**1**.
Bang Cuồng Hỏa và Thủy Lưu hiện thời đang sống chết với nhau tranh giành địa bàn bến cảng, chuyện này ai cũng biết.
Vốn dĩ ban đầu Cuồng Hỏa thành công bắt được Từ lão gia của Thủy Lưu làm con tin, ngỡ rằng thế cuộc đã định sẵn.
Không ngờ Từ lão gia như vậy mà trốn thoát được, thậm chí con bắt được cả Lão tam của bang Cuồng Hỏa.
Nhẹ nhàng đơn giản giành được bến cảng.
Thế sự thật là quá khó lường.
**2**.
Ngày hôm nay.
Lại một ngày mới.
Lại một vụ ẩu đả mới.
Hai bên Cuồng Hỏa và Thủy Lưu lại muốn sống chết với nhau.
Mọi chuyện bắt đầu.
Từ một cô gái.
**3**.
Theo đúng thỏa thuận, bọn họ nhường bến cảng cho bang Thủy Lưu, bang Thủy Luu trả Lão tam về cho bọn họ.
Lão tam sau khi trở về thì bệnh sốt cao.
Bao nhiêu anh em trong bang đều xúm lại chăm sóc cho y.
Trong lúc sự chú ý của toàn bang đang đổ dồn về phía Lão tam.
Hắc Viêm liền cho gọi thân tín của mình - Lão nhị - lại.
Bảo gã đưa hắn âm thầm đến một nơi.
Nói đây là chuyện tối hệ trọng.
Cấm bép xép miệng mồm.
Kể cả là người trong bang.
Cũng không được bép xép.
**4**.
Nơi Lão đại bắt gã chở đến là một khách sạn năm sao cao cấp.
Lão nhị đoán thầm Lão đại đi gặp đối tác quan trọng.
Nhưng quan trọng đến mức nào mà đi một mình không cho ai theo thế kia?
**5**.
Lão nhị trở về mặt mày sầu não.
Lão tam, lúc này đã khỏe lại, chạy đến hỏi han có chuyện gì vậy.
Lão nhị nói mình vô tình biết được bí mật trọng đại của Lão đại.
Không thể nói với người khác.
Người trong bang cũng không được.
Bởi vì Lão tam cũng là thân tín của Lão đại.
Nên gã mới kể cho nghe đấy.
Đừng có mà đem đi kể lung tung.
Bang mình đang có nội gián.
Kẻo tên nội gián nghe được lại khổ.
Lão tam gật đầu hứa không kể ai nghe.
Lão nhị mới bắt đầu kể.
**6**.
Mấy ngày trước Lão đại bắt gã chở đến một khách sạn năm sao.
Không cho gã đi theo.
Thế nên gã ngồi trong xe lướt điện thoại.
Lướt một hồi thì thấy đau bụng.
Nhớ lại trong sảnh lớn khách sạn có nhà vệ sinh.
Gã mới chạy lên đó xin đi nhờ.
Ai ngờ.
Bắt gặp bóng lưng của Lão đại cách đó không xa.
Mà người đang đứng khoác tay Lão đại.
Là một cô gái xinh đẹp.
**7**.
Lão tam liền hạ mi mắt hỏi.
Thế Lão nhị có nhận ra được cô gái đó là ai không.
Phải chăng là tiểu thư nhà nào trong hắc đạo.
Lão nhị nói lúc đó chỉ thấy bóng lưng, nên không biết.
Lão tam hỏi thế làm sao mà biết đẹp.
Lão nhị nói dáng người cao gầy tinh tế, chắc chắn không xấu được.
Có khi nào...
...là Đại tẩu không?
**8**.
"Vậy sao?"
Từ Liên ngồi tựa lên ghế, một tay cầm tẩu thuốc, một tay cầm điện thoại.
"Vâng, ban đầu em chỉ nghĩ tên Hắc Viêm đó chỉ muốn đi chơi điếm thôi. Nhưng nếu là đi chơi điếm, thì sao phải cẩn trọng đến vậy? Bởi nên em đoán..."
Lão tam thấp giọng: "...tên Hắc Viêm đang muốn kết giao với gia tộc nào trong hắc đạo. Cô gái kia, không chừng không phải nhân vật tầm thường. Lão gia, anh có muốn em điều tra kĩ vụ này không?"
Từ Liên thản nhiên điềm tĩnh nhả một làn khỏi: "Mấy chuyện vặt vãnh. Nếu không có chuyển biến gì mới, thì cậu cứ kệ đi!"
"Dạ!"
**9**.
Từ Liên đặt điện thoại xuống bàn.
Trầm lặng, nghĩ về những lời Lão tam nói.
Đưa tẩu thuốc lên miệng.
Nhả khói.
**10**.
Lão nhị hôm nay lại sầu não.
Lão tam lại có lòng tốt đến san sẻ.
Hỏi có chuyện gì vậy.
Lão nhị nói.
Hôm nay, Lão đại lại bảo gã chở đến khách sạn hôm bữa.
Trong lúc đợi Lão đại, thì anh em trong bang gọi điện báo tin.
Nói có kẻ đến gây chuyện ở địa bàn bọn họ.
Gã lập tức gọi điện báo lại cho Lão đại.
Lão đại bảo gã ấy xe, hắn lập tức xuống.
Thế là trong lúc Lão nhị lái xe từ tầng hầm lên cửa trước khách sạn.
Vô tình.
Nhìn thấy bóng lưng người con gái quen thuộc.
Cô ta đi nhanh cúi mặt.
Bước lên