CHƯƠNG 65: CÔ NÃI NÃI VÀO CUNG DỰ YẾN
Editor: Luna Huang
Quản sự môi giới bái kiến Hứa Vân Noãn, cười đến răng không thấy mắt, chờ nhìn thấy nàng rút ra một khế đất, càng một ngụm một ngụm cô nãi nãi gọi cực thân thiết.
“Cô nãi nãi thực sự là có ánh mắt tốt, người chọn lựa ra những địa phương này đều là màu mỡ bằng phẳng, quả thật là mắt sáng như đuốc.”
Hứa Vân Noãn khẽ cười một tiếng, “Xác nhận khế đất xong, bạc và tiền thưởng tự nhiên không thiếu của ngươi.”
“Cô nãi nãi nói phải, sau này nếu cô nãi nãi còn muốn mua đất, tiểu nhân nhất định chừa lại thứ tốt nhất.” Khó có được gặp phải khách hàng rộng lượng như thế, quản sự môi giới tự nhiên phải khen tặng rồi.
Hứa Vân Noãn không nhiều lời, căn dặn chuyện còn lại với Hàn Yên, để cho nàng bắt đầu tiếp xúc việc này.
Hàn Yên cố nén kích động trong lòng, cung kính hành lễ với Hứa Vân Noãn, nô tỳ nhất định làm thoả đáng.”
Mấy ngày đi qua, chạng vạng mười bốn tháng giêng, Đinh thẩm vẻ mặt nụ cười đang cầm la quần trọn vẹn đi tới Ngưng Thu viện: “Không phụ nhờ vã của tiểu thư, cuối cùng nô tỳ đã làm xong xiêm y, tiểu thư xem thử xem có thoả mãn không?”
Gương mặt Hứa Vân Noãn kinh hỉ, vội vã để Mộ Vũ dâng trà: “Đinh thẩm mau ngồi xuống nghỉ một lát trước. Ánh mắt của ngươi đều ngao đỏ rồi.”
“Thời gian có chút gấp, nô tỳ liền không ngủ mấy đêm, không có gì đáng ngại.”
“Ta tự nhiên tin tưởng thủ nghệ của Đinh thẩm, nếu y phục đã đẩy nhanh tốc độ để hoàn thành, mấy ngày kế tiếp Đinh thẩm về nhà nghỉ ngơi đi, ngày mai vừa lúc nguyên tiêu với người nhà.”
“Nô tỳ tạ ơn cô nãi nãi.”
Hứa Vân Noãn được sự giúp đỡ của Mộ Vũ, nhất nhất bày la quần trọn vẹn ra, lập tức lòng tràn đầy kinh diễm: “Thủ nghệ của Đinh thẩm quả thực xảo đoạt thiên công, kỹ xảo thêu tốt như vậy, thực tại không nên bị mai một.”
“Nếu Cô nãi nãi có người chọn thích hợp, có thể đưa đến thiện phòng, nô tỳ tự mình dạy các nàng kỹ xảo thêu. Sau này cô nãi nãi có cơ hội rất nhiều đi tham gia yến hội, chỉ dựa vào một mình ta giúp cô nãi nãi làm xiêm y là không giúp được, thêm vài người đẩy nhanh tốc độ mới tốt.”
Hứa Vân Noãn tiếu ý xán lạn: “Hóa ra Đinh thẩm giáo dục đồ đệ, hay cố tình gấp gáp làm xiêm y cho giúp ta?”
Đinh thẩm gật đầu, dáng dấp đương nhiên: “Tự nhiên là vì cô nãi nãi, đó là người bên ngoài đang cầm nghìn vàng vạn quý đến trước mặt nô tỳ, nô tỳ cũng không muốn động châm tuyến, ở thiện phòng làm thức ăn mới tốt a.”
Vọng Thư Uyển.com
“Đa tạ Đinh thẩm.”
“Cô nãi nãi vạn lần không nên khách khí, người cho ta dược phương kia, đâu chỉ đáng giá nghìn vàng vạn quý? Huống chi cô nãi nãi còn điều dưỡng tốt thân thể cho tôn nhi ta, chỉ cần như thế, đủ để nô tỳ khó có thể hồi báo rồi.”
“Vậy sau này Đinh thẩm giúp ta làm thêm mấy kiện xiêm y, giữa chúng ta sẽ không khách sáo như vậy nữa.”
“Đó là tự nhiên, cô nãi nãi có cần liền phân phó, nô tỳ nhất định dốc hết toàn lực.”
Mười lăm tháng giêng, Hứa Vân Noãn có chút tiếc nuối nhìn hoa đăng mười hai con giáp dưới hành lang: “Còn định đêm nay ngắm nữa, không nghĩ tới lại phải vào cung dự tiệc.”
Hàn Yên thấy nàng thất lạc, vội vã an ủi: “Nô tỳ nghe nói trong cung công tượng khéo tay, có thể làm ra đèn kéo quân mười hai mặt, bức tranh trên vách đèn là mỹ nhân có hình thái, xoay tròn giống như tiên tử phiên phiên khởi vũ, tiểu thư nên đi xem thử.”
Hứa Vân Noãn có chút hăng hái: “Được, ta nhất định xem cho kỹ, quay đầu lại cũng để cho Tôn Bạch thử xem có thể phỏng chế hay không.”
Mục Trần Tiêu đã chờ ở cửa viện, nhìn thấy Hứa Vân Noãn đi tới, trong mắt lóe lên tràn đầy kinh diễm.
“Tôn nhi, đây là thế nào?” Nhìn thấy thần sắc kinh ngạc của Mục Trần Tiêu, Hứa Vân Noãn phất phất tay trước mắt hắn.
Mục Trần Tiêu vội vã cúi đầu. Chỉ cảm thấy trái tim trong ngực nhảy dị thường nhanh: “Không có gì, cô nãi nãi chuẩn bị xong chưa?”
“Ân, đi thôi, ta đều không kịp chờ đợi muốn tiến cung xem thử.”
Mục Thiên Trù lo lắng Mục Trần Tiêu mang theo Hứa Vân Noãn tiến cung, đơn giản cũng theo cùng, ba người phân hai chiếc xe ngựa, nhanh chóng chạy tới hướng hoàng cung.
Trên xe ngựa của Thẩm gia, Vu thị cẩn thận giúp đỡ Thẩm Vân Sơ sửa sang lại áo choàng: “Vân Sơ, ngươi như thế này cần phải chính chắn, vạn lần đừng cho người sớm thấy la