CHƯƠNG 98: THẨM GIA? KHÔNG LÀ THỨ GÌ HẾT!
Editor: Luna Huang
Mục Trần Tiêu cảm thấy trong lòng của mình như là bị một viên đá nhỏ ném vào, động tĩnh tuy rằng không lớn, nhưng là rung động từng đạo trên mặt hồ, một vòng một vòng loan ra ngoài, thật lâu không thể dẹp loạn.
Hứa Vân Noãn không có phát hiện Mục Trần Tiêu trố mắt, nàng một lòng chơi với Nhị Hắc, thậm chí chưa từng nhận thấy được mới vừa rồi Mục Trần Tiêu giúp nàng một tay.
“Ca ca, Trần Tiêu, ta mang theo Nhị Hắc trở về nghỉ ngơi trước, qua hai ngày Tứ Quý các liền có thể khai trương lần nữa, đến lúc đó có chỗ để bận, hai ngày này các ngươi cũng nghỉ nhiều một chút.”
“Được.”
Đợi sau khi Hứa Vân Noãn rời khỏi, Mục Thiên Trù và Mục Trần Tiêu đi tới thư phòng Minh Hối hiên.
Nụ cười nhẹ nhõm trên mặt Mục Thiên Trù không còn, thay vào đó ngưng trọng nhè nhẹ: “Trần Tiêu, kinh qua chuyện này, chúng ta cùng Thẩm gia cũng chính là duy trì bình hòa bên ngoài, ngươi sớm tri thông với Đoan vương điện hạ, để trong lòng hắn có điều phòng bị.”
“Gia gia, Thẩm gia không phải vẫn ủng hộ Đoan vương sao? Thế nào bỗng nhiên…”
“Ngươi đây nghĩ lầm rồi.” Mục Thiên Trù lắc đầu, “Thẩm Thanh làm quan ở trong triều nhiều năm, hắn đối ngoại biểu hiện thái độ, vẫn là người công chính. Trước mơ hồ đứng ở phía sau Đoan vương, đơn giản cũng là bởi vì Thẩm Vân Sơ và Đoan vương điện hạ đi gần với nhau, nhưng bây giờ, Đoan vương đột nhiên đổi thái độ, Thẩm Thanh chẳng lẽ còn như trước được sao?”
“Ý của gia gia nói là, Thẩm gia vẫn luôn là bảo vệ lợi ích của mình, trước biểu hiện thân cận với Đoan vương điện hạ, cũng chỉ là muốn có lợi ích thôi sao?”
“Ngươi quanh năm tại ngoại, không tính là hiểu rõ những quan viên này trong triều đình, Thẩm Thanh này… Trong lòng của hắn cho tới bây giờ chính là chỉ có bản thân, biểu hiện ra ôn nhuận đoan chính, trên thực tế vì tư lợi, là một ngụy quân tử triệt đầu triệt đuôi!”
Trong mắt Mục Thiên Trù lóe lên vẻ chán ghét, phần chán ghét này cực kỳ dày đặc, tựa hồ tích lũy không phải một ngày hai ngày.
“Gia gia, trong này có phải còn có chuyện gì ta không biết hay không?”
Mục Thiên Trù phục hồi tinh thần lại, hơi rũ đôi mắt, che lại tình tự đáy mắt: “Thế nào đột nhiên hỏi như vậy?”
“Trong lòng ta vẫn có một nghi hoặc. . . Ta luôn cảm thấy, cô nãi nãi và Thẩm gia có phải có liên quan gì không?”
“Cô nãi nãi ngươi sẽ có quan hệ gì với Thẩm gia?”
“Nhưng ta mơ hồ cảm thấy, cô nãi nãi tựa hồ cực kỳ căm thù Thẩm gia.”
Trong lòng Mục Thiên Trù lộp bộp một tiếng, chẳng lẽ Vân Noãn thực sự biết quan hệ của mình và Thẩm gia rồi sao? Bất quá sẽ không nha, ba vị lão gia tử giấu thân thế của nàng vô cùng tốt, căn bản không có dự định nói ra, xem ra cần tìm thời gian hỏi một chút.
“. . . Điều này nói rõ cô nãi nãi ngươi nhìn người thông thấu hơn ngươi, biết Thẩm gia không phải thứ tốt gì. Nói ngắn lại, ngươi đề tỉnh Đoan vương trước.”
“Vâng, ta đã biết.”
Vọng Thư Uyển.com
“Mặt khác, nhóm người Hàm Chương. . . Ngươi để người tra một chút, nghìn vạn lần không nên như Vương Hải và Triệu Nghĩa, ta biết bọn họ ở trên chiến trường theo ngươi đều cực kỳ trung tâm, nhưng dưới mắt là kinh thành, hoàn cảnh phức tạp nhiều hơn trên chiến trường, thủy chung chớ quên, nhân tâm dễ thay đổi.”
“Gia gia yên tâm, ta sẽ tỉ mỉ tra bọn họ một lần.”
“Được.”
Về tới Ngưng Thu viện, Hứa Vân Noãn cùng Nhị Hắc náo loạn một hồi, lại đi thăm Đại Ngưu, lúc này mới về đến phòng thay y sam.
Tinh Phong được Hàn Yên dẫn đi vào cửa, nhìn thấy Hứa Vân Noãn, liền vội vàng hành lễ vấn an: “Tiểu thư.”
“Mau đứng lên đi, hôm nay khổ cực ngươi.”
Tinh Phong lắc đầu liên tục: “Nô tỳ cái gì cũng không có làm, đâu có khổ cực gì? Chỉ cần hôm nay không có nói sai nói cái gì, gây phiền toái cho tiểu thư là tốt rồi.”
“Hôm nay trên công đường, ngươi làm vô cùng tốt, chỉ là như vậy, di mẫu của ngươi bên kia. . .” Hứa Vân Noãn sớm nói qua với Tinh Phong về hậu quả ở công đường, chỉ là hôm nay vẫn là phải xác nhận một lần.
“Ta biết, tiểu thư trước nói cho ta biết, một ngày vạch trần chuyện này trên công đường, danh tiếng