**Lời tác giả**: twoshot viết tặng bạn **Bảo Bảo**
Nghe đồn thể loại này rất hot, tôi thử sức xem sao.
____________________
Tình hình là tôi quên chụp màn hình bxh tuần vừa qua rồi.
Thật sự thật sự rất xin lỗi các top fan.
Mặc dù tôi không tổng hợp được bxh đầy đủ. Nhưng ai trong top 5 thì cứ gửi thể loại nhá! Tôi vẫn kiểm tra bxh hằng ngày, nên nếu nhìn tên thì tôi nhớ được!
Một lần nữa, thật lòng xin lỗi các bạn.
_____________________
**1**.
Tôi bước vào căn hộ cũ kĩ.
Bên trong, một người nam nhân anh tuấn đã đợi sẵn.
Hắn ném đống giấy nợ vào mặt tôi, rồi thong thả ngồi xuống.
"Cha cậu vây tiền của tôi rồi trốn nợ. Cậu tính giải quyết thế nào."
Tôi run rẩy nhặt từng tờ giấy nợ lên, không đáp.
Nam nhân kia chậm rãi quan sát tôi.
Hắn khen ánh mắt tôi thật trong trẻo.
Đúng là cho người ta cảm giác ngây thơ.
Hắn nhàn nhạt nói:
"Nếu như vậy, tôi cho cậu hai lựa chọn. Một là bán nội tạng trả tiền cho tôi. Hai là..."
Hắn bước lại, nâng cằm cậu lên:
"...trở thành người tình hợp đồng của tôi."
**2**.
Đó là cách tôi trở thành tình nhân của một trong những người có sức ảnh hưởng nhất đến nền kinh tế quốc gia.
Và cả thế giới ngầm.
Dương Lãnh Hàn.
Nam nhân này ngoài mặt là thương nhân thành đạt.
Còn trong tối...
Mại dâm, ma túy, vũ khí, nội tạng, vay nặng lãi không có gì là hắn không có phần.
Hắn còn có tiếng là phong lưu, đa tình.
Hiểu theo nghĩa hắn có rất nhiều tình nhân, cả nam lẫn nữ.
Một số thì giống như tôi, bị nợ nần trói buộc.
Một số thì tự nguyện đến với hắn vì lợi ích và danh vọng.
Nói chung, ong bướm vây xung quanh hắn rất nhiều.
Nhưng bằng một cách nào đó, nửa năm nay...người hắn sủng ái nhất...
...lại là tôi.
**3**.
Trở thành tình nhân của hắn, nghĩa là phải dọn đến hậu cung của hắn.
Hậu cung theo nghĩa đen.
Trong căn biệt phủ cao cấp tựa resort nghỉ dưỡng. Có một góc "nhỏ" là nơi để Dương Lãnh Hàn giải trí, hoặc tổ chức tiệc tùng.
Những người sống ở đây chỉ có một công việc, đó là phục vụ tình dục cho Dương Lãnh Hàn.
Và dù vì hoàn cảnh nào mà tới đây, thì những người sống ở đây đều phải dẫm đạp lên nhau để giành được sự yêu thích của hắn.
Trong trường hợp của tôi, nếu không được hắn ưa thích, thì tôi chỉ còn con đường bán nội tạng trả nợ.
Mọi người đều cảnh cáo tôi như vậy.
**4**.
Vẻ ngoài tôi đặc biệt dễ nhìn.
Dễ nhìn đến nỗi, khoảnh khắc tôi bước vào biệt phủ này, mọi người ở đây đều tự động xem tôi là mối đe dọa.
Làm tình nhân của Dương Lãnh Hàn không có nghĩa là được người khác hầu hạ.
Những việc như dọn dẹp, nấu ăn, giặt giũ đều phải tự lo.
Dù sao thì chúng tôi đến đây là để trả nợ chứ không phải để hưởng thụ.
Và những người kia, họ dùng cách đó để khó dễ tôi.
Họ bắt tôi phục vụ họ, từ việc dọn dẹp phòng, rửa chén, nấu ăn, giặt quần áo, dọn nhà vệ sinh.
Một mình tôi phải chăm lo cho mười mấy người.
Tôi là người mới.
Tôi không thích gây sự chú ý.
Không thích thị phi.
Càng không thích làm ồn.
Nên tôi nhường một bước.
Họ bảo tôi làm gì.
Thì tôi làm đó.
**5**.
Những người sống ở đây thật khó tính.
Dù tôi có làm gì thì họ cũng bắt bẻ.
Thức ăn lúc thì quá mặn lúc thì quá nhạt.
Sàn nhà tôi lau kĩ cách mấy, họ vẫn tìm ra chỗ còn bụi.
Ngay cả chuyện tôi không dùng nước thơm họ thích để giặt quần áo cũng có thể bị mang ra để nói.
Khi những chuyện như vậy xảy ra, nhẹ thì bị trách móc.
Nặng thì có thể bị ngắt, nhéo.
Thậm chí là đánh.
Có một lần tôi bị mấy người kia đánh rất dữ dội.
Thậm chí có người còn lấy cả dao.
Lúc đó tôi hoảng sợ, vùng vẫy chạy ra ngoài.
Thì gặp trúng lúc Dương Lãnh Hàn đi vào.
Nói gì thì ngoại hình của tôi cũng rất dễ nhìn.
Không chỉ dễ nhìn, mà còn là dễ nhìn theo kiểu yếu đuối ngây thơ khiến người ta muốn bao bọc.
Bởi vậy nên khi Dương Lãnh Hàn nhìn thấy tôi như vậy, hắn đã không vừa lòng.
Trừng phạt mấy người kia.
Thậm chí còn cho tôi dọn đến một khu khác trong biệt phủ, ở với những người...biết điều hơn.
Và cũng kể từ đó.
Tôi trở thành tân sủng trong vòng tay của hắn.
**6**.
Ở bên cạnh Dương Lãnh Hàn nửa năm nay.
Chúng tôi chưa từng quan hệ.
Bởi vì vào cái đêm mà đáng lí ra tôi phải phục vụ hắn lần đầu tiên.
Tôi đã òa khóc dữ dội.
Tôi nói tôi sợ.
Và thế là hắn thật sự mềm lòng.
Tha cho tôi.
Gọi người khác đến.
Kể từ đó, tôi vẫn ở bên cạnh hắn.
Nhưng không phải để phục vụ tình dục.
Mà là phục vụ ở một khía cạnh thiêng về...cảm xúc hơn.
Hắn dẫn tôi đi ăn tối.
Dẫn tôi đi nghỉ dưỡng.
Hoặc công tác.
Tặng hoa cho tôi.
Cùng tôi mua sắm.
Cùng tôi xem phim.
Cùng tôi nói chuyện phiếm.
Cùng nấu ăn.
Thậm chí còn ôm nhau ngủ.
**7**.
Bên cạnh chuyện dễ nhìn, tôi còn rất biết cách nói chuyện.
Trước đây tôi đọc rất nhiều sách.
Cũng đi được kha khá nơi, do tính chất công việc.
Cũng từng lấy bằng đại học.
Và làm việc với nhiều người.
Bởi vậy nên, so với những kẻ khác trong hậu cung, tôi có nội dung hơn nhiều.
Tôi đoán, với địa vị của Dương Lãnh Hàn thì những người có nội dung sẽ không quá thân cận hắn.
Còn những kẻ thân cận đeo bám hắn, thường không có mấy nội dung.
Có lẽ, sự tồn tại của tôi đối với hắn là một điều mới mẻ.
Có lẽ chính Dương Lãnh Hàn cũng không ngờ tới chuyện này.
**8**.
Một năm trôi qua.
Tôi nói với Dương Lãnh Hàn, nợ của tôi sắp trả đủ rồi.
Hết tháng này, thì tôi là người tự do.
Theo lý thuyết thì tôi nên rời khỏi hắn.
Dương Lãnh Hàn nghe xong, không mấy để ý, hôn môi tôi.
"Tôi thích em nhiều như vậy, nợ hay không nợ, cũng ở lại đi."
Nụ cười kia thật sự khiến người ta dao động.
Từ đó, tôi không nhắc tới chuyện rời đi nữa.
**9**.
Mặc dù yêu thương tôi.
Không có nghĩa là Dương Lãnh Hàn bỏ mặc những tình nhân khác.
Tôi cùng lắm chỉ là bông hoa nở rộ nhất trong cả vườn hoa ngát hương mà thôi.
Nói thật, nghĩ đến đó tôi cũng hơi chạnh lòng.
Nhưng sau đó nghĩ lại, hắn dành nhiều thời gian nhất cho tôi là thật.
Hắn đối tốt với tôi là thật.
Tôi nói không thích quan hệ thể xác, hắn tôn trọng, cũng là thật.
Loại đối xử này phải nói là vô tiền khoáng hậu.
Bởi vậy nên tôi cũng không nghĩ nhiều nữa.
Đến một ngày, có một cấp dưới khuyên Dương Lãnh Hàn.
Người ở địa vị như hắn thì không nên quá gần gũi với bất cứ ai.
Miễn bàn đến việc yêu thương ai đó thật lòng.
Khuyên ngay trước mặt tôi.
Mà Dương Lãnh Hàn...hình như rất để tâm lời khuyên ấy.
**10**.
Dạo gần đây, Dương Lãnh Hàn ít gặp tôi hơn.
Khiến tôi có chút hơi lo lắng.
Một ngày nọ, có một người mới dọn đến biệt phủ.
Cậu ta tên là Lưu Diệp.
Vẻ ngoài rất rất rất không tệ.
Hóa ra mấy ngày nay, Dương Lãnh Hàn không gọi tôi đến là vì ở bên cậu ta.
Tôi bắt đầu hiểu ra cảm giác của những người bắt nạt tôi năm đó.
Cảm thấy bị đe dọa.
**11**.
Đe dọa thì đe dọa, tôi sẽ không đối xử với người mới theo cách mà những người kia đối xử với tôi.
Tôi từng nói, tôi không thích gây sự chú ý.
Không thích thị phi.
Càng không thích làm ồn.
Bởi vậy nên, dù Dương Lãnh Hàn có dành nhiều