Nghiên Hương Các và Hồng Lâu Các là 2 thế lực nổi tiếng của Bạch Dạ do Tam công tử quản lí.
Nơi nào có 2 tên này là mọi người đều biết nó thuộc sở hữu của Hắc Dạ công tử nên không khỏi kiêng dè mà tránh xa.
Các chi nhánh sẽ phân bố khắp đại lục, trụ sở chính sẽ tại Nhất đại đế quốc.
Khi nhắc tới là người ta sẽ nghĩ ngay hai chữ “Giàu có.” Bởi hoạt động chính của nó là kiếm tiền, không ai biết họ đã làm thế nào mà từ khi nó xuất hiện, đã bòn rút của đế quốc vô cùng nhiều tiền.
Nghiên Hương Các là tửu lầu, khách điếm; Hồng Lâu Các là thanh lâu; tất cả người làm bên trong đều là thuộc hạ của Bạch Dạ.
Bốn phía kiến trúc, bảng hiệu “Nghiên Hương Các” treo cao trước tửu lầu.
Bạch Thiển nhìn lên, cười cười.
Không hổ là thuộc hạ của Ngũ ca, làm ăn vô cùng tốt, mới có nửa năm Nghiên Hương Các đã trở nên nổi tiếng tại Phong quốc.
Nhưng bất ngờ, nàng lại nghe dường như có một cuộc cãi vã trước cửa tửu lầu.
Bạch Thiển lại gần, thì thấy một vị cô nương hoa lệ váy áo đứng sững nơi đó.
Trông vô cùng quý phái, chắc là vị tiểu thư của phủ nào đó.
Nhưng ngược lại nha hoàn bên cạnh lại vô lễ, nói năng không có chừng mực đứng cãi nhau với tên thủ vệ tửu lầu.
“Các ngươi thật không biết điều, khiến cho tiểu thư nhà ta mất mặt, đúng là không biết thương hương tiếc ngọc gì cả.” Nha hoàn lớn tiếng.
“Ta nói rồi, lầu 3 không phải ai muốn vào cũng được, nói với tiểu thư nhà cô bớt kiêu ngạo chút đi.” Thủ vệ mặt lạnh lùng đứng đó không rời nửa bước.
Bạch Thiển không hiểu chuyện gì liền hỏi một vị bên cạnh “Có chuyện gì xảy ra sao?”
Người đó cười cười giải thích “Vị tiểu thư kia là Nhị tiểu thư của Thừa tướng phủ, tới tửu lầu nhưng nhất quyết chọn lầu 3 để ngồi mà lại không biết quy tắc của Nghiên Hương Các nên mới có chuyện này.”
“Thì ra là vậy!”
Người đó còn nói nhỏ “ Mà họ cũng thật kiêu ngạo, người thủ vệ đó cũng đã nói ra quy tắc nhưng vị tiểu thư kia vẫn muốn lên lầu 3, kết quả là bị ném ra ngoài.
Chậc chậc!”
“Các ngươi có biết tiểu thư nhà ta là ai không? Ngài ấy là Nhị tiểu thư của Thừa tướng phủ, là người được sủng ái vô cùng, nếu các ngươi còn không