**1**.
"Sa nhi, có ai nói với ngươi là ngươi rất đẹp chưa?"
Yên Sa dùng sắc mặt lãnh đạm nhìn ta.
"Chắc là có rồi nhỉ? Ngươi đẹp đến thế cơ mà..." - Đẹp thì có đẹp, cơ mà nhìn như đàn bà ấy!
Y vẫn không đáp.
**2**.
Ngày kế tiếp, ta lại nhìn y nói:
"Yên Sa, hình như ngươi cũng có võ công mà phải không?"
Y lúc này liếc sang nhìn ta, ánh mắt giống như hỏi: "Ngươi muốn gì?"
"Nếu cũng là người luyện võ, tại sao bàn tay của ngươi lại tinh xảo như vậy." - Nhìn không khác gì bàn tay của mấy tiểu thư quyền quý chốn kinh thành.
Y vẫn nhìn ta đầy ngờ vực.
Ta dùng thái độ nửa nghiêm túc nửa trêu ghẹo nói với y: "Đêm đó ngươi giúp ta rút ngân châm. Cảm giác mịn màng đó, lướt qua chỗ nào trên người, ta liền thư thái chỗ đó." - Lần đó ta đau đến chết đi chết lại, ở đó mà thư với chả thái.
Y chăm chú nhìn xuống bàn tay của mình, sau đó lại đanh đá nhìn ta: "Công tử à, người đừng nghĩ dùng mấy lời mật ngọt là có thể khiến ta không muốn giết người!"
Một câu này nói vô cùng ngắt gọn rõ ràng.
Luyến láy của ta...không còn nữa!
**3**.
Ta nói với y: "Yên Sa ca ca, thôi thì ta nói thật với ngươi câu này. Ta cũng là cảm thấy ngươi tính tình khoáng đạt cởi mở. Mới đùa với ngươi như vậy. Nếu ta mà biết da mặt ngươi mỏng manh như tiểu thư khuê phòng, bề ngoài thì làm như mình hiểu rõ phòng tình, trong bụng thì chắc là chẳng có mấy chiêu, ta đâu dám mạo phạm ngươi! Ngươi đã le thẹn như vậy, tại sao còn lang bạt khắp nơi làm cướp. Lần này ta chỉ hôn nhẹ ngươi một cái thôi. Lần sau lỡ đi ngang qua kẻ thô bỉ nào, lỡ mà hắn dùng tới lưỡi, không phải là người sẽ xấu hổ đến chết sao! Thôi, nghe ta, về nhà làm con trai ngoan của phụ mẫu, đóng cửa ở yên trong phòng thêu thùa may vá đi!"
Y giống như bị xúc phạm chỗ nào, liếc mắt nhìn ta nói: "Công tử, ngươi nói hơi quá rồi! Ngươi dám nói ta không hiểu chuyện phong tình?"
"Ừ, ta nói vậy đó!" Ta dùng bộ dạng khinh mạn mà đáp: "Ban đầu ta con nghĩ ta với ngươi là cùng một loại người, ai dè...xem ra...ngươi cách xa ta lắm."
Vừa nói ta vừa cắn môi, lẳng lơ nháy mắt.
Yên Sa hừ nhẹ một cái rồi nói: "Công tử à, ta đã giải thích với ngươi rồi ngươi không nhớ sao? Tộc nhân ta chỉ là cấm không để người khác chủ động khinh mạn bọn ta. Còn nói về số lần ta khinh mạn người khác, sợ rằng còn nhiều hơn ngươi ăn cơm uống nước đó!!" - Dựa vào lúc y nhân cơ hội giúp ta rút ngân châm mà ăn không ít tàu hủ của ta, ta biết y rất giỏi khinh mạn người khác rồi.
Nhưng ta vẫn nói: "Ầy, Yên Sa ca ca, ngươi da mặt mỏng thì nhận mình là da mặt mỏng đi! Còn ở đó nhiều lời bào chữa! Nếu ngươi thật sự muốn chứng minh mình không phải cái dạng kia...thì chứng minh đi! Hôn ta một cái thì thế nào?"
Y nhếch môi cười khinh bỉ: "Công tử, ngươi được lắm. Đừng có hối hận!"
Nói rồi liền tiến lại chỗ ta.
**4**.
Y hôn rất tốt.
Đầu lưỡi linh hoạt.
Nhưng xem ra...là chưa linh hoạt bằng ta.
Dù sao ta đã nói rồi, ta bẩm sinh là một kẻ hoa tâm. Mỹ nhân ta từng hôn qua thật sự đếm không xuể.
Kỹ thuật của ta cũng là triệu người có một.
Ban đầu là y quờn qua quờn lại trong miệng ta. Cuối cùng lại đổi thành ta chọc ghẹo khiêu khích trong miệng y. Hai cao thủ bọn ta đối chiến mãnh liệt, kéo dài cả một khắc.
Cuối cùng y giống như nhận thua, rút quân.
Y đứng thẳng lên, lấy tay lau môi, ánh mắt nhìn ta tràn đầy thích thú.
"Công tử à ~ Chiêu ban nãy của ngươi, thật sự là khiến người ta không bình tĩnh được đó nha ~"
Luyến láy của ta.
Đã trở lại rồi ~~
**5**.
Nói không phải khoe, ta là loại người bẩm sinh đã có khả năng thu hút người khác. Dù ta ngồi im không làm gì, vẫn sẽ tự nhiên có ong bướm bay tới lượn lờ xung quanh.
Huống chi ta cũng đâu phải không làm gì, ta biết làm rất rất nhiều thứ. Nói tới mấy chuyện phong trần, trước khi quyết định hoàn lương làm một người thanh tâm quả dục, thì ta cái gì cũng thử làm rồi.
Ví dụ như ngày hôm sau, Yên Sa đến giúp ta xoa bóp cho cái chân bị trặc.
Lúc y vừa chạm vào cổ chân ta, ta liền rên rỉ.
Y càng nắn thì ta càng rên.
Vừa rên còn vừa nhìn y cười cười đầy ý tứ trêu chọc.
Ta không phải rên vì đau đâu. Ta rên với kỹ thuật đó!
"Mạnh hơn nữa~"
Yên Sa liếc nhìn ta, trong ánh mắt thoáng qua chút ý tứ. Liền cố tình dùng lực hơn.
"Mạnh a ~ Mạnh hơn nữa...a~!"
Đừng đánh giá...ta cũng chỉ là muốn giữ mạng mà thôi...
**7**.
"Công tử à ~ Ngươi rốt cuộc là muốn gì~?"
Yên Sa lúc này lẳng lơ dùng ngón tay vẽ vẽ vòng tròn trên ngực ta.
"Sa đệ đệ, ta nói ngươi này..."
"Nói đi ~"
"Tộc nhân ngươi có cái luật thế kia. Ta lỡ miệng khinh mạn ngươi, ta đành chịu."
"Ừ, Sa nhi nhất định sẽ xuống tay thật nhanh~. Không để ngươi đau đớn lâu đâu~~"
"Ầy, Sa đệ đệ ngươi làm gì mà mở miệng cái liền đòi xuống tay xuống chân. Ngươi chẳng lẽ không thấy được, cái kiểu của hai người chúng ta rất hợp nhau sao? Ta thì thanh tú phong nhã, ngươi thì kiều diễm mị nhân. Nếu đặt cùng một chỗ, không phải...là trời sinh một cặp sao?"
"Hửm? Công tử, ngươi nói vậy là ý gì nha ~?"
"Nếu tộc nhân chỉ cho phép bạn đời ngươi chạm vào ngươi, ta lại lỡ hôn người một cái, chẳng bằng...ta cưới ngươi được không?"
Yên Sa nhìn ta, cười kiều mị, vỗ má ta hai cái, khiêu khích nói: "Công tử à ~ Sa nhi nói thật, lần đầu tiên Sa nhi gặp kẻ gan to bằng trời như ngươi! Muốn Sa nhi gả cho ngươi, giúp ngươi nâng khăn sửa túi? Lấy thân phận của ngươi và ta, ta mà gả cho ngươi, ta sợ là ta không phải hầu hạ ngươi trong một thời gian ngắn ngủi vỏn vẹn đâu nha ~ Mặc dù ngươi có chút dung mạo cùng kỹ thuật, nhưng vẫn chưa đủ để ta hạ mình đến vậy nha~~"
Nói rồi y liền đứng dậy bỏ đi.
Dù sao trước khi hạ nước cờ quyết định này ta đã nắm chắc tám, chín phần y sẽ đồng ý. Kết cục này...có hơi ngoài dự đoán của ta.
Thế nhưng bản năng sinh tồn lại một lần nữa trỗi dây. Ta liền lớn tiếng kêu.
"Thế thì ta gả cho ngươi thì sao?"
Y dừng lại, quay đầu nhìn ta.
Hình như ta đã có được sự chú ý của y.
Ta liền nở nụ cười khiêu khích, làm vẻ kiều mị lẳng lơ: "Thiếp gả cho người được không..."
Hai tay ta bị tròi phía sau cọc. Ta chậm rãi cong hai chân lại, banh gối ra.
"...tướng công à?"
**8**.
Ta nói thật, phải làm tới mức đó Yên Sa kia mới chịu đỏ mặt!
Y quả thật là quá đáng gờm!!!
**9**.
"Ngươi muốn mang hắn đi đâu?!!!"
Hỏa Luân lớn tiếng hỏi.
Yên Sa liền õng à õng ẹo nói: "Người ta là muốn mang thê tử đi ra mắt với trưởng tộc mà thôi ~ Lễ cưới xong xuôi liền mang hắn về tỉ thí với huynh ~ Người ta không có thiệt thòi huynh đâu ~ Nghĩa huynh à, huynh nể tình huynh đệ bấy lâu, để thê tử đi cùng ta mấy bữa được không hả?~~"
Hỏa Luân nhất thời không tin được. Trợn mắt nhìn sang ta: "Ngươi rốt cuộc là đã làm gì y!!! Không phải mấy ngày trước y còn muốn giết ngươi sao?! Tại sao hôm nay lại thành ra cái dạng này rồi?!!"
Ta ngồi thẳng lưng trên ghế, nghiêm túc đường hoàng dùng giọng điệu cây ngay không sợ lửa, vàng thật không sợ chết đứng mà đáp: "Hỏa Luân ca, ngươi nghĩ nhiều rồi ta với tướng công..."
Ta nắm lấy tay Yên Sa.
"...là yêu nhau thật lòng."
Thật như cái lòng heo ấy!. truyện teen hay
**10**.
Nói vậy chứ...thật ra Yên Sa kia không tệ.
Bộ dạng y rất đẹp. Đã vậy...nói mấy cái chuyện trần tục với y, có thể thẳng miệng mà nói. Ít có ai mà ta có thể nói chuyện như thế lắm.
Nếu là ta trước khi hoàn lương, ta nhất định không có ngu mà chê y đâu.
Nhưng bây giờ ta đã quyết tâm hoàn lương rồi, đành phải bạc đãi chính mình vậy.
Hầy...
**11**.
Yên Sa lại ẻo ẻo nói: "Nghĩa huynh à ~ Chẳng bằng ngươi đi với hai người bọn