**Lời tác giả**: Oneshot viết tăng bạn **Anh Queen** và **Linh Bùi**
Thể loại 2 bạn này yêu cầu gom lại làm một được, nên tui gom luôn, viết twoshot luôn cho nó kích thích
À nhầm, ko kích thích, chương này có...bệnh kiều công...khá là tăm tối, mọi người cẩn trọng khi đọc.
**CẢNH BÁO**: Yandere/Bệnh Kiều công. Cơ mà thụ ngoan nên về mặt máu me thì không có (nhiều). Mọi người cân nhắc, khi xem.
_______________________
**1**.
Xà tộc và Hồ tộc có liên minh với nhau đã mấy vạn năm.
Tình cảm tốt đẹp.
Vô cùng tốt đẹp.
**2**.
Hồ tộc ngọai trừ việc khả năng sinh sản tốt, thì còn kiều mị. Dù chỉ là một tiểu hồ ly bình thường thì nhan sắc cũng là tuyệt trần.
Miễn bàn đến hoàng tộc yêu hồ.
**3**.
Khả năng sinh sản của Hồ tộc rất tốt, hồ ly cái một đời có thể mang thai mười mấy thậm chí là hai mươi mấy lần.
Hồ vương có hai mươi bảy người con, cả trai lẫn gái. Tất cả trưởng thành đều nghiêng nước nghiêng thành, đã vậy còn đa tài đa nghệ, không hổ với dòng dõi hoàng thất.
Trong đó, xinh đẹp nhất, được cưng chiều nhất, hiển nhiên là con trai út của Hồ vương, nhị thập thất vương tử.
**4**.
Xà tộc dục tính rất cao, thế nhưng khả năng thụ thai lại thấp.
Có lẽ vì khả năng thụ thai thấp, nên dục tính mới phải cao.
Xà vương hiện tại có tới mấy chục người vợ.
Vậy mà đến tận đại thọ một ngàn bảy trăm lẻ vài số, mới có được một người con trai.
**5**.
Để bồi dưỡng tình cảm giữa hai tộc, việc để con cháu vương thất kết tình bằng hữu là chuyện cần thiết, cũng là thông lệ qua các đời.
Thế tử Xà tộc cũng vì vậy mà thường xuyên bị mang qua lãnh thổ hồ yêu để giao hảo với các vương tử cùng lứa.
**6**.
Hơn hai năm trước, nhị thập thất vương tử của Hồ tộc vừa đến tuổi tìm phối ngẫu, vậy mà lại mất tích trong một lần đi vào rừng.
Từ đó đến nay, không ai thấy nữa.
**7**.
Ninh vội vàng khóa cửa lại.
Y sợ nha sai của quan phủ lại đến đánh y.
Trong lòng cảm thấy nhớ nhung cuộc sống ở thành ngoài.
**8**.
Trước đây, Ninh và Luân ca ca chung sống với nhau ở thành ngoài rất vui vẻ, không động chạm gì đến ai.
Cho đến mấy tháng trước, Ninh đang may áo cho Luân ca ca thì Luân ca ca bảo y trốn vào trong.
Ninh từ khe cửa nhìn ra thì thấy có một vị thúc thúc tìm đến nhà bọn họ.
Sau khi vị thúc thúc đó rời đi, thì Luân ca ca đòi dọn nhà vào thành trong.
Ninh hỏi tại sao thì Luân ca ca nói vị thúc thúc kia là người tốt, cho hắn vốn làm ăn. Hắn muốn vào nội thành để tiện bề buôn bán.
Ninh vì vậy nghe lời, đi theo Luân ca ca.
**9**.
Mỗi sáng Luân ca ca ra ngoài làm việc, Ninh ở yên trong nhà đợi hắn về.
Vốn dĩ mọi thứ đang bình yên.
Thế nhưng một ngày, quan phủ lại cho nha sai xông vào phủ bọn họ, lúc soát tứ tung.
Ninh đang trốn ở trong phòng cũng bị lôi ra, bị nha sai đánh đập thậm tệ.
Hóa ra cái vị thúc thúc cho tiền Luân ca ca làm ăn chính là quan phủ ở cái thành này.
Quan phủ hỏi Ninh, y là người ở đâu.
Y sợ hãi co rút người, nói mình là người bên cạnh Luân ca ca.
Sau đó thì quan phủ lệnh cho người đánh y, muốn y khai ra gì đó.
Nhưng y lại không hiểu bọn họ muốn y khai cái gì.
Rất may lúc này Luân ca ca về kịp.
Luân ca ca cuối cùng cũng thuyết phục được vị thúc thúc kia để bọn họ yên.
Sau khi quan phủ rời đi, Ninh chạy tới ôm chầm lấy Luân ca ca.
Luân ca ca yêu thương vuốt tóc Ninh, mắng yêu, nói rằng Ninh không có hắn bên mình liền có chuyện.
Hắn giải thích cho y hiểu, vì hai người bọn họ là nam mà lại chung sống với nhau như vợ chồng nên mới bị nha sai làm khó.
Luân ca ca lại nói, không có hắn bên cạnh, Ninh không thể tự giải quyết mấy chuyện thế này đâu.
Vậy nên hắn dặn Ninh sau này ở yên trong nhà, không việc gì thì đừng đi lung tung.
**10**.
Trước đây bọn họ sống ở ngoại ô, ít người, nên sao cũng được.
Bây giờ dọn vào thành trong, hiển nhiên là phải đi làm quen, xây dựng tình cảm với những người xung quanh.
Thế nhưng những người xung quanh cứ thấy Ninh là tản đi.
Thậm chí có người còn nhìn Ninh một cách cay nghiệt, mắng Ninh là kẻ khác loài.
Ninh về nhà tâm sự với Luân ca ca.
Luân ca ca mắng y, không phải đã dặn không được đi lung tung hay sao!
Hắn còn khắc nghiệt nói, một người vô dụng như Ninh, tại sao lại cứ thích rời khỏi nhà!
Ninh khóc.
Luân ca ca nắm tay y vừa an ủi vừa nói xin lỗi.
Hắn giải thích bởi vì y sống với hắn nên mới bị người đời xa lánh.
Lỗi là tại hắn.
Thế là Ninh ôm ngược lại hắn.
Y nói cả thế gian này bỏ rơi y cũng được.
Một người vô dụng như y chung quy chỉ có Luân ca ca cần.
Mà y cũng chỉ cần Luân ca ca thôi.
**11**.
Luân ca ca từng kể, Ninh và hắn hai người lớn lên cùng nhau, từ từ phát sinh tình cảm.
Thế rồi một ngày Ninh gặp chuyện, bị người nhà đuổi đi.
Thế là hắn thu lưu y.
Rồi hai người bọn họ sống đến giờ.
Ninh hỏi, y đã làm gì sai mà bị người nhà đuổi đi.
Luân ca ca mỉm cười không nói.
**12**.
Ninh thường xuyên bị đau đầu.
Luân ca ca đưa thuốc cho Ninh uống, nói mỗi ngày phải đều đặn uống một viên.
Rồi từ từ thần trí sẽ minh mẫn trở lại.
**13**.
Thuốc của Luân ca ca uống vào bị đau bụng.
Nhưng thật sự lại rất công dụng.
Ninh bắt đầu nhớ lại một vài chuyện ngày xưa, mặc dù đa phần ký ức đều mờ mờ ảo ảo không chân thật.
Ký ức rõ ràng nhất là cảnh Ninh cùng Luân ca ca chơi đùa bên bờ suối.
Y chạy còn Luân ca ca đuổi theo.
Y vấp ngã Luân ca ca đỡ lấy.
Cuối cùng hai người bọn họ đều ngã xuống đất.
Luân ca ca thừa cơ hội, tinh nghịch vén vạt áo y.
Sau đó hai người bọn họ giữa nơi màn trời chiếu đất, giao hòa lần đầu tiên.
**14**.
Luân ca ca cái gì cũng tốt.
Riêng có mỗi chuyện kia là đòi hỏi quá độ.
Trước đây hắn còn kiềm chế vì y. Nhưng kể từ khi y uống thứ thuốc nọ, mỗi đêm hắn đều triền miên đến sáng.
Đến mức, hiện tại Ninh ngủ vào ban ngày, còn tối thì thức chỉ để hầu hạ hắn.
Bụng lại vì uống thứ thuốc kia mà thường xuyên đau.
Ninh cảm thấy khả năng chịu đựng của mình vượt xa người thường.
Tự nghĩ mình ắt phải là yêu quái đầu thai chuyển kiếp mới chiều được Luân ca ca.
**15**.
Ninh nhớ lại.
Cảnh tượng lúc hai người còn nhỏ
Luân ca ca ngồi trong phòng đọc sách.
Ninh leo cửa sổ vào kiếm hắn.
Rủ đi chơi.
Nét mặt Luân ca ca bình thường rất băng lãnh, nhưng vừa nhìn thấy y lại tươi cười rạng rỡ.
Tựa như là một người khác.
Khi đó cả hai vẫn chỉ là những đứa trẻ.
**16**.
Một hôm nọ, Luân ca ca có việc đi vắng.
Trong nhà chỉ còn lại mỗi y.
Bình thường giờ này y đều không ngủ, nên hiện tại cũng không ngủ được.
Cứ thức đi qua đi lại trong nhà.
Cùng lúc này, ngoài đường có tiếng ồn ào như có ai đánh nhau.
Ninh ra ngoài he hé cửa kiểm tra.
Thì thấy nha sai quan phủ đang giao chiến với một cái bóng đen.
Y sợ hãi, vội vàng núp vào trong phòng.
**17**.
Luân ca ca trở lại.
Nét mặt hắn hốt hoảng kiểm tra khắp người Ninh, xác nhận là y vẫn yên ổn trong vòng tay hắn.
Xem ra là đã nghe qua chuyện cái bóng đen hôm nọ.
Luân ca ca nói hôm qua quan phủ phát hiện một tên đạo tặc nguy hiểm trà trộn vào trong thành.
Mọi thứ đã êm xuôi rồi, không cần phải lo nữa.
**18**.
Mọi thứ không êm xuôi.
Nha sai không hiểu sao ùa vào trong phủ bọn họ.
Bao vây xung quanh.
Luân ca ca ôm chặt Ninh, ngồi trong phòng.
Ngay sau đó lại thêm một toán người áo đỏ ùa vào, đánh nhau cùng nha sai.
Đám người nha sai rất nhanh bị đánh bại.
Rồi vố số tia sáng hào quang phóng ra.
Luân ca ca không hiểu sao lại biến thành một con rắn.
Lần kế tiếp Ninh tỉnh táo lại.
Y đang bị người ta kéo đi.
Tiếng gào của Luân ca ca điên cuồng gọi tên y cứ vang vọng.
Y nhớ ra rồi.
Luân