Chờ Tang Kỳ về tới phủ, đêm đã rất khuya rồi.
Trong tiểu viện kia vẫn đèn đuốc sáng trưng như cũ, tiếng đàn ngân nga.
Trác Văn Viễn dựa người trên giường, nửa híp mắt, trong mắt đã có mấy phần buồn ngủ, nhưng quần áo vẫn chỉnh tề, không có cởi ra.
Thiển Tửu cách đó không xa, gảy đàn Không, đôi mắt đẹp đầy ẩn tình, chăm chú nhìn hàng mi dài của hắn.
Một lúc lâu sau mới thở dài một tiếng, buông tay, chậm rãi đi đến bên cạnh hắn, đưa tay kéo nhẹ vạt áo của hắn.
"Lang quân, không còn sớm nữa, nô tỳ hầu hạ ngài rửa mặt nghỉ ngơi nhé."
Trác Văn Viễn một tay đỡ đầu, đưa một tay khác qua, khoác lên bàn tay của nàng, cong môi cười nói: "Không cần, đợi thêm một lát."
Đang nói chuyện thì có người ở ngoài cửa cầu kiến.
Thiển Tửu đứng dậy đi mở cửa.
Người kia trên người đầy khí lạnh của đêm, sau khi đi vào thì trực tiếp đi thẳng đến trước mặt Trác Văn Viễn, ghé vào lỗ tai hắn nói nhỏ vài câu.
Trác Văn Viễn nghe xong, mở mắt ra.
Sau một lúc lâu vẽ ra một nụ cười thản nhiên, phẩy tay nói: "Được rồi, lui xuống đi."
Người đó liền vội vàng rời đi.
Thiển Tửu còn đứng ở cách đó không xa, đôi mắt xinh đẹp nhìn quanh, không biết hiện tại nên làm gì.
Hắn nhướng mày, cuối cùng đứng dậy, duỗi tay gọi: "Lại đây."
Mỹ nhân ngoan ngoãn đi qua, dịu dàng ngoan ngoãn rúc vào lòng hắn.
Dưới ánh nến, nam nhân mặt mày phong lưu, hình dáng nhu hoà, môi mỏng oánh nhuận, có dáng vẻ tuấn mỹ phá lệ.
Ngón tay thon dài luồn bên trong y phục nàng, nắm lấy một bên núi tuyết, nhẹ nhàng vuốt ve, ngậm vành tai nàng liếm láp.
Lát sau, cảm thấy người trong lồng ngực run rẩy, xoay người đem nàng đè ở dưới thân, giọng nói mị hoặc mê người lúc này mới thì thầm: "Có thể hầu hạ ta nghỉ tạm."
Thiển Tửu có điểm không rõ hôm nay hắn đưa nữ tử kia tới để làm gì, cũng không biết hắn đợi cái gì đến tận nửa đêm, thân phận của mình lại không tiện mở miệng hỏi.
Nàng chỉ đành đè nghi hoặc xuống, giúp hắn cởi xiêm y.
Không bao lâu sau, trong hương nến mù mịt ấm áp, khoan bào lụa mỏng rơi đầy trên đất, vang lên một tiếng rên rỉ kiều diễm.
Sáng sớm hôm sau, tin tức xe ngựa Trác gia bị tập