CHƯƠNG 250: CŨNG LÀ VÌ CUỘC SỐNG
Dịch giả: Luna Wong
Hứa Vân Noãn nghe xong Tần U Tố nói, không khỏi mỉm cười, trong lòng nghĩ vị Bùi đại nhân kia, nên cực kỳ có cùng chủ đề nói chuyện với đại gia gia của nàng.
“Bùi đại nhân nói có lý, cái gì nam sinh nữ tướng, đơn giản chính là lớn lên đẹp chút,vóc người dễ nhìn mà thô, nhất định là trước khi sinh ra liền được thiên vị trời cao, đây là một loại phúc khí, sao lại là phúc mỏng như đã nói chứ?”
Tần U Tố nhìn về phía Hứa Vân Noãn trong ánh mắt mang theo cảm kích: “Đa tạ cô nãi nãi khen.”
Tựa hồ là tâm tình bị đè nén thật lâu, rốt cuộc tìm được chỗ đột phá, Tần U Tố nói tiếp: “Cô nãi nãi, thực tại ta thật không ngờ, nhân tâm có thể đến đến trình độ như vậy. Chu Hoài kia lừa trên gạt dưới, vì che giấu chuyện tham ô bạc đê, nói dối như cuội, càng thần kỳ chính là bọn hắn lại vẫn thành công? Thậm chí Chu Hoài bởi vì trước đây cứu trị Kinh Châu thành có công, đặc biệt được đề bạc thăng quan. Thế nhân đều cho là bọn họ lương thiện, nhưng trên thực tế bọn họ mới là đầu sỏ tạo thành hết thảy bất hạnh.”
“Yên tâm đi, thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo, không phải không báo, thời gian chưa đáo.” Thanh âm của Hứa Vân Noãn trầm xuống.
Tần U Tố nâng đôi mắt, trong ánh mắt có hận ý cuồn cuộn: “Cô nãi nãi, thượng thiên thật sẽ báo ứng những ác nhân này sao?”
Hứa Vân Noãn nhẹ nhàng cười cười: “Có người nói tin thì có, không tin thì không.”
“Sự tình đã qua gần ba năm rồi, Chu Hoài một bước lên mây, hôm nay càng thành binh bộ thượng thư cao cao tại thượng, ta không tin thượng thiên còn chưa thấy hắn làm ra ác.”
“Nói như thế, ngươi không tin trời cao báo ứng?”
“Phải, ta không tin. Chính như phụ thân ta thanh chính liêm minh, lại bị những người đó nói xấu thành tội ác tày trời, hắn gieo thiện nhân, lại không có được thiện quả, trên đời này rất nhiều chuyện đều là không công bằng, lão thiên sợ là không quản được.”
Tiếu ý trong ánh mắt Hứa Vân Noãn càng đậm: “Nếu lão Thiên không quản được, như vậy chúng ta tới quản là được. Trời cao không cho ác báo, thì để cho bọn họ nợ máu trả bằng máu!”
Nếu cái cọc án tử này là thật, vậy Chu Hoài chết nghìn vạn lần thứ đều không có gì đáng tiếc!
Vành mắt của Tần U Tố đỏ lên, nhãn thần không ngừng rung động, trong lúc nhất thời càng kích động nói không ra lời.
Hứa Vân Noãn nhanh chóng mở miệng: “Ngươi chớ quỳ trên mặt đất nữa, ta không đảm đương nổi nhiều lần hành đại lễ của ngươi, đây sẽ chiết phúc khí của ta.”
“Cô nãi nãi, người thực sự nguyện ý giúp ta sao?”
“Nhìn biểu hiện lần này của ngươi, cùng với nói ra được những lời này, hiện ở trong lòng ta có sáu phần xác định, Bùi đại nhân đích thật là oan uổng. Hơn nữa, khuất mắt của ta và Chu gia đã là hằng hà, nếu ngươi là thật, đây chính là một cọc đại án có thể ban đảo Chu gia, nếu lợi dụng tốt, thậm chí có thể nhổ tận gốc Chu gia, ta không muốn buông tha.”
“Cô nãi nãi, ta dấm lấy tính mệnh bảo đảm thuần khiết của phụ thân ta, nếu người muốn xem phần sổ sách kia, ta lập tức đi lấy.”
“Tạm thời không cần, ta giúp ngươi cũng được, thế nhưng ngươi cũng phải đáp ứng ta một điểm.”
“Thỉnh cô nãi nãi phân phó.”
Đừng nói là một điểm, dù cho bảo hắn buông tha mạng, hắn cũng sẽ không chút do dự đáp ứng.
“Điểm này nói có khó không, nói giản đơn cũng không đơn giản, bất quá ta tin tưởng ngươi có thể làm được.”
“Thỉnh cô nãi nãi công khai.”
“Nhẫn nại!”
“Nhẫn nại?”
Bookwaves.com.vn
“Không sai, trên đầu chữ nhẫn có một cây đao, mà cây đao này lại cắ.m vào trong lòng, nếu muốn nhẫn, liền phải thời khắc chịu đựng đau trùy tâm. Ngươi có thể làm được không?”
Tần U Tố hung hăng cắn răng, lập tức nặng nề gật đầu: “Ta có thể làm được.”
Hơn hai năm qua nhiều đều chịu đựng nổi, hôm nay rốt cục thấy được một chút hy vọng, hắn tự nhiên sẽ không vì sự vọng động của mình mà có thể tiêu tất cả nỗ lực để thất bại trong gang tấc.
“Như vậy là tốt rồi, cũng không phải là ta chiêm tiền cố hậu, mà là chuyện này tình dính dáng trọng đại, ngân lượng tu kiến đê từ trước không phải con số nhỏ, có thật nhiều người đang ngó chừng, chỉ cần bằng vào một vòng nghi ngờ, còn khó khuấy phong khuấy vũ trong đó hơn, hắn là cá lớn bị phóng ở bên ngoài, ở sau lưng nhất định có một tấm lưới rậm rạp, mà trên tấm lưới này, người chân chính bắt cá ngồi đó có thể tả hữu phong vân.”
“Cô nãi nãi là ý nói, phía sau Chu Hoài còn có chủ sử sau màn chân chính?”
“Ngươi cảm thấy thế nào?” Hứa Vân Noãn hàm tiếu phản vấn.
“Không sai. . . Sau khi nói xấu phụ thân ta, đóng Kinh Châu thành, vây nhiều bách tính như vậy. .