửu Mạch khen Hứa Vân Noãn tâm địa lương thiện, Mục Trần Tiêu không dấu vết nhíu nhíu mi tâm: Lúc trước nhìn Thẩm Cửu Mạch này làm việc coi như là kiên định, nhưng hôm nay nhìn lại, lời nói cử chỉ lại lỗ mảng như vậy, thật làm người khác thất vọng.
“Nếu thẩm công tử đã đáp ứng, như vậy thì mau đi làm đi.”
Nghe được Mục Trần Tiêu mở miệng, Thẩm Cửu Mạch gật đầu, trong thần sắc sinh ra vài phần quan sát hắn.
Trước đây không có cảm giác gì, nhưng hai lần gặp mặt gần nhất, luôn cảm giác Mục Trần Tiêu sinh ra vài phần phòng bị và phản cảm với mình.
Thấy Thẩm Cửu Mạch xuống phía dưới phân phó người chuẩn bị, tiếu ý trong ánh mắt Hứa Vân Noãn, rốt cục sinh ra vài phần vị đạo rõ ràng.
Thôi Diễm vẫn thận trọng nhìn thần sắc của Mục Trần Tiêu, nghĩ có phải mình có cơ hội biểu hiện ở trước mặt Mục tướng quân một chút hay không, nhưng tìm tới tìm lui, cũng không phát hiện mình có thể giúp đỡ cái gì.
Bên kia Tần U Tố cũng không có ngồi xuống, mà là quy quy củ củ đứng ở phía sau Hứa Vân Noãn.
Nhìn thấy trà trản rỗng trước mặt Hứa Vân Noãn, liền tự giác giúp nàng rót đầy, thái độ chu toàn cẩn thận, không để người phát hiện được hắn quấy rối.
Hứa Vân Noãn càng nhìn Tần U Tố, hiếu kỳ trong lòng càng sâu: Nhìn thế nào thế nào đều là nữ tử, thậm chí trên thân thể đều không có chút sai biệt nào, có phải là Tần Oanh Tư bọn họ lầm hay không? Hay là nói bản lĩnh dịch dung của Tần U Tố, đã cao siêu đến độ đến nàng đều có thể lừa.
Tuy rằng Vu thị phải bồi Hàn phu nhân nói chuyện, nhưng lại thời khắc chú ý động tĩnh của Đoan vương bên này.
Nhận thấy được sau khi Hứa Vân Noãn cho Thẩm Cửu Mạch một vài thứ, trong lòng càng cảm giác hỏa cấp hỏa liệu, thời gian bưng nước trà cố ý làm đổ trà trản, nước trà nhất thời làm ướt quần áo: “Mới vừa rồi nhất thời thất thần, còn thỉnh Hàn phu nhân thứ lỗi.”
Hàn phu nhân đã sớm biết Vu thị có chút ngồi không yên, có thể kéo nhiều thời gian của nàng như vậy, Vân Noãn bên kia cũng đã bố trí xong, cho nên nàng muốn đi đâu thì đi chỗ đó đi.
“Vu phu nhân xin cứ tự nhiên, một khách nhân không mời mà tới như ta, cũng không cần thời thời khắc khắc ở một bên bồi.”
Nét mặt của Vu thị mang theo dáng tươi cười, chỉ là tiếu ý này lại không chút đạt đến đáy mắt nào: “Hàn phu nhân nói đi đâu? Ngươi sang đây trong lòng ta rất cao hứng, hiện tại không cẩn thận làm ướt váy, vẫn là thất lễ, nên xuống thay trước, chút nữa trở lại bồi Hàn phu nhân tự thoại.”
“Vu phu nhân mau đi đi.”
Nhiều năm không gặp, bản lĩnh ác tâm người của Vu thị chỉ có hơn chứ không kém trước kia.
Vu thị đi, lập tức kêu thị nữ qua đây.
“Vừa rồi công tử bảo người của thiện phòng làm cái gì?”
“Hồi bẩm phu nhân, vị Hứa cô nương kia đưa cho công tử một ít nấm và nước suối trên Thanh Tuyền sơn, nói là bảo thiện phòng làm một món ăn, để mọi người trên yến hội ăn thử.”
“Cái gì?” Vu thị nhất thời nhíu thật chặt mi, “Công tử đáp ứng rồi?”
“Vâng, công tử đã sai người đưa đồ đến thiện phòng bên kia rồi.”
Vu thị cáu giận trong lòng, Hứa Vân Noãn này quả thật là gây ra chuyện thiêu thân!
Trước Cửu Mạch còn nói Hứa Vân Noãn căn bản không muốn nhận có ân cứu mạng hắn, hiện tại nhìn lại đâu phải không muốn nhận, chỉ là muốn tối đại hóa lợi ích mà thôi!
Bookwaves.com.vn
Nam nhân này, bỏ vào trong bát, bưng đến trước mặt ăn không ngon, cứ muốn nếm thử thứ bên ngoài mắt thấy được, đưa tay lại với không tới.
Dù cho thức ăn trong bát sắc hương vị câu toàn, cũng không bằng rau luộc phía ngoài.
Loại thái độ lúc trước của Hứa Vân Noãn đối với Thẩm Cửu Mạch đó rõ ràng là cố ý, sau khi có được sự chú ý của hắn, không thừa nhận ân cứu mạng, đó là lạt mềm buộc chặt, chặt chẽ nắm tâm tư của hắn vào trong lòng bàn tay.
Tuổi còn nhỏ liền có tâm kế như vậy, nếu nói không ai dạy nàng, tất nhiên là không thể nào!
Mục gia này quả thật là có tâm tư khác, đưa con tiểu hồ ly tinh này vào kinh thành, lúc này còn chưa được mấy tháng, đã ở kinh thành gây ra không ít động tĩnh, nếu còn tùy ý nàng nữa, nói không chừng sau này sẽ có