**1**.
"Vợ yêu à, nơi đây phong cảnh hữu tình, hay là hai vợ chồng mình làm một nháy rồi đi tìm bug tiếp được không?"
Vừa nói, tôi vừa cởi áo ngoài ra.
Vợ tôi nhìn thấy tôi cởi áo thì sắc mặt chuyển xanh, hai mắt ngượng đến phiếm hồng:
"Tiện nhân...không...di lang...ta xin ngươi...ta xin ngươi...ngươi ấm ức thế nào cũng xin ngươi thả ta ra đi."
Ban nãy còn lớn tiếng mắng chửi, bây giờ thì khóe mắt đã lưng tròng.
Hầy, tôi đùa với vợ thôi, đang có chuyện quan trọng cần làm, tâm trạng đâu mà thử tính năng kía kịa kìa kia của game cơ chứ!
Cũng không ngờ sẽ khiến anh ấy khóc.
Có chút tội lỗi...
Nhưng mà vợ tôi ở trong game không giống ngoài đời. Ở ngoài đời, nói về trình độ mặt dày thích trêu chọc người khác, tôi với vợ phải nói là một chín một mười.
Tôi chín, anh ấy mười.
Chẳng hiểu sao một cao thủ thích nói chuyện hạ tiện như vợ tôi, chỉ vì mất trí nhớ mà lại thành ra một đứa mít ướt da mặt mỏng, trêu tí là khóc rồi.
Thôi thì không trêu nữa.
Bất thình lình có tiếng bước chân vang lên!
Tôi lập tức quay đầu lại.
Người đang tiến tới chính là vị phu quân tuổi trung niên đẹp lão, kiêm cha vợ của tôi.
Ông ấy chắc là đã đuổi theo chúng tôi cả ngày trời. Nhìn thấy tôi, cái vị Sugar Daddy lý tưởng kia đã mở miệng nhẹ nhàng khuyên bảo:
"Phương nhi, ngươi đừng gây chuyện nữa, thả Vân Phi ra. Bằng không, các vị đạo hữu ở đây...sẽ không để yên cho ngươi!"
Các vị đạo hữu ở đây?
Vợ tôi bên cạnh cũng sụt sùi nói: "Di lang...ngươi mà không tha ta đi...bọn họ...bọn họ nhất định sẽ không để yên cho ngươi!!!"
Bọn họ?
Ai?
Có tiếng rút kiếm vang lên.
Rất nhiều tiếng rút kiếm vang lên.
**2**.
Lục Đại Môn Phái của đạo tu hòa thuận đoàn kết, liền tâm như một, luôn quan tâm giúp đỡ lẫn nhau.
Bởi vậy nên khi tôi nhìn thấy cả đám mấy trăm người của sáu môn phái tề tựu đông đủ, ánh mắt như muốn xé xác tôi, tôi cũng không ngạc nhiên.
Tôi đoán bởi vì tôi xâm phạm đến cấm địa Vu Sơn, động tới tôn nghiêm bọn họ, nên mới bị cả sáu vị chưởng môn dẫn theo môn đồ bao vây truy đuổi.
Ít ra thì ban đầu tôi nghĩ vậy.
Sau đó tôi phát hiện ra tôi nhầm!!
Ngoại trừ Vu Sơn chưởng môn, năm vị chưởng môn còn lại đều xem việc tôi xâm phạm cấm địa Vu Sơn là chuyện cọng cỏ cành hoa, không tí trọng lượng.
Lý do mà họ tề tựu về đây truy sát tôi.
Là vì vợ tôi đẹp.
**3**.
Vợ tôi là game thủ chuyên nghiệp, chơi game để kiếm tiền.
Vào cái thời đại mà người người chơi game nhà nhà chơi game thế này, để có thể kiếm tiền từ việc chơi game, kĩ năng điêu luyện là chuyện tất yếu.
Nhưng trị số nhan sắc chấn động người xem mới là thứ quyết định thắng thua.
Đây là một công việc có mức cạnh tranh sắc đẹp rất cao. Vậy mà vợ tôi lại là một trong những game thủ đầu tiên đạt được 10M followers trên toàn quốc.
Đủ hiểu vợ tôi đẹp cỡ nào.
Thành ra khi mắc kẹt trong game, anh ấy chỉ trong một ngày đã trở thành Idol quốc dân là chuyện có thể hiểu được.
Ở đây, ngoại trừ Vu Sơn chưởng môn đến cứu con trai, thì bọn còn lại đều là một đám lang sói muốn nhân cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân. Để rồi...
Ăn tươi nuốt sống vợ tôi.
**4**.
Khi chơi game, gặp phải đứa muốn cua vợ mình...
Mà mình lại nắm trong tay *đặc quyền admin*...
Thì phải làm gì?
Hiển nhiên là phải chỉnh cho các trị số vũ lực lên đến level max.
Sau đó đánh cho đám kia không ngẩng đầu lên được!!!
Nếu không phải game đang có bug, nhân vật chết đi sẽ mắc kẹt lại trong game, thì tôi đã lăng trì xử tử, ngũ mã phanh thây, tru di cửu tộc, hành hạ lên hành hạ xuống, đánh cho HP của cả đám tiểu tam thối tha dơ bẩn hạ tiện thấp hèn kia về 0 hết rồi!!!!!
**5**.
Bằng một cách diệu kì nào đó mà một lập trình viên hiền lành lương thiện ăn ở đức độ như tôi lại trở thành kẻ bị truy đuổi số một ở giới đạo tu.
Đi khắp đến các môn phái kiếm bug thôi mà không nơi nào là tôi được yên thân.
Ở Thanh Phong Phái thì bị người ta lập kiếm trận nhốt ở bên trong.
Ở Thiên Thảo Cốc thì bị người ta ném bột độc vào mặt.
Ở Nhã Âm Cung thì bị người ta dùng âm pháp thôi miên.
Ở Thần Thú Động thì bị Tứ Thánh nhe nanh giương vuốt.
Ở Liên Hoa Đài thì bị giam vào thủy lao.
Nhưng do tôi có *đặc quyền admin*, max level các thông số...
Kiếm trận ở Thanh Phong Phái, tôi phất tay cái liền bay hết.
Bị ném bột độc ở Thiên Thảo Cốc, tôi ho sặc sụa mấy cái rồi phủi mông rời đi.
Nghe phải âm pháp thôi miên ở Nhã Âm Cung, tôi giơ ngón cái khen bọn họ đàn giỏi.
Bị nhe nanh giương vuốt ở Thần Thú Động, tôi gãi gãi cái bụng cho Tứ Thánh một cái, bọn chúng liền để tôi đi.
Bị giam ở thủy lao Liên Hoa Đài, tôi đơn giản là mở cửa bước ra.
Có lẽ gây khó khăn nhất cho tôi suốt chuyến hành trình chính là cái vị phu quân tuổi trung niên đẹp lão của tôi.
Ông ta là Tiên Đốc đứng đầu giới đạo tu, vì muốn cứu con trai mà bám sát theo tôi suốt cả hành trình.
Cái miệng hể mở ra là "Phương nhi ơi, Phương nhi hỡi!"
Khiến trái tim trung trinh tiết liệt của tôi rung động các thứ. Tôi vì sợ hãi cho hạnh phúc hôn nhân của chính mình mà chịu đựng rất cực khổ.
Khốn nạn nhất là sau bao nhiêu khó khăn tôi trải qua.
Thì bug vẫn chẳng thấy đâu.
**6**.
Xem ra bug đang nằm ở ma giới.
Tôi dẫn theo vợ yêu tiến vào địa phận của chư ma.
Mặc kệ tiếng mắng nhiếc của người tôi thương, trong đầu tôi chỉ nghĩ đến một chuyện quan trọng.
Tình hình là giống như mọi thể loại game tu chân khác, tiên - ma hai cõi nhất định phải đối đầu với nhau.
Trong game này, có một loại sự kiện hằng tháng gọi Đối Chiến.
Khi sự kiện kích hoạt, toàn bộ lục địa Bá Vương Ma Thần Kiếm sẽ trở thành cõi hỗn độn, tất cả người chơi mặc kệ đang làm gì cũng phải dừng lại.
Để chém giết lẫn nhau.
Và hiển nhiên là sẽ có một bên thua một bên thắng.
Bên thắng sẽ nhận được tài nguyên của tháng đó.
Còn bên thua sẽ chịu hình phạt, đồng loạt bị miễn cưỡng thoát game, 24 tiếng đồng hồ sau mới đăng nhập lại được.
Vốn dĩ đây chỉ là sự kiện game, sẽ không có gì đáng nói...nếu như game không có bug.
Con bug này ngăn chặn người chơi thoát game.
Mà quy định trong game nếu HP người chơi về 0, hoặc là thua trong sự kiện Đối Chiến, sẽ bị miễn cưỡng đưa ra khỏi game, nhận hình phạt 24 tiếng không thể đăng nhập.
Bug ngăn không cho ra, thiết lập lại đuổi ra. Hai thứ này đối chọi nhau, kết quả là tinh thần người chơi sẽ bị mắc kẹt ở một vị trí không xác định trong hệ thống.
Kể cả khi sau này sửa được bug, khả năng được cứu là vô cùng mong manh.
Nếu sự kiện Đối Chiến bị kích hoạt, mặc kệ kết quả thế nào, một khi kết thúc cũng sẽ có 50% lượng người chơi mãi mãi không thoát game được nữa.
Đây về cơ bản là một cuộc thảm sát!!
Bởi vậy nên trước khi tìm thấy bug, sự kiện Đối Chiến tuyệt tuyệt tuyệt đối không thể bị kích hoạt!!!
May sao, điều kiện để kích hoạt sự kiện này là cần có người ngồi vào vị trí Tiên Đốc và Ma Tôn, tức là top 1 ở hai phe.
Top 1 bảng xếp hạng bên đạo tu, Tiên Đốc hiện tại chính là vị phu quân tuổi trung niên đẹp lão kiêm cha vợ của tôi - chưởng Môn phái Vu Sơn.
Còn top 1 bên ma tu, tức vị trí Ma Tôn, hiện tại vẫn còn đang được tranh giành.
Sáu vị giáo chủ bên ma tu hiện tại khá là cân tài cân sức, xem ra còn lâu mới tranh được top 1. Sự kiện Đối Chiến hiện tại không cần phải bận tâm.
Đồng thời, sáu vị giáo chủ ra sức đánh nhau như vậy, sẽ không có thời gian để ý đến tôi.
Việc tìm bug bên ma giới chắc sẽ nhẹ nhàng dễ dàng thôi.
**7**.
Việc tìm bug bên ma giới vô cùng nặng nề khó khăn.
Đáng lý ra tôi nên đọc nhiều sách của Shakespeer một chút.
Tình yêu của Romeo và Juliet chính là bằng chứng đanh thép cho thấy một khi bạn đẹp thì người ta sẽ yêu bạn bất chấp hội nhóm của bạn là ai!
Và tôi xin trịnh trọng nhắc lại là người vợ ngọc ngà yêu quý của tôi rất ư chi là đẹp.
Anh ấy không chỉ là Idol của giới đạo tu, mà còn là người tình trong mộng của đám ma giáo chủ.
Nghe tin thiếu chủ Vân Phi bị bắt cóc, cả đám ma giáo chủ đang đánh nhau bầm mình bầm mẩy, liền trở nên đồng lòng...
Hợp tác giết tôi...
Ở Bách Độc Động, tôi bị mấy trăm con rắn rít đuổi giết.
Ở Huyền Huyễn Điện, tôi bị lạc vào mê cung không biết đường về.
Ở Thành Ma Tháp, vô số ám khí cơ quan dập tôi như con cún.
Ở Hợp Hoan Ổ, thì...hầy...
Ở Vạn Ma Đài, tôi bị vô số bóng ma âm mưu đoạt xác.
Hiển nhiên, với *đặc quyền admin* thì tôi cũng chỉ búng tay một cái là giải quyết xong tất cả.
Chỉ có mỗi chuyện Hợp Hoan Ổ là hơi...hầy...không nói nữa, dù sao tôi cũng là một người mặt dày nên đã thoát được. Chỉ muốn nói tính năng kía kịa kìa kia của game thật sự rất đáng tự hào.
Nhưng bug thì vẫn không thấy đâu...
Vâng, dù rằng chỉ với tỉ lệ là 1/12, thì con bug nó vẫn phải trốn ở cái vị trí tôi tìm cuối cùng nó mới chịu.
Tôi nhìn trời, nhìn đất, nhìn vợ tôi đang khóc bù lu bù loa.
Tôi thở dài một tiếng.
Đi đến địa điểm cuối - U Minh Cung.
**8**.
Thật là thú vị.
Nhan sắc của vợ tôi, ngoại trừ công dụng khiến năm trên sáu vị ma giáo chủ tạm gác chuyện tranh gianh top 1 với nhau...
Thì còn có công dụng khiến tiên - ma hai cõi dẹp sạch ân cừu, đồng tâm hợp lực đối phó với một đứa chỉ biết đi tìm bug là tôi!!
Vợ à...trước đây em chỉ biết anh đẹp thôi.
Em không biết anh đẹp đến mức cứu vãn được hòa bình thế giới.
May sao em cũng là một đứa có tuyệt kỹ đi tìm bug thôi mà cũng gây ra chiến tranh toàn cầu.
Bằng không thì em thật không xứng với anh.
Hầy.
**9**.
Tôi vừa đến U Minh Cung thì bị sáu vị chưởng môn cùng năm vị giáo chủ bao vây.
Phu quân tuổi trung niên đẹp lão của tôi lúc này nhìn tôi bằng con mắt ưu sầu: "Phương nhi, ta biết, do ta trước giờ ít quan tâm đến ngươi, ngươi mới gây ra loạn lớn như vậy. Bây giờ ngươi hãy thả Vân Phi ra, ta...sẽ bù đắp cho ngươi!"
Hầy, cuộc đời chính là như vậy, con người phải chịu qua mất mát thì mới học được cách trân trọng.
Cái vị phu quân Tiên Đốc của tôi chung quy cũng chỉ là nam nhân mà thôi.
Tôi có nên tha thứ cho ông ấy hay không?
Tha thứ cho cái người đã khiến tôi mất hết tu vi, thân bại danh liệt bị người đời phỉ nhổ hay không?
Câu trả lời hiển nhiên là...
...lo đi tìm bug chứ thời gian đâu mà diễn tuồng.
**10**.
Tôi bị các chưởng môn, giáo chủ chĩa kiếm vào người.
Vợ tôi bị trói ở phía sau đã khóc đến mức lê hoa đái vũ, đẹp động lòng người.
Càng khiến cho ánh mắt của đám tiểu tam chết tiệt này thêm phần đói khát.
Tôi vốn dĩ chỉ định chạy vào cấm địa U Minh Cung, khóa cửa, rồi nhàn nhã tìm bug thôi.
Nhưng vào khoảnh khắc nhìn thấy ánh mắt của mấy tên vô lại trước mặt.
Tôi đổi ý.
Đánh chết bọn này thì không được, sẽ khiến chúng mắc kẹt trong gane.
Nhưng đánh vừa vừa cho chừa cái tật làm tiểu tam thì okay!
Thế là tôi búng tay, kích hoạt *đặc quyền admin*.
Ơ??
Sau đó...
Tôi búng tay thêm lần nữa.
Lại thêm lần nữa.
Lần nữa...
Và lần nữa...
Và...và...
**11**.
*Đặc quyền admin* của tôi không hiểu sao lại không kích hoạt được.
Mấy cái trị số max level do tôi dùng *đặc quyền admin* tăng lên, hiện tại cũng giảm không phanh.
Tôi nhìn vợ tôi đang khóc lóc kêu gào cầu cứu.
Sau đó lại nhìn mấy tên tiểu tam đang gầm gừ trước mặt.
**12**.
Mặc dù tôi mặt dày, thích lấy mấy chuyện kía kịa kìa kia ra chọc vợ tôi.
Nhưng đó chỉ là bên ngoài thôi.
Thật ra vợ tôi là tình đầu của tôi.
Và tôi cũng là tình đầu của vợ tôi.
Chúng tôi trước khi gặp nhau thì không yêu đương nhăng nhít.
Sau khi gặp nhau càng không yêu đương nhăng nhít.
Thành ra, kinh nghiệm tình trường của tôi khá là ít ỏi.
Càng không có kinh nghiệm tranh giành người yêu với kẻ khác.
Bởi vậy nên, khi nhìn thấy vợ mình bị một đám nam nhân bao vây...
Tôi sợ.
Tôi sợ có tên nào thật sự cua đổ được vợ tôi.
Dù thế giới là ảo thì cảm xúc vẫn là thật.
Tôi sợ anh ấy một khi thoát ra sẽ không yêu tôi như trước nữa.
Nên mặc dù vì "bắt cóc" anh ấy mà tôi dính vào đủ thứ rắc rối.
Tôi vẫn cứ khăng khăng, ôm mãi anh ấy không buông.
Khoảnh khắc bị bọn người tiểu tam kia đánh đến mức HP chỉ còn 0.0000001%.
Tôi cũng không buông.
**13**.
Tôi nằm trên mặt đất.
Nhìn thấy vợ tôi sau khi được cứu thoát thì chạy ùa vào vòng tay những gã đàn ông khác, khóc nức nở.
Kể cả bọn người ma giáo chủ ở phe đối lập cũng được vợ tôi đi một vòng ôm ấp cảm ơn.
Ánh mắt tên nào tên ấy đều thèm khát đến đê tiện.
Tôi nhìn cảnh này mà tôi tức!!!
Nhưng tình trạng hiện tại của tôi thật sự không ổn.
HP chỉ còn 0.0000001%, bây giờ một cú đá nhẹ cũng có thể khiến tôi bị miễn cưỡng đuổi khỏi game.
Nhưng hiện tại trong game có bug, nên tôi không thoát game được.
Kết cục là tinh thân sẽ bị nhốt vĩnh viễn trong hệ thống.
Những người chơi ở đây đều bị mất hết ký ức, tôi không thể giải thích mấy điều này cho họ.
Nên hiện tại chỉ có thể nằm yên, cầu nguyện một cách ngu ngốc mong rằng bọn họ sẽ quên tôi đi.
Trong lúc tôi đang tuyệt vọng nhất.
Thì một bóng người bước đến bên cạnh.
**14**.
Cái vị phu quân tuổi trung niên đẹp lão kiêm cha vợ kiêm Tiên Đốc của tôi, ném cho tôi một viên Hồi Thần Đan.
Đây là vật phẩm hồi HP cao cấp nhất trong game.
Tôi không nói nhiều lập tức cầm lấy nuốt xuống.
Sau đó, Tiên Đốc bế tôi lên.
Phu quân của tôi nhẹ nhàng nói: "Đã hứa sẽ bù đắp cho ngươi...sẽ không nuốt lời..."
Ơ...sao mà Sugar Daddy của tôi lại ôn nhu nhẹ nhàng, khí thế ngất trời thế này?
**15**.
Khoan!
Khoan! Khoan!!
Khoan! Khoan! Khoan!! Khoan!!! Khoan!!! Khoan!!!!
Có khi nào...
Có khi nào...
Bây giờ nghĩ lại, bọn người bên bộ phận phát thẻ account demo toàn là bọn người tinh tế.
Biết rõ hai cái thẻ account demo tôi mang về là cho vợ chồng chúng tôi chơi.
Thành ra có khi nào bọn họ...liệu cơm mà gặp mắm không...??
Có khi nào không????
Tôi còn đang chưa kịp nghĩ thông.
Thì từ bên trong U Minh Cung, một tia sáng tăm tối phóng thẳng lên trời.
Với tư cách là một trong những người tham gia phát triển game, tôi vừa nhìn đã nhận ra ánh sáng kia có nghĩa là gì.
Tôi bần thần nhìn lên cao, miệng lấp bấp:
"Ma Tôn...xuất thế rồi..."
**16**.
Lý do mà hiện tại bên ma giới vẫn chưa có được Ma Tôn.
Là vì sáu vị ma giáo chủ ngang hàng ngang sức đối đầu lẫn nhau.
Bởi vì chuyện của tôi và Vân Phi, mà năm trên sáu người bọn họ bỏ ngang cuộc chơi.
Còn lại một người ung dung thong thả đi trên con đường rộng mở.
U Minh Cung Chủ rất nhanh đã thăng lên top 1 bảng xếp hạng ma giới.
Vốn dĩ chơi game, thăng cấp xếp hạng là chuyện nhó...
Sự kiện Đối Chiến bị kích hoạt, 50% người chơi sẽ bị kẹt vĩnh viễn trong game...mới là chuyện lớn!
**17**.
Trời đất bất thình lình rung chuyển dữ dội.
Tiên - ma hai phe ban nãy còn vì cứu được con trai vợ tôi mà tay bắt mặt mừng, bây giờ dưới sự ảnh hưởng của cái game đầy bug này mà lao vào đánh nhau.
Ngay cả anh vợ tuổi trung niên đẹp lão của tôi cũng buông tôi ra.
Anh ấy lập tức tự giác tiến vào U Minh Cung, tìm cái tên U Minh Cung Chủ kia mà đối chiến.
Là người có thể vượt qua sức hấp dẫn của con trai vợ tôi, vươn tới vị trí Ma Tôn...phải là loại người tâm tính sắt đá, thanh tâm quả dục đến mức nào??
**18**.
Là thụ.
Cái tên U Minh Cung Chủ kia, dùng thuật ngữ chuyên môn mà nói, chính là một tên tổng thụ.
Thân là nam nhưng quần áo thì hở hang diêm dúa, mặt mày thì đầy son phấn. Da trắng như tuyết, tóc đen như quạ, môi đỏ như son. Điệu bộ ẻo lả hết phần người khác!
Thật sự đúng với hai chữ "yêu nghiệt!!!"
Vợ tôi khí thế dữ dội lao vào đánh hắn.
Còn hắn cũng khí thế dữ dội lao vào...
...sờ soạng lồng ngực vợ tôi.
**19**.
"Tiên Đốc à, cơ thể nam tính này của người...thật là khiến người ta..." Cái tên kia ra sức uốn éo, câu dẫn vợ tôi.
Nếu bây giờ tôi còn *đặc quyền admin* thì cái tên U Minh Cung Cung Chủ này chết với tôi!!
Cùng lúc này thì tôi chợt phát hiện.
*Đặc quyền admin* của tôi đã trở lại.
**20**.
Bây giờ thì tôi nhớ ra, mỗi khi Tiên Đốc hoặc Ma Tôn xuất thế, hệ thống sẽ tự động khóa để tránh xảy ra sự cố.
Thành ra *đặc quyền admin* mới tạm thời không sử dụng được.
Nhưng mà bây giờ thì kích hoạt lại rồi.
Tôi lập tức nhảy lên giúp vợ tôi choảng nhau với tên cung chủ kia, cho cái con giáp thứ mười ba này nhớ rõ ai mới là chính thất...
À quên...
Tôi phải đi tìm bug.
**21**.
Mặc kệ mọi hỗn loạn bên ngoài, tôi lập tức chuyên nghiệp chạy vào cấm địa U Minh Cung, mở mã nguồn ra tìm bug.
Tôi rất nhanh đã tìm được bug.
Nhưng để sửa bug,