Nháy mắt cái đã đến Tết Thanh Minh, cỏ xanh mơn mởn, chim chích lượn quanh, cây cối đâm chồi nảy lộc.
Bên ngoài cung Trùng Hoa, hoa đào nở rộ thành từng chùm, vô cùng xum xuê, những bông hoa trĩu nặng đan xen trên cành, tựa như những ngọn lửa hồng rực cháy.
Trời còn chưa sáng hẳn, chỉ có vài tia nắng yếu ớt chiếu vào phòng. Thượng Quan Yên Uyển nằm ở trên giường, mơ mơ màng màng ngủ, cả người lạnh lẽo.
Nàng kéo chăn lên, trong người vẫn có chút lạnh. Còn chưa mở mắt ra, trong đầu đã chợt lóe lên một ý nghĩ.
Không đúng, thứ vốn dĩ được đốt ở trong phòng chính là loại than bạc quý giá nhất, như vậy làm sao mà có thể lạnh được?
Nghĩ đến đây, nàng vội mở mắt ra, liền nhìn thấy hai người quen thuộc, nói đúng hơn là hai tiểu quỷ.
Thượng Quan Yên Uyển từ trong chăn ngồi dậy, nàng hô với bên ngoài một tiếng, "Thu Khinh, ai cho bọn chúng vào?"
Vừa dứt lời, bốn nha hoàn vội vàng khoác áo chạy vào, nhìn ngó xung quanh. Ngoại trừ Thu Khinh, ba người còn lại trên mặt đều hiện rõ vẻ hoang mang.
Bọn chúng là ai? Nơi này làm gì có người chứ?
Thu Khinh bước lên phía trước, rút ra một lá bùa màu vàng từ bên hông, trao đổi ánh mắt với Thượng Quan Yên Uyển, rồi nhìn theo ánh mắt của nàng, nàng ta nhẹ nhàng dán lá bùa lên không trung, trước mắt ngay lập tức có thêm hai tiểu quỷ.
Đông Âm không hề sợ hãi chút nào, dù sao thì cũng đã từng gặp ma rồi, thậm chí còn có chút phấn khích khi nhìn thấy người quen cũ, đôi mắt nàng ta lấp la lấp lánh.
Chân của Xuân U và Hạ Băng dường như đã bén rễ thật chặt xuống lòng đất, đôi mắt của các nàng dán chặt vào hai đứa trẻ trước giường, như thể chúng sẽ biến mất ngay trong nháy mắt.
Hạ Băng chỉ vào hai đứa nhỏ, giọng run run hỏi, “Đây, đây là tiểu quỷ sao?”
Đông Âm kích động gật đầu, “Đúng vậy, đây là những người gác cổng Quỷ Môn Quan của chúng ta, Nguyên Bảo và Bánh Bao."
Xuân U tự nhéo tay mình, cố gắng hết sức để bản thân không ngất đi, nhưng sắc mặt lại tái nhợt, "Bọn họ mới sáng sớm đã vào cung làm gì chứ? Chẳng lẽ ngày nào cũng ở nơi này sao?"
Thu Khinh nhàn nhạt thở dài, nhanh chóng đưa hai tay ra, mỗi tay xách một tiểu quỷ, "Nói cho ta biết, các ngươi làm sao vào được đây?"
Nguyên Bảo và Bánh Bao giãy giụa vài cái, khuôn mặt