Khu thắng cảnh thiên nhiên Bình Hồ,
Vùng sông nước Giang Nam được bao quanh bởi sông núi, cây cối xanh tươi.
Khu thắng cảnh thiên nhiên Bình Hồ tọa lạc tại một 1 tỉnh nhỏ của thành phố Giang Nam, hai năm trước được bầu khu thắng cảnh cấp A quốc gia.
Hai năm qua, thứ hạng không lên mà lượng khách lại giảm khiến cho chính quyền không khỏi lo lắng.
Nhưng vào đầu tháng này, có một nhóm người đi vào khu thắng cảnh Bình Hồ mang theo thiết bị và bao lớn nhỏ các loại.
Nghe tin, những người dân xung quanh kéo đến khu thắng cảnh nhưng bị bảo vệ cản lại.
"Nói thế nào bộ phim này cũng sẽ lên rạp chiếu.
Sao có thể để đám nhà quê đó đụng vào đồ đạc được, lỡ hư hỏng thì tính cho ông hay tôi?"
Người nói là một thanh niên trạc đôi mươi, dáng người gầy gò, đang ngồi trên đỉnh đồi giống loại cỏ đuôi chó.
Lúc này, hắn đang ngồi trên ghế đạo diễn, khinh thường liếc nhìn đám nông dân dưới núi, quay qua nói với phó đạo diễn: "Bộ phim điện ảnh của chúng ta đầu tư cả ngàn vạn, một dàn máy móc phải mấy chục vạn..."
Sáng sớm, đoàn phim chưa khởi động máy.
Đạo diễn đã chửi mắng và nói rằng dàn diễn viên phụ đã sẵn sàng trong khi diễn viên nữ chính vừa mới đến đoàn phim và bắt đầu trang điểm.
Bộ phim mà đoàn làm phim quay tại Bình Hồ có tên "Giáo hoa kinh hồn dạ" (tạm dịch: Đêm kinh hoàng của hoa khôi trường), là một bộ phim thể loại kinh dị thuần chủng nội địa.
Vài năm trước, quốc gia có quy định sau khi thành lập nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, các đề tài làm phim không được có quỷ và tất nhiên không được phép có ma.
Tuy nói việc kiếm duyệt phim kinh dị của quốc gia có phần nghiệm ngặt nhưng hàng năm nhất định phải có một hai bộ phim kinh dị được chiếu trên rạp chiếu phim, lấy đây làm số định mức cho một loại phim nào đó.
Bộ "Giáo hoa kinh hồn dạ" sẽ ra rạp vào tháng 7 và tuy việc khai máy chỉ mới bắt đầu vào tháng 3 này nhưng đạo diễn cũng không có vẻ gì gấp gáp.
Nữ chính đang đang trò chuyện và uống trà trong phòng thay đồ còn nam chính vẫn đang yên giấc ở khách sạn gần đó, chỉ khổ cho một đám vai quần chúng đóng vai phụ, ba người đã chờ sẵn trên phim trường.
Đến trưa, đạo diễn mới uể oải dẫn đoàn phim vào sâu trong rừng chuẩn bị khởi quay.
"Mấy diễn viên bên kia, đọc kịch bản hay gì đó, lát nữa đừng để NG, chúng ta làm qua một lần"
*NG: viết tắt của No Good hoặc Not Good, ý nói những cảnh quay bị lỗi hoặc không đạt chất lượng.
Cảnh quay đầu phim hôm nay sẽ là một cảnh rùng rợn.
Phim ma trong nước nhìn kiểu này mà phân định hay dở và độ rùng rợn đầu phim mới là đỉnh cao của phim.
Trong "Giáo hoa kinh hồn dạ", mở đầu là cảnh đi săn trong rừng sâu.
Ngay khi đạo diễn hô một tiếng bắt đầu, ba diễn viên quần chúng nhanh chóng chạy nhanh ra ngoài.
Hai người chạy phía sau không ngừng quay đầu lại, trên mặt chảy rất nhiều máu, hai mắt trợn lên giống như chuông đồng, vẻ mặt kinh hoàng, đột nhiên không biết nhìn thấy gì liền thét lên rồi ngã xuống.
Máy quay vẫn còn đuổi theo trước mặt diễn viên quần chúng cuối cùng, càng ngày càng đuổi nhanh hơn, đột nhiên thấy người kia bị thứ gì ngáng chân té lộn mèo, hắn lảo đảo về phía trước rồi bò vài bước nhưng camera đã trực tiếp vây quanh trước người hắn, quay phim khuôn mặt hắn từ phía trước.
Khuôn mặt sạch sẽ và thanh tú ấy lộ ra vẻ sợ hãi, đôi mắt mở to và cơ thể không ngừng rung rẩy.
Máy quay càng ngày càng gần, chỉ nghe thấy tiếng kêu thảm thiết tuyệt vọng, đạo diễn vui vẻ hô lên: "Tốt! Lần này qua"
Diễn viên phụ vừa ngã xuống đất đã phải đứng dậy, đoàn phim lại tiếp tục bận rộn.
Hề Gia lau mồ hôi trên trán rồi tự mình đứng dậy.
Hắn đi đến phòng trang điểm thay y phục rồi đi đến phòng ăn nơi đoàn phim nghỉ ngơi, xách vali ở trong góc sau đó đi ra ngoài.
Vừa đi được nửa đường, một thanh niên cường tráng chạy tới, nhìn thấy bộ dạng hắn như vậy liền ra sức khuyên nhủ: "Anh Gia, sao anh lại vào vai quần chúng thế này."
Hề Gia cúi xuống nhìn người bạn thân thời đại học: "Tôi không đóng phim kiếm tiền vậy anh nuôi tôi hã?"
Trần Đào không nói lườm một cái: "Tôi không phải nói không cho cậu đóng phim nhưng cậu đừng có đóng vai quần chúng một phút rồi chết này được không? Hôm nay đạo diễn Vương nói với tôi là cậu tới, ông ấy nói cậu dáng dấp không tệ, kỹ năng diễn xuất không tồi, có thể đóng vai phụ có tiếng, hỏi tôi sao có thể để cậu diễn vai quần chúng.
Anh cũng biết rồi đấy, đạo diễn Vương đằng sau có người chống lưng, bằng không sao có thể lần đầu tiên làm phim có thể đem ra chiếu rạp được.
Cậu nghe tôi đi, lần sau diễn cái phần nhiều đất một chút, được không?"
Hề Gia đem vali bỏ xuống: "Nhân vật này có rất nhiều đất diễn."
Trần Đào mở to hai mắt: "Bị đuổi một chút rồi quay trực diện cái này gọi là diễn nhiều sao? Cậu xem, cậu hôm qua mới tới đoàn phim, hôm nay liền quay xong, quần áo thậm chí còn không cần mang cái thứ hai.
Phần diễn này mà còn gọi là diễn nhiều, anh Gia à, cậu có thấy đau lòng không?"
Hề Gia vỗ vai bạn mình chân thành nói: "Đẹp trai như bọn mình thì cần gì đau lòng"
Trần Đào: "..."
Biết nói thêm lời nào cũng vô ích, sau khi tạm biệt bạn mình, Hề Gia xách vali lên và đi xuống núi.
Trước khi đi, anh còn không quên vẫy vẫy tay, chân thành nói: "Gần đây tình hình kinh tế căng thẳng.
Lần sau có vai diễn tốt nhớ báo cho tôi nhé.
Đặc biệt là bộ phim của Vương gia, tôi muốn đảm nhận thêm vài vai nữa."
Trần Đào tức giận tới mức nhặt cục đá lên và đập nát: "Cậu cứ quay cảnh đó đi, bao nhiêu tiền cũng được.
Có mấy đạo diễn như Đạo diễn Vương vừa ngu vừa nhiều tiền đấy.
Lần sau tôi sẽ sắp xếp cho cậu vai diễn nhiều một chút, cậu chờ đi."
Sau khi rời khỏi khu thắng cảnh Bình Hồ, Hề Gia bắt xe buýt trực tiếp trở lại Tô Châu.
Ngoài cửa sổ hai hàng cây bên đường càng ngày càng lùi về phía sau, chàng thanh niên đẹp trai cắm tai nghe, lơ đãng nhìn bầu trời xanh bên ngoài xe.
Hề Gia năm ngoái vừa tốt nghiệp và tới giờ vẫn còn thất nghiệp.
Theo như mọi người vẫn nghĩ, ngành công nghệ thông tin là một ngành hot sau khi tốt nghiệp: lương cao so với các bạn cùng lứa và sau một vài năm chăm chỉ có thể dành dụm một khoản tiết kiệm nhưng trong ký túc xá bọn họ, có hai người không theo con đường ấy.
Một người là Hề Gia, một kẻ thất nghiệp, đánh chết cũng không chịu tìm việc, người còn lại là Trần Đào.
Trần Đào từ nhỏ đã có mộng làm diễn viên, không nghĩ một người ngoại hình xấu, kỹ năng diễn xuất bình thường, vậy mà sau khi tốt nghiệp trực tiếp đến trường quay Hoành Điếm, đi lên từ diễn viên quần chúng, gần nhất đã là trưởng nhóm diễn viên quần chúng, hiện tại đang phụ trách cung cấp diễn viên quần chúng cho các đoàn phim, mà diễn viên quần chúng lớn nhất của hắn chính là người anh em tốt Hề Gia.
Khi còn học đại học, Hề Gia suốt ngày cúp học, lâu lâu mới thấy trên lớp.
Trong bốn người ở ký túc xá, hắn thân nhất là với Trần Đào, hai người còn lại thì hoàn toàn nói chuyện không hợp.
Tuy nhiên, danh tiếng của Hề Gia khi đó cũng không hề nhỏ, khi mới vào trường đã bị đàn chị chụp lén, lại còn được mệnh danh là "hotboy khoa CNTT" của trường.
Với một khuôn mặt được mệnh danh là hotboy này, theo lý thuyết chỉ cần bước vô giới giải trí, không thể là đại hỏa mà ngược lại có thể kiếm được một chút ít tiền.
Tuy nhiên, Hề Gia hết lần này tới lần khác đều muốn đóng diễn viên quần chúng, mà tốt nhất chỉ nên có một cảnh, nếu quá ba cảnh sẽ từ chối ngay.
Mỗi lần chỉ ở đoàn phim một ngày, tốt nhất là sáng đi chiều về, cũng không muốn có chút quan hệ với những người khác ở đoàn phim.
Với một người bạn không có động lực như vậy, Trần Đào thực sự rất tức giận nhưng lại không làm gì được.
Vì không muốn để cho bạn mình lâm cảnh chết đói, chỉ có thể kiếm cho hắn một vai.
Với một người bạn không có động lực như vậy, Trần